NHẪN TRÓI XÁC 2: LỘT DA XÁC CHẾT - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-09-11 00:09:23
Lượt xem: 276

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

9

Cái gì !

 

hét lên ném tất cả đồ vật bên cạnh trần nhà, tim như bay lên đập loạn trong lồng ngực, đến khi chiếc cốc vỡ tan mặt đất mới giật một cái, như thể tỉnh từ cơn ác mộng, ngẩng đầu , trần nhà phẳng lì như cũ, còn bóng dáng bà nội?

 

Cộc cộc cộc——

 

“Bé ngoan thế? Bà nội thấy tiếng động lớn lắm!”

 

run rẩy bám khe cửa ngoài, bà nội tóc chải gọn gàng, cánh tay gõ cửa phòng một cách máy móc, ánh mắt trống rỗng đến đáng sợ.

 

Bà ở bên ngoài, trần nhà...... là ảo giác?

 

“Ác mộng ? Mau ăn cơm thôi, bà nội nấu cơm tối xong !”

Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.

 

cẩn thận mở cửa, bà nội nắm lấy cánh tay kéo ngoài.

 

Rõ ràng thu , bà cứ khăng khăng đòi ăn ở ngoài sân.

 

Trong sân mỗi bên dựng một chiếc đèn lồng trắng cổ kính, bàn bày biện bát thịt băm sốt tương kiểu cách, chuẩn bảy tám loại rau ghém, bày thành một hàng bàn, hai đôi đũa cắm thẳng trong bát mì, đưa đến mặt .

 

Không giống bàn ăn, giống bàn thờ hơn.

 

hít hít mũi, lấy hết can đảm ám chỉ bà: “Bà nội là quan trọng nhất của cháu, bây giờ y học phát triển lắm , bệnh gì cũng chữa , nếu cháu kiếm thật nhiều tiền sẽ chữa bệnh dưỡng lão cho bà……”

 

Bà nội cúi đầu lắng , ghế vắt vẻo đôi chân nhỏ, vẻ tâm trạng tệ, mở miệng ngắt lời :

“Mau ăn bé ngoan, mì ngon lắm.”

 

Bà gắp thức ăn cho , hồi tưởng:

“Hồi nhỏ bà khổ lắm, trong nhà đến cơm cũng cho ăn, lớn hơn chút thì thuê cho , nếu xinh xắn còn ông chủ thiếu gia để ý tới…… Nên bà nghĩ, cháu gái của bà thể sống cuộc sống như , bà mua váy cho nó, mua đồ trang sức, ăn những món ngon nhất, cưng chiều nó thành một nàng công chúa nhỏ!”

 

Chú chó con ngoan ngoãn nép chân , bà nội chậm rãi kể lể chuyện xưa, thời gian như thể bỗng chốc kéo về một buổi tối nào đó thời thơ ấu.

 

ăn hết bát mì trong bầu khí tĩnh lặng, nước mắt từng giọt từng giọt rơi bát.

 

Ăn xong lập tức chạy phòng nghỉ ngơi, cầm điện thoại lên cầu xin Lộc Hà nữa.

 

Vừa mở khung chat sững , gửi nhiều tin thế ?

 

Từ lên , tin mới nhất là:

[À đúng cô tuyệt đối đừng ăn bất cứ thứ gì nhé, đặc biệt là thịt! tính còn một thai c.h.ế.t lưu, khi lột da bà sẽ tìm cách nhét bụng cô, để cô chôn cất nguyên vẹn, cái thai c.h.ế.t lưu gần một trăm năm !]

 

Trong đầu oanh một tiếng, bỗng nhiên nhớ bát mì sốt tương .

 

Thịt băm rán đến giòn rụm cháy vàng trộn trong sốt tương mặn tanh, hình như còn cả sụn, bảy tám loại rau ghém cũng át mùi hôi thối.

 

Thì , đó là thịt lợn.

 

10

thật lòng đối với bà , nhớ những điều của bà , nhưng bà chỉ đánh lạc hướng , lừa ăn bát mì đó mà thôi.

 

Rốt cuộc bà coi là gì?

 

Tin nhắn tiếp tục kéo lên , Lộc Hà lo lắng giải thích một tràng dài.

 

[ mơ hồ đoán rằng bà của cô sinh cuối thời nhà Thanh, bà thể sống đến bây giờ , tất cả là vì chiếc nhẫn trói xác.]

 

[Cô từng miêu tả cánh cửa kỳ lạ đúng ? Họa tiết chữ “Hồi” là hoa văn chỉ dùng cho cửa mộ, câu đối cũng chỉ dùng cho mộ địa, nhưng tại dán ở bên trong cánh cửa, dán ở bên ngoài?]

 

[Bà giống như chặn ở bên ngoài cửa mộ hơn! Bà phần lớn là do thai c.h.ế.t lưu. Phụ nữ thời xưa coi trọng danh tiết nhất, chẳng lẽ vì bà còn trong trắng nên chôn cất trong phần mộ tổ tiên nhà chồng? Hay là vì chửa hoang nên chôn cất trong phần mộ tổ tiên nhà ? Dù là loại nào, thì đây chính là lý do bà chấp niệm với tấm trinh nữ!]

 

[Bây giờ cô vẫn hiểu ?]

 

Hiểu .

 

Có lẽ đúng như Lộc Hà , từ khoảnh khắc sinh bắt đầu diễn kịch.

