Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Nhận Thêm Việc Ở Địa Phủ - Chương 9

Cập nhật lúc: 2025-07-19 07:45:34
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Được.” Lan Hà vốn chỉ tí công việc giấy tờ chứ việc bên ngoài nữa, nhưng vai diễn đang nghiền ngẫm bây giờ nảy ý mở mang kiến thức với lão Bạch, nếu chỉ mỗi giấy thì nông cạn quá.

Lão Bạch , Lan Hà tiếp tục gấp trâu ngựa giấy, cuối cùng chỉ còn mỗi một tờ, bèn xé gấp thành một con lừa con.

Xong. Lan Hà rót cốc nước uống, bây giờ sắp mười hai giờ, chợt tiếng động rõ to bên ngoài, nước của Lan Hà đổ bàn.

Có chuyện gì nhỉ? Lan Hà thuận tay lau con lừa con ướt, dậy đến cửa dòm qua mắt mèo.

Anh bắt gặp hàng xóm gặp mấy tiếng bên ngoài, tay nhỏ máu, cửa nhà mở tan hoang, loáng thoáng thể thấy chỗ huyền quan xáo tung lên, cửa thang máy mở đóng như hỏng, đèn cũng lúc sáng lúc tối.

Lan Hà bình tĩnh ba giây, đoạn hỏi với qua cánh cửa: “Người em , chứ?”

Anh hít mũi, ngửi thấy mùi hôi thoang thoảng.

“Không, . ngã thôi! Cậu đừng !” Hàng xóm hô lên.

Lan Hà: “ cũng chả định , nhưng cứ ồn nữa là sẽ gọi cho chủ đất đấy.”

Hàng xóm: “…”

Gương mặt của hàng xóm qua mắt mèo trông méo mó, mà lẽ là đang méo mó thật.

Gã bấu tường về phía cầu thang bộ, kết quả cửa thang máy bỗng dưng mở toang, một ống tay áo màu xanh lá đậm thò , tóm gã , để một vệt m.á.u đất.

Sau đó là tiếng Sầm, cửa thang máy đóng sập .

Lan Hà nhíu mày, màu xanh lá? Quỷ mới c.h.ế.t mặc màu trắng, c.h.ế.t lâu năm sẽ thể mặc màu sặc sỡ hơn, mà mấy màu thuần sáng như đỏ và xanh lá tự dưng mà , chắc chắn là lệ quỷ. Lệ quỷ – Anh nghĩ đến lời hàng xóm trong thang máy sáng nay.

Lan Hà xoay rút một tờ giấy một dòng chữ đốt, nghĩa là gửi thư cho lão Bạch.

chắc lão Bạch thể đến ngay, đành đến chỗ hàng xóm .

Dù rằng Lan Hà thích giao tiếp với âm phủ, khéo mà thành Vô Thường sống, nhưng chẳng hạng thấy c.h.ế.t mà cứu. Anh suy nghĩ, đoạn cắt một cái khẩu trang, ngả xuống sofa, hồn lìa khỏi xác, đầu chủ động sử dụng kĩ năng của Vô Thường sống: Người lạnh ngắt tại chỗ… À , là xuất hồn.

DTV

Khẩu trang của Lan Hà che khuất hơn nửa khuôn mặt, mắt cũng bóng của cái mũ cao chót vót cố tình kéo xuống che . Anh thấy thang máy dừng ở tầng hầm một bèn vội vàng xuống tầng, bay quả nhiên nhanh hơn.

Trong bãi đỗ xe chỉ mỗi ánh đèn nhập nhèm, thang máy hãy còn dừng ở tầng , cửa đóng chặt, bước tới nhấn nút.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nhan-them-viec-o-dia-phu/chuong-9.html.]

Két, cửa thang máy mở dần dần.

Anh hàng xóm đang trong vết m.á.u rải đầy đất, vẫn còn thở nhưng ý thức còn tỉnh táo nữa.

Mùi hôi thối thoang thoảng hãy còn đó…

Lan Hà đương cảnh giác quan sát thì gã bỗng ngẩng phắt đầu lên, gương mặt đẫm m.á.u đột nhiên nở nụ gian xảo, giống con , hiển nhiên đoạt xác.

Cùng lúc đó, hai má Lan Hà như thứ gì đó phất qua. Anh thoáng xuống bèn thấy lọn tóc dài màu đen, đằng kẻ lạnh lùng thốt: “Vô Thường? Lại thêm một kẻ chõ mũi chuyện của khác…”

Lan Hà khó thể miêu tả giọng điệu của ả, dường như từng chữ một đều chứa huyết khí và oán khí.

Vậy tức là… Không chỉ một lệ quỷ, mà là hai? Hơn nữa lệ khí nặng, đến độ dám khiêu khích cả âm sai.

Lão Bạch vẫn tới, Lan Hà chỉ là một Vô Thường bán thời gian mới nhậm chức mà thôi. Anh tự ngẫm xem nên tự bảo vệ giữ cái mạng nhỏ của hàng xóm .

“Cô hiểu lầm , chỉ ngang qua thôi.” Lan Hà từ tốn.

“Hì hì… Ngài Vô Thường đây đùa thật.” Tóc dài bay phấp phới mà chẳng cần gió, dính lên mặt Lan Hà.

Lan Hà dần xoay , “Cô mà xem.”

Anh trông thấy một cô ả mặc đồ đỏ đằng , là một đỏ một xanh với kẻ mặt.

Nếu bàn về mặt thì thật chẳng kinh khủng bằng mấy quả trang điểm đặc hiệu Lan Hà từng thấy ở trường , nhưng mùi m.á.u tươi quá nồng cái mũi nhạy cảm của Lan Hà gần như chịu nổi.

(Trang điểm đặc hiệu là kiểu trang điểm bôi trét vẽ vời mà thường thấy trong các phim kinh dị.)

Tiểu Hồng chữ mũ Lan Hà, bất giác thành tiếng: “Đến cũng đến ?”

Củ lạc giòn tan?

Lệ quỷ chả hiểu quái gì.

Lan Hà đẩy mũ lên: “Cô thấy câu bao giờ nhỉ? Dù là âm sai thì các cô cũng nên , âm sai chia thành nhiều nghề, tình huống thuộc quản lí của .”

Tiểu Hồng nghi ngờ: “Làm gì âm sai nào nhàn tản mặc kệ sự đời ?”

Hàng xóm Tiểu Lục đoạt xác cũng hỏi: “Ngươi là âm sai thuộc sở vụ nào, địa phủ nào?”

Lan Hà trưng vẻ thành thật: “Ban bếp núc.”

Loading...