ngủ khi trở về từ bữa tiệc.
Cảm giác bỏng rát từ cú tát của Chí vẫn còn vương má – một cảm giác khiên cưỡng mà bất đắc dĩ cảm nhận, cố lướt điện thoại để quên sự khó chịu đó nhưng thể.
Tiếng "ping" lúc nửa đêm càng khiến trằn trọc – tin nhắn từ một lạ.
"Chào An, chị Ngọc lúc nãy chuyện với em tại bữa tiệc, ngày mai chúng gặp một chút chứ?”
------------------//------------//-------------------------------------------------------------------------
Chiều hôm đó, tại một quán cà phê vắng đường Nguyên Hồng.
Cái lạnh chớm đông khiến cảnh vật buồn hiu hắt nhưng nó buồn bằng ánh mắt của phụ nữ đang đợi trong quán.
đẩy cửa bước thấy Ngọc đến đợi , trông chị khác hẳn lúc ở bữa tiệc: mắt sưng húp, thâm quầng và đầy suy tư, chị rõ ràng suy nghĩ về nội dung cuộc gặp .
kéo ghế xuống, Ngọc lao thẳng vấn đề, giọng thì thầm nhưng gấp gáp:
"An, câu hôm qua em ... 'hôn nhân sắp đặt'... nó nghĩa là gì?"
Quả thật là sỗ sàng, còn kịp gọi đồ.
cố giữ bình tĩnh, gọi một cốc espresso, thẳng phụ nữ đang lộ rõ vẻ hoang mang mặt .
"Chị Ngọc…" quyết định thẳng. "Em , sợ chị tin, nhưng em... đôi khi em thể 'thấy' ký ức của khác khi chạm họ."
Đôi mắt Ngọc mở to, tỏ sự kinh ngạc.
"Em ... là 'ngoại cảm'?" Chị rướn về phía , giọng gấp gáp “ như thế ”.
lặng lẽ gật đầu.
Ngọc ngả dựa hẳn ghế, dường như chút gì đó thả lỏng hơn, vẫn đôi mắt buồn vô định, chị bật khô khốc:
“Thì là thế, câu chuyện giữ kín suốt 5 năm, ha..ha… tận 5 năm sống với tên điên khùng….!”
Ngọc sang , vẫn đôi mắt buồn rười rượi đó: “Chị tin em, vì câu chuyện chỉ chị, bố chị và Chí với , khi em chạm tay chị thì dường như em đơ một khắc, chắc em thấy lúc đó đúng ???”
lặng lẽ gật đầu, lúc đang ngập trong những cảm xúc phức tạp từ Ngọc, những cảm xúc đó như nước sông cứ ồ ạt chảy .
“Mong em giữ kín nhé, vì việc nếu lộ ngoài thì sẽ phức tạp, liên quan tới cả tập đoàn Vạn Danh, và em cũng tránh khỏi liên luỵ” – Ngọc mà mắt lơ đãng, chị đem lời doạ dẫm mà đang khuyên thật sự, lúc như hoà chung với cảm xúc của Ngọc, im lặng nữa mà hỏi:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nhat-ky-dan-hon-quyen-2-bi-mat-nha-ho-vu/chuong-4.html.]
“Con gái Của chủ tịch Danh chịu ấm ức như thế hả chị???”
“Chuyện phức tạp lắm em , nên nhiều thì hơn, cảm ơn em cũng thẳng thắn, hề dấu giếm chị”
------------------//------------//-------------------------------------------------------------------------
Dường như nhiều nỗi đau buồn chất chứa trong phụ nữ mặt , chị với chất giọng bình thản nhưng đôi mắt mang nỗi buồn khổ sâu thẳm, vô thức đồng cảm với chị , đang một vài câu an ủi bỗng dưng xung quanh tối sầm…
Cái quái gì thế !
đang ở trong ký ức một ai đó!
Quán Coffee biến mất, thấy ở đó là Ngọc đang ở góc 2 tay ôm gối cô độc, nấc lên từng tiếng, đôi mắt ầng ậc nước mắt, chị đang bức ảnh chụp chiếc bàn trong phòng, bức ảnh chụp chị và một phụ nữ lớn tuổi, chắc là chị – bà Nga.
bất giác thấy một hình bóng mờ ảo một phụ nữ lúc ẩn lúc hiện mặc một chiếc đầm sườn sám màu nhung đỏ, hình con hạc trắng đính ngọc in áo nổi bật, bà đang chị với ánh mắt đau buồn, thể nhận đây chính là phụ nữ trong ảnh – vợ chủ tịch Danh, của Ngọc.
Rồi hình bóng mờ ảo chậm rãi đầu …
thể thấy tiếng: rắc…rắc…rắc phát khô khốc từ cái cổ đó
Lập Hoa
Bà đầu 180 độ… thẳng về phía …
Tim như ngừng đập…. cảnh tượng quá sức chịu đựng với tâm trí của …
vùng vẫy thoát nhưng thể, xung quanh tối đen, thứ duy nhất thấy chính là phụ nữ mặc chiếc sườn sám nhung đỏ với cái đầu ngược về …
Gương mặt bà lúc còn hiền dịu như lúc chị Ngọc nữa, giờ đây đang ngước đôi mắt lòng trắng, mồm xể cả trông thật kinh dị, thể thấy cả sợi tơ m.á.u dính nhoe nhoét đó, gân xanh nổi chằng chịt khuôn mặt trắng bệch của bà .
Rồi bà giơ tay lao nhanh về phía ….
Quá khiếp đảm, la lên kinh hãi: “Á…á….á” đó nhắm chặt mắt
“An…An… em đấy, tự nhiên đơ cả thế, chị hỏi mãi trả lời???” – giọng của Ngọc lôi về với thực tại.
tham lam hít sâu một khí, uống một ngụm nước và đưa tay vuốt n.g.ự.c để lấy bình tĩnh, chậm chậm Ngọc và hỏi một câu khiến chị sững :
“Mẹ chị thích mặc áo sườn sám nhung đỏ thêu hình hạc ???”