 

đối với , là để đợi trưởng thành lột da , trở thành .

 

bực bội ném điện thoại , giường nên trút giận .

 

Chú chó con dường như nhận tâm trạng , chạy đến bên giường nhẹ nhàng cắn ngón tay , thuận thế xoa xoa cái bụng tròn xoe của nó –

 

Thực những miếng thịt tanh tưởi đó đều ăn, lén vứt cho chó ăn hết .

 

Nghĩ đến đây, tháo chiếc nhẫn trói xác tay ném ngoài cửa sổ, tắt đèn ngủ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nhan-troi-xac-2-lot-da-xac-chet/chuong-3.html.]

 

mạng của ?

 

Xem bà bản lĩnh đó , sợ bà !

 

11

Tí tách, tí tách.

 

Nửa đêm giật tỉnh giấc, bên tai truyền đến tiếng nước nhỏ giọt ngừng, giống như chỗ nào đó dột, chút rợn .

 

co quắp ngón tay , kinh ngạc phát hiện chiếc nhẫn trói xác trở về tay .

 

“Ma quỷ ám ?”

 

Cộp.

 

Ngón tay đang lơ lửng bên giường truyền đến cảm giác ướt át, là chú chó con đang cắn ngón tay , cắn cái nhẫn chơi.

 

“Tiểu Hắc đừng nghịch nữa, ngủ !”

 

Chú chó con kêu, ngược càng dùng lực cắn cái nhẫn, thở nóng hổi phả mu bàn tay, dần dần khiến an tâm hơn.

 

thuận tay xoa đầu nó một cái, lật ngủ tiếp.

 

Ngày hôm mở cửa, xác của Tiểu Hắc treo lơ lửng ngay mắt!

 

dây phơi quần áo xuyên thủng cả đầu, treo cửa nhà, m.á.u chó đen chứa đầy gần nửa thùng.

 

Thì đây chính là tiếng nước chảy tối qua.

 

“Bé ngoãn tỉnh ngủ , đây ăn sáng nào, buổi sáng bà bánh nướng thịt bò cho cháu ăn!”

 

với đôi chân bé xíu bước khỏi ngưỡng cửa, nhẹ nhàng về phía , đầu cài chiếc kẹp tóc màu đỏ mận chín, sắc mặt hồng hào, giữa đôi lông mày thậm chí còn toát một vẻ quyến rũ.

 

Bình thường bà đeo răng giả, trong khoảnh khắc bà , thấy chiếc Hoa Tử móng tay biến mất dấu vết, mắc kẹt trong kẽ răng giả của bà .

 

Vậy thì tối qua thứ cắn ngón tay gầm giường là…

 

12

“Con chó nhỏ ngoan nha, dẫn cháu bỏ trốn còn ăn nhiều thịt như … Bà hầm nó cho cháu ăn ?”

 

cứng ngắc giật giật khóe miệng, lô một nụ đầy khiêu khích về phía , chiếc Hoa Tử trong miệng phản xạ ánh sáng lạnh lẽo đến rợn , khiến theo bản năng rùng .

 

nuốt nước bọt, đẩy bà chạy về phía cửa lớn.

 

“Cháu bà định gì, đừng giả vờ nữa!”

 

Cánh cửa vẫn thể đẩy , bà khanh khách ở phía , cũng đuổi theo , chỉ hỏi ăn thịt chó , buổi trưa ăn gì.

 

Cơn giận bốc lên từ trong lòng , hung hăng xé nát câu đối cửa lớn, nụ của bà lập tức cứng đờ.

 

“Bà đừng tưởng sợ nhé? Làm cái cửa mộ mà nhốt ? tin khoa học tin huyền học!”

 

Nói xong, trực tiếp nhặt cây gậy gỗ mặt đất đập cánh cửa sắt, hoa văn từng chút một vặn vẹo biến dạng, tiếng động lớn khiến bà hồn bay phách lạc, xông lên ngăn cản .

 

sức bà lớn bằng , cuối cùng cả gần như treo cánh tay , run rẩy la hét những từ như “xúc phạm tổ tông”, “đáng c.h.ế.t vạn ” những từ linh tinh.

 

dùng sức vung cánh tay, cơ thể bà cũng theo đó mà bẻ cong , xương cốt mềm nhũn mục nát phát tiếng răng rắc răng rắc, giống như đang bẻ gãy từng đốt một.

 

“Mau dừng tay, con súc sinh !”

 

Sau khi quát lớn, chợt nhớ m.á.u chó dường như tác dụng thần kỳ, thế là nhanh chóng xách thùng m.á.u chó lên, đổ mạnh về phía cửa lớn –

 

kịp tránh né, cửa dội cho ướt đẫm cả đầu, thoáng chốc khí im lặng.

 

Cánh cửa ăn mòn thành một lỗ từ giữa, nhanh chóng lan rộng xung quanh.

 

Cơ thể bà cũng bốc lên khói trắng, da bắt đầu sụp xuống từ đỉnh đầu, cả giống như tan chảy từng lớp một xuống , chớp mắt chỉ còn một bộ xương trắng!

 

Mà bà vẫn còn che phủ.

 

móc chiếc nhẫn trói xác nhét miệng bà , bước khỏi cửa lớn liều mạng chạy về phía , chạy qua khúc quanh của làng, bố từ đằng xa chậm rãi xuất hiện.

 

họ thấy tin nhắn của nên về !

 

Được cứu !

 

Loading...