NHẪN TRÓI XÁC 2: LỘT DA XÁC CHẾT - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-09-11 00:08:20
Lượt xem: 258

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

5

[Bố ơi, hình như bà !]

 

Bố du lịch nước ngoài , tin nhắn gửi ai trả lời, nhà hàng xóm trong thôn cũng ai, nghĩ nghĩ , chạy đến bệnh viện Trung y của huyện tìm bác sĩ chủ trị cho bà.

 

bệnh mãn tính từ lâu , chữa trị ở bệnh viện nhiều năm , bác sĩ chủ trị là một đàn ông trung niên, họ Tống, cũng đăng ký khám của ông .

 

“Số 756, Thẩm Như Ương mời phòng khám 5.”

 

đẩy cửa bước , trong phòng khám là một nữ bác sĩ trẻ xa lạ, thẻ tên là Lộc Hà.

 

đợi lâu, đôi mắt phượng dài hẹp ánh lên vẻ lạnh lẽo, lạnh lùng hỏi là đồng bọn của Tống Huân .

 

“Đồng bọn? Bà là bệnh nhân của bác sĩ Tống mà, đăng ký khám của ông hỏi xem, hôm nay bà lạ, bệnh tình của bà...”

 

Ánh mắt Lộc Hà chợt biến đổi, bảo gần rõ hơn, còn hỏi gần đây sức khỏe của .

 

Quả thật, từ khi thi đại học xong thể chất của ngày càng kém, thường xuyên cảm cúm, hồi quân sự còn ngất, nhưng đó là vì năm lớp 12 học hành quá mệt mỏi mà...

 

“Chưa chắc . Cô chiếc nhẫn tay cô là gì ? Đây gọi là nhẫn trói xác.

 

“Vòng trong là âm, khắc ngày sinh của cô, vòng ngoài là dương, khắc ngày sinh của bà cô, lấy âm bổ dương, cơ thể cô mới ngày càng suy yếu.

 

“Bà đang nuôi một tấm da trinh nữ sạch sẽ, lột da đổi mạng.”

 

6

Đùa ?

 

Đó là nhất đời của !

 

Có khi nào bà thứ gì đó nhập ?

 

Lộc Hà lạnh: “Cô ngây thơ thật đấy, còn tự PUA bản cơ đấy.”

 

“Đó là yêu nhất của ! Cô cứu, tìm bác sĩ Tống Huân cứu, cho ông ?”

 

Lộc Hà trả lời, động tác mời ngoài.

 

tức giận rời , khi bước lên thang cuốn, ma xui quỷ khiến đầu lên màn hình lớn—

 

Tên bác sĩ Tống Huân ở phòng khám 5 biến mất, đó là Lộc Hà.

 

“Bác sĩ Tống mất năm ngoái , còn để tên ông lên đó? Hôm nay ai trực thế?”

 

Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.

Tống Huân mất năm ngoái á?

 

Hồi nghỉ hè bà còn nhờ ông bốc thuốc mà!

 

Lúc đó còn bà chạy lấy thuốc...

 

Giây tiếp theo, ở cổng bệnh viện tấp nập qua xuất hiện một bóng hình quen thuộc!

 

Bà mặc chiếc áo vải xanh rộng thùng thình, chống gậy từ từ bước .

 

Dù cách xa, ánh mắt của bà vẫn chuẩn xác rơi mặt , khóe miệng giật giật nở một nụ quái dị.

 

Mồ hôi lạnh của ào một cái túa , chạy, nhưng hai chân như rót chì thể nhúc nhích.

 

Trong nháy mắt, bà đến mặt!

 

“Sao cháu một chạy đến bệnh viện thế?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nhan-troi-xac-2-lot-da-xac-chet/chuong-2.html.]

 

tủm tỉm đánh giá từ xuống , đầu nghiêng rắc một cái, khuôn mặt già nua nở một vẻ ngây thơ như thiếu nữ, tinh nghịch nháy mắt với .

 

mắt bà lộn ngược lên xuống.

 

Hàng mi cong vút quá mức chất đống ở mí , khóe mắt hếch lên, một cảm giác kinh dị nghẹt thở.

 

7

nắm lấy tay đường cầu cứu, bà nắm lấy tay của , cọ chiếc nhẫn vàng, nhét lòng bàn tay một nắm kẹo sữa thỏ trắng lớn.

 

“Cháu gái ngoan của bà thích ăn kẹo nhất, bà mua cho cháu đấy, ăn nhanh !”

 

Nỗi sợ hãi vô tận dường như đột nhiên phá vỡ bởi những ký ức ấm áp, ngây đó, mặc bà nắm tay, xoa đầu như hồi còn bé.

 

“Bà giận vì cháu còn nhỏ bạn trai, giữ cháu ở nhà bầu bạn với bà già nhiều hơn, cháu sợ ?

 

“Bà sai , bà đưa cháu về nhà ?”

 

Người phụ nữ chân nhỏ vất vả mới thể xoa đầu , ống tay áo rộng tuột xuống khuỷu tay, để lộ lớp da lỏng lẻo bên trong, theo động tác giơ tay mà từng vòng từng vòng tuột xuống.

 

Bà thấy sợ hãi, luống cuống kéo c.h.ặ.t t.a.y áo: “Ngoan sợ bà ? Người già sẽ như , bà già !”

 

Sống mũi cay cay, tiến lên ôm chầm lấy bà—

 

“Là cháu bướng bỉnh bà ơi, chúng về nhà thôi!”

 

Trong lòng truyền đến tiếng khanh khách, mỗi một tiếng đều âm u đáng sợ như một con rắn độc m.á.u lạnh từ từ bò qua tim, hàn ý trong nháy mắt ùa lên.

 

Phía bà, Lộc Hà tầng hai hếch cằm với , cô bảo giơ tay sờ thử xem.

 

Thật phát hiện mà.

 

Ngực bà phẳng, nhưng lưng nhô lên hai cục.

 

Chắc là bà vội vàng ngoài quá.

 

Da đều mặc ngược cả .

8

[ phối hợp với cô bắt , cô cho cứu bà nội?]

 

Về đến nhà, thừa lúc bà nội đang nấu cơm tối, trốn phòng nhắn tin cho Lộc Hà, mãi một lúc mới trả lời:

 

[Cô ? Con chó nuôi quen, dù chủ bán nó , nó cũng sẽ vui vẻ vẫy đuôi thôi.]

 

[Còn ba ngày nữa là đến sinh nhật âm lịch của cô, Tống Huân nhất định sẽ xuất hiện. Cô cứ theo lời .]

 

lo lắng nắm chặt chiếc nhẫn vàng trong tay, định tranh luận với Lộc Hà một trận, bỗng một giọt lạnh lẽo rơi xuống tay.

 

A!

 

theo phản xạ ném điện thoại xa.

 

Là nước?

 

ôm n.g.ự.c trấn tĩnh vài giây, phát hiện hình như là trần nhà dột.

 

Mùa thu trong núi tối nhanh, xuống giường bật đèn nhặt điện thoại, ma xui quỷ khiến ngẩng đầu trần nhà, trong khoảnh khắc sợ hãi đến mức m.á.u sôi lên!

 

Khuôn mặt của bà nội hiện rõ trần nhà, tóc tai rũ rượi, khuôn mặt nhăn nheo nở một nụ lấy lòng, mà giọt nước , chính là nước miếng nhỏ từ miệng bà!

 

“Cháu ngoan một trong phòng chuyện với ai thế? Bà nội nấu cơm xong , sợ phiền cháu, nên lén xem…”

 

Loading...