NHẬT KÝ SINH TỒN TRÊN GÁC - 6
Cập nhật lúc: 2025-09-01 15:46:23
Lượt xem: 41
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cũng may giấu phần lớn đồ , bọn họ tìm mãi cũng chỉ lôi một chút thức ăn.
Bố giơ tay định tát nhưng nhạy bén né .
"Thứ vô ơn!" Ông còn định đánh tiếp, hất và lạnh giọng : "Đừng quên, là chính các đuổi ."
Mẹ trợn mắt trừng như ăn tươi nuốt sống, kiểu con gái mà là kẻ thù của bà .
"Nói, mày giấu đồ ăn ?" Mẹ hạ giọng đến đẩy một cái. "Trong nhà chẳng còn gì ăn, mày nghĩ cho ?"
"Lúc các dấm dúi ăn với nhớ tới ?" vặn . " suýt mất mạng ở bên ngoài các giúp một tay ? Đây là thứ dùng mạng đánh đổi về, các ăn thì tự kiếm ."
Mẹ thoáng khó xử nhưng lập tức giấu nhẹm, reo lên: "Chuyện bao giờ? Ai gì . Mày vì ba cái chuyện vớ vẩn mà hận bố ư?"
Bà nội xì một tiếng, mắng: "Thứ bất lương!"
chỉ cảm thấy châm chọc vô cùng. Nói tới lui, gì vẫn là sai?
Lần nào cũng , bất kể đối xử cay nghiệt cỡ nào, qua miệng bọn họ sẽ biến thành của .
Bọn họ cuỗm hết những gì lục soát .
Bố sai bảo: "Đồ ăn hết , mau chóng tìm thêm . Không thì cả nhà c.h.ế.t đói."
" đó." Mẹ phụ họa. "Bà và em mày ăn uống đầy đủ. Người già và trẻ nhỏ thể chịu khổ ."
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
Hình như bố sợ giở trò nên đưa cả về nhà, bảo rằng ngày mai cùng tìm đồ ăn.
từ chối, nhưng vì bọn họ.
Đã đến lúc nên ngoài tìm thêm nhu yếu phẩm . Đợi ít lâu nữa bắt đầu đổ xô ngoài kiếm cái ăn thì đảm bảo vật tư sẽ càng ngày càng ít, càng ngày càng khó đoạt.
Về nhà, bà nội bắt đầu chửi mắng .
Bà và mang đồ ăn của dỗ dành Trương Ninh Ưu ăn. Nó một hồi lâu, cáu kỉnh đẩy đồ ăn : "Cái thứ gì thế ?! Con ăn! Con ăn gà rán, ăn lẩu cơ! Nếu thì con thà c.h.ế.t đói!"
"Được, , lát nữa bắt chị ngoài tìm đùi gà thật to cho con nhé." Bà nội tươi như hoa với cháu trai. "Không tìm thấy đùi gà thì bà cho nó về."
Nghe bước nhanh đến, giật miếng bánh bao khô trong tay nó và : "Không ăn thì thôi, ăn cái gì tự mà tìm."
Sau đó, nhét hết bánh bao miệng mặt bọn họ.
Mấy sửng sốt, bà nội đánh , Trương Ninh Ưu cũng giương nanh múa vuốt.
"Đồ con hoang c.h.ế.t tiệt!"
Nó mắng thế.
Một bàn tay chút do dự đáp mặt nó, giơ tay hỏi: "Mày cái gì, lặp nữa xem nào?"
Bà nội xuýt xoa che miệng nó, nghiêm mặt: "Mày hung dữ cái gì, mày vài câu thì ?"
Nhìn phản ứng phần bối rối của bà , lòng trĩu nặng.
Thấy con trai cưng đánh, cũng sang đánh chửi . Sao thể yên chịu đòn?
Thế là đánh loạn thành một bầy, cuối cùng bố nhịn nữa mà tách chúng .
Bà nội bệt sàn giả vờ , mắng táng tận lương tâm, vong ơn bội nghĩa, tóm là thứ gì.
để ý chút nào, quen coi lời của bà già như gió thoảng bên tai.
Chiều hôm , bố dẫn tìm vật tư.
linh cảm, nhất định sẽ chuyện gì đó.
8.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nhat-ky-sinh-ton-tren-gac/6.html.]
