Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

NHẬT KÝ TÌNH YÊU - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-07-18 14:21:49
Lượt xem: 3,102

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cuống cuồng cho uống thuốc hạ sốt, đó kéo ghế cạnh giường, lặng lẽ quan sát .

 

Dù đang ngủ, vẫn nhíu mày.

 

Trên má vẫn còn vết bầm do trận đánh ban sáng để .

 

đưa tay chạm nhẹ vết thương, càng nhíu mày sâu hơn.

 

thở dài.

 

Ngẩng đầu lên, phát hiện từ lúc nào Cố Trần Niên mở mắt.

 

hỏi nhỏ:

 

"Anh thấy đỡ ? Có uống nước ?"

 

Cố Trần Niên trả lời, chỉ chằm chằm.

 

Sau đó, giọng ngái ngủ lẩm bẩm một câu:

 

"An Dao, em đổi bạn trai … Hứa Nhiên , em đừng yêu ."

 

chống cằm, :

 

"Tại ?"

 

"Anh… chung là . Em chia tay với ."

 

Giọng khàn đặc, mắt vẫn lim dim, rõ ràng còn tỉnh hẳn.

 

thấy bộ dạng của chút đáng yêu.

 

Thế là nhịn , trêu một chút.

 

"Được thôi, em chia tay. như thế thì em bạn trai nữa ."

 

nghiêng gần, khẽ:

 

"Cố Trần Niên, bù cho em một đấy."

 

Cố Trần Niên vẫn phản ứng, đầy ngơ ngác.

 

"Anh bù bằng chính ." đưa tay véo má :

 

"Cố Trần Niên, bạn trai em nhé?"

 

Cố Trần Niên ngẩn lâu, mới từ trong chăn đưa tay , gỡ tay xuống.

 

Anh khẽ :

 

"Anh ."

 

vội:

 

"Anh mà!"

 

Cố Trần Niên gần như vùi cả đầu chăn:

 

"Anh… sẽ tìm cho em hơn."

 

tức quá, hai tay ôm lấy mặt , cúi xuống chụt một cái hôn lên má .

 

"Em , ."

 

Cả Cố Trần Niên cứng đờ.

 

Có lẽ vì đang sốt nên phản ứng chậm hơn bình thường.

 

khi nhận chuyện gì xảy , bất ngờ đẩy .

 

"Không ! Chúng thể như !"

 

Ánh mắt tràn đầy hoảng loạn và giằng xé.

 

đuổi theo hỏi:

 

"Tại ?"

 

Cố Trần Niên đầy đau khổ:

 

"Em chẳng ? Giữa chúng … chúng thể như …"

 

"Chúng là…" Anh ôm đầu: "Là em ruột cơ mà."

 

: "..."

 

Thế nên đầu óc thực sự vấn đề.

 

Những lời lúc say , bừa.

 

Chuyện ghi trong cuốn nhật ký ngày xưa, thật sự tin.

 

bỗng thấy tội vô cùng.

 

vội vàng :

 

"Giả mà! Tất cả là giả!"

 

"Chuyện trong cuốn nhật ký đó, em bịa để trêu đấy! Tại cứ lén nhật ký của em, em mới nghĩ cách dọa chơi thôi! Em ngờ tin thật!"

 

Nói đến nước .

 

dứt khoát hết luôn:

 

"Cố Trần Niên, em thích . Còn thì ? Anh thích em ?"

 

Cố Trần Niên im lặng lâu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nhat-ky-tinh-yeu/chuong-6.html.]

 

Hình như thấy câu cuối cùng .

 

Chỉ từ từ cuộn trong chăn, thấy tiếng lẩm bẩm:

 

"Thì đúng là con ruột của bố ."

 

sững sờ .

 

Ngay khoảnh khắc đó, bỗng hiểu .

 

Hiểu vì tin cuốn nhật ký một cách tuyệt đối.

 

Hiểu vì khi đối diện với sự thờ ơ từ bố , luôn tỏ bình thản, quan tâm.

 

Là bởi vì dùng cuốn nhật ký chỗ dựa tinh thần.

 

Dùng nó để xoa dịu những ấm ức và bất mãn trong lòng.

 

Cố Trần Niên nhúc nhích.

 

sợ ngạt thở trong chăn, vội vàng lắc :

 

"Cố Trần Niên! Anh còn tỉnh đấy?"

 

Một giọng nghèn nghẹn vang lên từ chăn:

 

"…Anh cần thời gian để tiêu hóa."

 

"Tiêu hóa cái gì?"

 

"Thứ nhất, con nuôi." - Giọng chút nghẹt mũi.

 

"Thứ hai, em… em thích ."

 

Mặt nóng bừng.

 

Vừa mới tỏ tình khí thế bao nhiêu, giờ bắt đầu thấy ngượng ngùng.

 

"Ai... ai thích chứ!" — lắp bắp.

 

Cố Trần Niên bất ngờ bật dậy khỏi chăn, động tác mạnh đến mức cả lảo đảo một chút.

 

Gương mặt đỏ rực, tóc rối tung, nhưng đôi mắt sáng rực kinh :

 

"Rõ ràng em còn gì!"

 

"An Dao." - đột ngột nắm lấy cổ tay , cảm giác nóng hổi đó khiến tim lỡ mất một nhịp:

 

"Lời , như bát nước hất , em thể rút ."

 

giằng tay nhưng thoát , liền buông xuôi theo kiểu bất chấp tất cả:

 

"Thì nào! Anh thì ? Anh thích em ?"

 

Tai Cố Trần Niên đỏ lên trông thấy.

 

Anh buông tay , tiện tay gõ nhẹ một cái lên trán :

 

"Ngốc , nếu thích em, chịu trâu ngựa cho em bao nhiêu năm ?"

 

nghiêng đầu gần:

 

"Thế bắt đầu thích em từ khi nào?"

 

Cố Trần Niên mặt :

Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia

 

"Không nhớ."

 

"Xạo."

 

Anh nghĩ một lát, giọng nhỏ dần:

 

"Thật sự nhớ rõ nữa. Có thể là lúc em chia nửa phần ăn sáng cho , thể là lúc em ở trực nhật cùng … cũng thể là lúc em nhào đến cào nát mặt …"

 

vội bịt miệng :

 

"Thôi! Đủ , đừng nữa!"

 

Cố Trần Niên bật .

 

Môi khẽ chạm lòng bàn tay , một nụ hôn nhẹ rơi tay .

 

như điện giật, giật tay , sững .

 

Anh vẫn tiếp:

 

"Cũng thể là hồi cấp hai."

 

"Học kỳ hai lớp 7, trại hè ở thành phố bên cạnh. Em tưởng chuyển trường, chạy theo xe gọi tên ."

 

Giọng càng lúc càng nhỏ:

 

"Khi đó dù em ngã sấp mặt nhưng vẫn bò dậy, hét lên tên …"

 

cứng đờ.

 

Hôm đó ngã đau thật, đầu gối rách toạc, là Cố Trần Niên lao xuống xe cõng phòng y tế.

 

Trên đường còn sướt mướt, nước mũi nước dãi lau đầy áo .

 

"Chỉ thôi á?" tin nổi.

 

"Em lúc đó thảm hại thế mà còn…"

 

"Rất dễ thương mà." - Cố Trần Niên thì thào.

 

Loading...