Nhật Ký Nuôi Cá Của Ninh Thanh - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-12-12 18:30:44
Lượt xem: 98

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trước khi nổi bão, ba đưa tay gãi mũi, nhỏ một câu đầy tội :

“Ba sợ con rảnh quá… nên kiếm chuyện cho con thôi mà.”

: “…”

Tần Dã gắp cơm cho :

“Em còn nấu ăn nữa ?”

Ba mặt đổi sắc, dối trơn tru:

“Tất nhiên , con gái nấu ăn ngon lắm!”

Rõ ràng trưa nay ông còn hỏi cướp tiệm bán muối trong làng vì món ăn mặn chát…

Tần Dã bằng ánh mắt kiểu “ hiểu mà”, như thể thấu từ trong ngoài.

Cái dáng vẻ đó khiến khó chịu, đành lén lườm một cái.

Trên bàn, và Tần Dã đều im lặng.

Vịt Bay Lạc Bầy

Ba và bạn cũ của ông, kiểu gì cũng giống .

Hai trò chuyện mà cứng đơ…

Cứng đến mức nào?

Đến mức còn gượng gạo hơn yêu cũ khi chia tay.

Giáo sư Khắc:

“Lão Ninh, ngờ cuối cùng là hai chúng uống ở đây.”

Ba :

“Lão Khắc, nếu Mộc Tâm còn sống, hai chắc chẳng thể chuyện hòa khí thế .”

Mộc Tâm chính là .

Cuối cùng cũng hiểu cái bầu khí kỳ cục từ .

Hóa là tình địch năm xưa biến thành bạn già.

6.

Cuối cùng hai họ cũng tìm một chủ đề chung, chuyện càng lúc càng hăng, càng lúc càng xúc động.

Nói đến cao hứng thì đem luôn rượu cho trong chén.

Khi mặt trăng ngoài trời lên cao, hai “tình địch cũ” vốn uống rượu như uống nước cuối cùng cũng say quắc cần câu.

Tần Dã còn bận rót rượu cho họ nữa, bèn tự gắp cho một miếng cá.

Nghĩ thì chắc ba cố tình nấu mâm cơm .

Nhìn thì món nào cũng mắt thơm ngon thật đấy, nhưng một điểm—món nào cũng cho ớt đến tận lực.

Ban nãy còn thấy giáo sư Khắc mỗi ăn một miếng là uống một ngụm , rõ ràng là c.ắ.n răng chịu đựng cho vẻ nể mặt.

Ba âm thầm nhắm tình địch, ai ngờ vô tình “sát thương lan” sang Tần Dã, mà chỉ cần dính chút cay là cái bao t.ử yếu ớt của kêu trời gọi đất.

lấy túi hạt dẻ rang đường buổi chiều :

“Hai họ say hết , ăn thì đừng cố.

Ăn cái , mới xong.”

Tần Dã mím môi vài giây mới đưa tay lấy hạt dẻ trong lòng bàn tay .

Đầu ngón tay lướt qua lòng bàn tay nhẹ như cánh bướm khẽ chạm, ngưa ngứa.

tiền đồ gì hết, tim đập nhanh hẳn vài nhịp.

Bất chợt, nhíu mày hỏi:

“Cái là gì?”

cúi theo ánh mắt :

“À, cái là hồi chiều bóc hạt dẻ gai đ.â.m đó.”

Hàng xóm mang cho một chùm hạt dẻ nguyên cả quả.

Từ tới giờ chỉ ăn hạt dẻ rang sẵn, đầu mới bên ngoài hạt dẻ cái vỏ tròn tròn đầy gai như .

mang găng dày xử lý cả buổi mới tách đám hạt dẻ .

Vui thì vui, chỉ là đau tay.

Dù cẩn thận đến mấy vẫn đ.â.m vài vết.

Tần Dã lúc mới thu ánh mắt:

“Lần cẩn thận.”

Trong lòng ngưa ngứa:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nhat-ky-nuoi-ca-cua-ninh-thanh/chuong-3.html.]

“Ừ…”

Khi trăng leo lên cao hơn, ba và “tình địch cũ” của ông cuối cùng cũng chia tay .

Hai còn toát cái khí chất kiểu cởi bỏ ân oán năm xưa, mây gió tan , ai hiểu ai hơn…

Tần Dã khoác chiếc áo măng-tô dài, ánh trăng đổ xuống dáng cao gầy của .

Sườn mặt lúc sáng lúc tối trong ánh trăng, đến chói mắt.

Ba gió thổi bớt men rượu, lẩm bẩm:

“Ài… bảo thấy quen quen… Con gái nó vẽ chính là …”

Tần Dã khựng , sang :

“Chú ?”

lập tức phản ứng:

“Ông bảo… ông là ngư dân.”

7.

Một tuần , ao cá của nhà xuất hàng.

Đợi đến khi chú thu mua cá rời , bỗng ý thức một chuyện:

“Cái ao cá bé xíu … thật sự thể giúp nhà xoay vận mệnh ?”

Ba ôm chặt cái ví:

“Được chứ, chắc chắn .”

tin, nhưng cũng lười nghĩ thêm.

Từ khi tay thương thể đàn piano nữa, cuộc sống của nhạt nhẽo dần.

Khi chạm gần nhất ước mơ, ước mơ bóp nát mắt.

Từ đó, còn ước mơ nào nữa.

Sống thì sống, thì… cũng thế thôi.

khi dùng dầu gội mua ở cửa hàng tạp hoá đầu làng và phát hiện gàu rơi áo đen như tuyết rơi giữa mùa đông, cảm thấy vẫn còn một chút yêu cầu với cuộc sống.

lập tức lên mạng đặt dầu gội mới.

Đáng buồn là lúc trạm nhận hàng ở thị trấn, chiếc xe điện cũ của giở chứng.

Ông chủ sửa xe giơ ba ngón tay.

Không thể nào…

Xe điện cũ mua 500 tệ, sửa hết 300 tệ?

Ông chủ :

“Với sửa ba ngày.”

Bác shipper cạnh đó vỗ trán:

“Hay là , sắp giao kiện hàng lớn hướng đó, chở cô một đoạn.”

Vậy là leo lên chiếc xe ba bánh chở hàng của bác ghế phụ.

Xe thì nhỏ, mà chạy thì như bão táp.

Không dây an , gió quật đến rụng , bám chặt cái tay vịn bên cạnh, dám lơi một giây.

Đến đoạn đường qua bãi nước, chỗ đó xóc kinh khủng, shipper mới chịu giảm tốc độ một chút.

mới thở phào…

Phía xuất hiện một chiếc Porsche mui trần, bấm còi inh ỏi.

Shipper chút ngượng, mồ hôi rịn trán.

nhận xe bắt đầu lắc mạnh hơn, nên lập tức lên tiếng trấn an:

“Đừng quan tâm nó!

Đều là xe mui trần cả, ai hơn ai?”

Mắt bác shipper sáng rực:

“Thật ?”

hét lớn: “Thật!”

Như truyền sức mạnh, bác tăng ga một cái, và hai chúng bay thẳng xuống ruộng lúa bên đường.

Chiếc Porsche đằng dừng .

Người lái bước xuống, một tay kéo khỏi đám lúa:

“Gần gũi thiên nhiên thì , nhưng nhất thiết tắm ruộng .”

Loading...