NHỮNG ĐIỀU KỲ LẠ TRONG NGÀY THANH MINH - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-04-07 01:56:02
Lượt xem: 162

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V37XoD2TV

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

8.

Chẳng bao lâu sau, mẹ tôi hớt hải chạy về. 

“Trong… trong nhà trưởng thôn thật sự có rất nhiều rết, chúng nó được nuôi ở dưới hầm! ” 

 

Lời mẹ tôi nói không khác nào đóng dấu tội ác của trưởng thôn. Trưởng thôn cũng không còn chối cãi nữa. 

 

Ai ngờ ông ta lại bắt đầu cười lớn: “Hahaha, nơi dưỡng thi này tại sao thành hình được? Chẳng lẽ trong lòng các người không rõ sao? Tất cả chúng ta đều là châu chấu trên cùng một sợi dây cả thôi! ” 

 

Vừa nghe trưởng thôn nói vậy, sắc mặt của tất cả mọi người trong thôn, kể cả bố mẹ tôi đều trở nên rất khó coi. Từng người từng người cúi gằm mặt xuống, không ai dám nhìn ai, chỉ có mẹ tôi là vẫn chưa quên hỏi ông lão kia. 

 

“Đại sư, ngài đã hứa là sẽ cứu chúng tôi, bây giờ cũng không còn ai ngăn cản nữa, ngài phải nhanh nghĩ cách đi chứ! ” 

 

“Cứu cái gì? Chẳng phải trưởng thôn đã khai hết rồi sao? Sau này đừng để ông ta tiếp tục cúng dưỡng nơi dưỡng thi kia nữa là xong chứ gì? Nơi dưỡng thi không có ai cung phụng, những con qu//ỷ kia tự nhiên sẽ không thể hút cạn tuổi thọ của các người được nữa.” 

Ông lão nói với giọng điệu rất khinh miệt. 

 

Trời cũng sắp tối rồi, nhiệt độ ở nghĩa địa này đột ngột giảm xuống không biết bao nhiêu độ, chỉ khiến người ta cảm thấy toàn thân lạnh toát. Mẹ tôi rùng mình một cái, rồi rụt rè nhìn quanh nghĩa địa. Bỗng một cơn gió thổi qua, tất cả dân làng có mặt ở đó đều quỳ xuống đất.

 

Tôi có thể cảm thấy hình như có cái gì đó đánh vào đầu gối mình một cái, theo phản xạ có điều kiện tôi liền quỳ xuống theo. 

 

Biến cố đột ngột này khiến mọi người hoảng sợ. Mẹ tôi thì càng quỳ xuống đất khóc lóc thảm thiết. 

 

“Đều là lỗi của tôi, xin các người tha cho Tiểu Tuấn đi, dù sao các người cũng là chị ruột của nó mà.” 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/nhung-dieu-ky-la-trong-ngay-thanh-minh/chuong-6.html.]

 

Thấy mẹ tôi bắt đầu khóc lóc kể lể, những người khác cũng khóc theo, chỉ là mỗi người nói ra một lời khác nhau, nhưng điểm chung duy nhất là đều đang cầu xin tha thứ. 

 

Họ cầu xin những điều khác nhau, có người cầu xin vợ tha thứ, có người cầu xin con tha thứ. Nghe những lời khóc lóc van xin của họ, tôi đại khái đã hiểu ra chân tướng đằng sau nghĩa địa này. 

 

Nơi đây chôn cất toàn là những người bị hại ch//ết, trong đó có cả chị gái của tôi. 

 

Thì ra trước khi có tôi, mẹ tôi còn sinh một đứa con nữa. 

 

Sau này khi tôi còn rất nhỏ thì mắc một trận bệnh, chữa mãi không khỏi, thế là mẹ tôi liền dẫn tôi đi xem bà đồng. Bà đồng nói là chị gái tôi đã cướp đi vận khí của tôi, muốn tôi sống sót, thì phải dùng mạng của chị tôi để đổi lấy. Mẹ tôi vì muốn tôi sống sót, nên đã ra tay gi3t ch//ết chị. 

 

Sau khi chị gái ch//ết, th//i th//ể bị mẹ tôi ném ở nghĩa địa này, đến chôn cũng không chôn. Sau này th//i th..ể ở đây càng ngày càng nhiều, có người là vợ bị chồng đánh ch//ết, có người là bé gái bị b//óp c//ổ ch//ết. 

Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.

 

Những người vợ bị đ//ánh ch//ết đều là bị b//ắt c//óc về, không nghe lời liền bị đánh, những bé gái kia đều là vật hi sinh cho việc sinh con trai của cha mẹ chúng. 

 

Th//i th//ể ở nghĩa địa này nhiều, oán khí cũng nhiều, người ch//ết oan quá nhiều, thì trong thôn ắt sẽ không yên ổn. Cho nên trưởng thôn mới tìm được cơ hội lừa người dân cùng nhau tạo ra nơi dưỡng thi này để sử dụng cho riêng mình. 

 

Biết được chân tướng đằng sau nghĩa địa này, tôi khó chịu đến mức cảm thấy trong lòng như nghẹn lại một hơi không lên không xuống được. 

 

“Đại sư ơi, chúng tôi đã nói ra tất cả chân tướng rồi, xin ngài cứu chúng tôi với, những tà vật này chắc chắn sẽ không tha cho chúng tôi đâu.” 

 

Người dân đồng loạt cầu xin ông lão. Tôi nhìn họ không nói một lời, tất cả những chuyện này chẳng phải đều là do họ tự chuốc lấy sao? Bản thân đã phạm phải tội nghiệt lớn như vậy, còn mặt mũi nào mà cầu cứu nữa?

 

Loading...