"Bố! Năm đó khi con tai nạn, trong lòng vẫn nghĩ, với một trăm vạn , cả gia đình chúng sẽ tiêu xài thế nào. Con mua cho các một biệt thự lớn như , mua cho bố một chiếc SUV mà bố thích từ lâu, để Dương Dương tham gia trại huấn luyện, đổ vài trăm vạn để nâng đỡ nó thành ngôi . Con đưa bố và du lịch châu Âu. Con mất trí nhớ, con chỉ đùa với các một chút. chính cái đùa đó hủy hoại cả gia đình chúng ."
"Con là con gái của bố, Dương Dương là con trai của bố, chúng con đều yêu các , các cũng yêu chúng con ? các chỉ cần… chỉ cần công bằng một chút, thật sự khó khăn ? Thật sự khó khăn ?"
Cho đến khi chiếc xe biến mất, mới nhận gào đến khản cổ.
Hồ Quân đến, ôm vai , để thỏa thích.
Cuối cùng thì kết thúc, những cảm xúc dồn nén lâu nay cuối cùng cũng giải tỏa hết.
Phần đời còn , là , bọn họ là bọn họ.
Mới đó đến cuối năm, một dự án của khoản lợi nhuận khác .
Tài sản của cũng cuối cùng chính thức vượt qua một trăm vạn.
Tuy nhiên, trang trại nuôi gà của Hồ Quân gặp chút vấn đề.
Do một đợt cúm gia cầm, chịu tổn thất nhỏ.
ngờ rằng, trả nguyên vẹn năm vạn đầu tư cộng với lãi suất.
nhưng nhất quyết trả.
"Đầu tư là để chia sẻ lợi nhuận nhưng vốn gốc thì thể tổn thất."
Hồ Quân ăn nghĩa khí nhưng ngờ thể nghĩa khí đến mức .
"Anh chỉ mỗi trang trại nuôi gà, còn vài dự án khác cũng đang lợi."
Anh bảo đừng lo lắng cho .
“Mấy năm gần đây nuôi trồng dễ , Tết cùng bạn bè ở Tây Sơn khai thác mỏ, dự định Tết sẽ . Yên Yên, em với bà nội hãy sống thật , đợi giải quyết xong công việc sẽ thăm hai .”
Hồ Quân luôn như .
Mười năm qua, trải qua nhiều thăng trầm trong xã hội, sớm rèn luyện một tinh thần thép.
thực sự quá lo lắng cho nhưng tại , khi sắp , trong lòng vẫn chút buồn.
"Anh Quân, ngoài nhớ cẩn thận. Đợi giữa năm trở về, nhất là thể mang về cho em một chị dâu."
.
Hồ Quân đỏ mặt: "Hả, chỉ là một què, học hành gì mấy. Một ăn no cả nhà đói, đừng mất thời gian của những cô gái ."
"Thôi , chào bà nội một tiếng giúp , đây."
Anh cúi xuống, vỗ vỗ lão Hoàng, cà nhắc lên xe rời .
nguyên tại chỗ, ngây một lúc lâu.
Thực một khoảnh khắc, hỏi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nhin-thau-long-nguoi/chuong-9.html.]
"Nếu cô gái thì ?"
"Nếu một cô gái, lưng, bố nuôi, nhận thì ?"
"Nếu một cô gái, giả điên giả khùng, tâm tư nặng nề, sâu sắc thì ?"
"Nếu một cô gái chê học hành ít thì ?"
vẫn nhớ năm bảy tuổi, thanh ngang của chiếc xe đạp hai bánh của Quân.
Gặm dưa hấu, ngước .
Năm đó cũng chỉ mười lăm, mười sáu, mới dậy thì, khi chuyện yết hầu sẽ nhấp nhô.
"Anh Quân, tìm một cô vợ thế nào?"
Cậu bé mỉm , lộ chiếc răng khểnh.
"Cô da trắng mắt to, buộc hai cái bím, ăn dưa hấu nhả hạt."
Lúc đó vẫn còn hiểu nhưng ăn dưa hấu nhả hạt vì cảm thấy an và no nê.
Bà nội ôm Đại Mi và Tiểu Mi, đến bên cạnh .
"Cháu gái , về thôi, trời sắp mưa ."
gật đầu, ngờ mắt chút ẩm ướt.
"Bà, chân của Quân què như thế nào ?"
hỏi bà nội.
Bởi vì khi bảy tuổi, theo bố lên thành phố học, chỉ trở về thăm bà dịp hè và đông.
chỉ Quân vì đánh mà gãy chân, đó học nữa, cũng ai quan tâm.
"Đứa trẻ cũng thật đáng tiếc. Hồi nhỏ, nó thông minh, cả ngày nghịch ngợm nhưng lúc nào cũng thể thi đậu hạng nhất. Năm lớp mười hai gì đánh với con trai của bí thư xã, vì bên đông nên nó đánh , ngược còn gãy chân. Nó cam lòng, đốt cả chuồng xe của nhà , cuối cùng trường đuổi học, tham gia kỳ thi nghiệp, thế là cứ lang thang ngoài xã hội."
: “Bí thư xã… chính là vì phạm tội mà tù đó ? Con trai của ông hình như cũng vì chuyện gì đó mà bắt, đúng ?”
Bà nội: "Thằng con trai đó từ nhỏ hư hỏng, thường xuyên tổn thương hoặc g.i.ế.c c.h.ế.t mèo chó trong làng."
nhớ, đây trong sân nhà chúng nuôi một chú mèo trắng, chính là thằng nhóc đó đánh chết.
Hồi đó chỉ mới sáu bảy tuổi, ôm t.h.i t.h.ể chú mèo trắng mà đến khản cả giọng.
Anh Quân ở bên cạnh , cùng xây một ngôi mộ nhỏ bên bờ sông cho nó. Hình như sẽ giúp báo thù gì đó nhưng nhớ rõ.
Mà lâu , theo bố lên thành phố, trở về là kỳ nghỉ đông, lúc đó Quân bỏ học rời khỏi quê…
về phía mặt trời lặn, thở dài một .
"Đợi về, cháu sẽ tự hỏi ."