Nhật Ký Nuôi Cá Của Ninh Thanh - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-12-12 18:32:13
Lượt xem: 82

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

8.

Là Tần Dã.

Kiếp chắc tạo nghiệt nặng lắm, nên kiếp mới để yêu cũ bắt gặp cái bộ dạng từ đầu đến chân dính đầy bùn đất như quỷ thế .

vốn sĩ diện gì cho cam…

lúc , thật sự cần một chút mặt mũi để sống tiếp.

Shipper chở theo cả xe hàng dính bùn trạm.

Còn thì mang nguyên bộ “trang phục ruộng lúa” trèo lên chiếc xe mui trần của Tần Dã.

còn sống, nhưng cảm giác thì… giống như c.h.ế.t.

May mà Tần Dã vẫn còn chút quan tâm, im lặng bấm nút đóng mui xe xuống.

Cũng may, khỏi mất mặt suốt cả đoạn đường.

co trong ghế, cẩn thận hết mức, cố giảm diện tích bùn đất mà đang lan truyền lên xe.

Tần Dã bật :

“Dù cũng rửa xe . Em lan cũng .”

ngượng ngùng đáp:

“Vậy để em trả tiền rửa xe.”

“Không cần.”

Anh thu nụ , giọng trầm xuống:

“Nếu bấm còi, em cũng ngã xuống ruộng.

Nói đúng , là của .”

lập tức gật đầu cái rụp:

“Anh đúng.

Với … dầu gội của vỡ . Anh đền chai mới cho nhé.”

Giọng Tần Dã mềm vài phần:

“Được, đền.”

Tốt lắm, moi của yêu cũ một khoản.

Ngày xưa thèm, nhưng giờ tàn ma dại, nghèo rớt mồng tơi… tiết kiệm đồng nào đồng đó.

chợt nhớ chuyện quan trọng:

“Sao tới làng nữa ?”

Tần Dã siết vô lăng:

nhận dự án mới, đến đây trồng nấm khoai.”

“Hả?”

ngạc nhiên đến suýt bật khỏi ghế, bùn b.ắ.n lên vô lăng.

Tần Dã ho nhẹ một tiếng:

“Bên trang trại nấm ở phía đông làng trồng mãi mà nấm, nên tìm thầy nhờ giúp.

Lần cùng thầy đến đây, chủ yếu cũng là xem nấm cho họ.”

Trong đầu trống rỗng vài giây.

Nếu trí nhớ hỏng…

“Anh ghét nấm ?”

Hồi trong siêu thị chỉ cần thấy nấm thôi là bỏ chạy xa mấy mét, đó là ai ?

Tần Dã mím môi, sườn mặt cứng đờ như kẻ vẽ một đường thẳng:

ăn. sẽ ăn.

trồng là .”

Ờ…

Cũng lý.

Anh còn tình thương bao la, nghĩ cho khác.

Không giống , mà ghét rau mùi là sẽ nhổ sạch hết rau mùi thế giới.

9.

Về đến nhà, cuối cùng cũng nhận điểm kỳ lạ.

Tần Dã học địa chất, từ bao giờ chuyển sang nông nghiệp ?

Đã thế còn trồng nấm — thứ mà ghét nhất đời.

Nghĩ hồi chúng yêu , mê nấm bao nhiêu thì ghét bấy nhiêu.

nấm chiên giòn, đảm bảo còn chút mùi nấm nào, vẫn nhất quyết ăn dù chỉ một miếng.

Trong lòng bắt đầu dâng lên một chút nghi ngờ.

Những ngày đó, ngày nào cũng “tình cờ” gặp Tần Dã ở khắp góc trong làng.

Rõ ràng trồng nấm ở đầu làng phía đông, nuôi cá ở cuối làng phía tây, theo lý thì thể gặp .

Ấy luôn lý do:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nhat-ky-nuoi-ca-cua-ninh-thanh/chuong-4.html.]

“Ăn xong dạo cho tiêu.”

lạc đường.”

“Hồi nãy thấy con thỏ chạy hướng .”

Đến “tình cờ gặp” thứ 28, nhịn nổi nữa, vạch trần:

“Anh thể đừng giả vờ nữa ?”

Tần Dã cong nhẹ khóe môi:

“Lộ rõ lắm ?”

thành thật:

“Ừ.

Khổ nghĩ nhiều lý do như .”

Trên mặt thoáng hiện sắc hồng, vẻ căng thẳng:

“Cái đó… …”

“Ninh Thanh! Có hàng của cô!”

Tiếng gọi của shipper vang lên.

đầu , chạy ba bước thành hai đến mặt .

“Còn cái nữa, cô ngã xuống ruộng nên mua quà xin cho cô.”

Cùng với kiện hàng, đưa cho một bó hồng đỏ đang nở rực.

đơ , duỗi tay nhận.

Nụ mặt Tần Dã lập tức biến mất.

Đôi mắt đen của dán chặt bó hoa, giọng lạnh rõ rệt:

“Trong làng chúng ai dùng hoa hồng để xin .”

Shipper gãi mũi:

thấy nó nên…”

Một lúc , c.ắ.n răng, như lấy hết can đảm:

“Ninh Thanh, để ý đến cô lâu .

Nếu cô đồng ý… thể cho một cơ hội theo đuổi cô ?”

10.

Trước khi kịp phản ứng, Tần Dã cong môi .

“Cậu hiểu cô ?

Cậu thích tắt đèn xem phim kinh dị ban đêm, xem phim truyền hình thì bao giờ xem đến tập cuối ?

Cậu ăn gà rán chấm với bột sữa, uống sữa chỉ gọi năm phần đường ?

Cậu thích nghệ sĩ piano nào — Chopin Richard Clayderman ?”

shipper đồng thời tròn mắt.

Bình thường Tần Dã chuyện chậm rãi như rùa bò, mà giờ tốc độ nhanh như b.ắ.n liên thanh.

Thấy còn định nữa, nhào tới che miệng .

Đủ đấy.

Nói thêm chút nữa thì mấy chuyện riêng tư của phơi hết sạch, khác gì đang trần trụi giữa làng?!

Anh shipper gãi đầu, chân thành :

“Cảm ơn cho .”

Rồi sang , ánh mắt kiên định như sắp tuyên thệ:

“Tuy hiểu rõ về cô, nhưng sẽ cố gắng tìm hiểu nhiều hơn.”

Một cú đ.ấ.m bông gòn dành cho Tần Dã.

Anh giật nhẹ khóe môi, cả tỏa khí áp lạnh buốt.

Anh shipper đầu óc chậm tiêu vẫn ung dung nhét bó hoa và kiện hàng tay , còn vẫy tay chào hai bọn :

còn giao mấy chỗ nữa, nhé!”

Anh chạy lên bờ ruộng, còn ngoái đầu vẫy tay với .

Vì phép lịch sự, cũng vẫy .

Sắc mặt Tần Dã tối hẳn, rõ ràng trời đang nắng mà đó như phủ trong ánh sáng lạnh lẽo mùa đông.

Không ấm, mà buốt.

nghĩ một hồi, thử thăm dò:

“Anh… đang ghen đấy chứ?”

“Không.”

Vịt Bay Lạc Bầy

Anh im lặng lâu mới tiếp:

tư cách gì mà ghen?”

Trong giọng đầy ắp sự tủi hiếm thấy.

Ô hô!

sống từng năm , từng thấy đại thiếu gia tủi đến mức bao giờ.

Loading...