Trước khi , bà nội ôm bố lo âu : "Không tìm gì để ăn cũng , đừng để thương con nhé"
Bà thoáng liếc một cái và thì thầm gì đó với bố, thấy bố gật đầu thì mới mỉm hài lòng.
"Bố, bố và Trương Thiên An mang nhiều đồ ngon về đấy nhé. Mấy ngày con ăn no." Trương Ninh Ưu níu tay bố . "Xem xem máy chơi game , lấy cho con một cái nữa. Cái của con hết pin lâu , chơi trò chơi khó chịu c.h.ế.t !"
Yêu cầu của Trương Ninh Ưu vô lý đến mức nhíu chặt mày, nhưng bố âu yếm xoa đầu nó và : "Được".
cạn lời. Giờ là lúc nào mà bọn họ còn nuông chiều Trương Ninh Ưu vô độ như .
Sớm muộn cũng ngày c.h.ế.t vì chiều con sai cách.
chuyện liên quan gì đến .
sửa soạn đồ tùy , mở cửa .
Bố đội mũ bảo hiểm, cầm một cái chân ghế theo .
Mới xuống đến tầng hai, thấy một con zombie đang lảng vảng ở khúc quanh cầu thang.
Bố sợ hãi lùi vài bước, ông hiệu cho bằng ánh mắt, yêu cầu giải quyết zombie.
nhắm chuẩn thời cơ lao bổ trúng đầu xác sống, lúc ông mới thở phào nhẹ nhõm, tới bồi cho mấy đá.
"Đơn giản thế còn gì." Giọng bố đầy vẻ khinh thường.
Xuống đến tầng một, thấy năm đến sáu con zombie đang lững thững giữa đường, còn một vài con lấp ló ở chỗ khác nữa.
Chúng định sang toà nhà 5. Bên chủ yếu già, tầng một là nhà để xe nhưng gần như ai cũng dùng nó như nhà kho.
Một bạn của bố mở nhà hàng gần đây. Chú sống ở toà 5, trong kho hàng nhà chú hẳn là dự trữ nhiều thứ. Nếu thể đó thì chắc là kiếm bộn đồ.
Chúng cẩn thận chuồn êm sang toà 5, quả thật bên nhiều ở nên zombie cũng tương đối ít.
Sắp sửa tới nhà kho mục tiêu thì thấy ba con zombie du đãng giữa giao lộ.
"Mày thu hút zombie, tao mở cửa kho hàng." Bố nhỏ giọng . "Nhanh lên."
Ông sợ gặp chuyện bất trắc nên đẩy mồi nhử.
Ai ngu mà .
lấy một cái đồng hồ báo thức nhỏ, hẹn giờ đặt ở vị trí cách nhà kho khá xa.
Mười lăm phút , chuông báo thức reo. Đám zombie lập tức dáo dác tìm kiếm nơi phát âm thanh. Bố hớt hải phá khoá. Loay hoay mãi mới mở cửa, ngờ bên trong thế mà zombie, nó nhào thẳng tới ông .
Bố hốt hoảng hét to, khiến những con zombie khác chú ý hết sang bên .
Lũ xác sống lục tục chạy về hướng nhà kho, nếu nhanh lên thì c.h.ế.t chùm ở đây mất!
Thật sự là cái nước gì, chỉ phá là giỏi!
cầm d.a.o phay xoẹt xoẹt mấy phát giải quyết xong con zombie trong nhà kho, gồng sức đóng cửa cuốn khi đám zombie ùa tới.
Chúng ngừng tông cửa từ bên ngoài, ồn ào như chắc chắn sẽ lôi kéo càng nhiều zombie ở lân cận tụ tập.
Phải chạy kiểu gì đây?
Dưới ánh sáng lờ mờ, bố đồ ăn chồng chất mà hoan hỉ, quên mất chuyện ông bạn biến thành zombie mới bổ nhào tính ăn sống .
Kho hàng tích trữ đồ uống, bánh quy, mì ăn liền đủ loại, những thứ hiếm cả.
Xem ông chú vốn định ở chỗ lánh nạn mà ngờ biến thành zombie.
Nhiều đồ như thế, hai thì vác bao nhiêu.
"Không, ! Cần lấy hết tất cả."