NHÂN DUYÊN XUNG HỶ - 6

Cập nhật lúc: 2025-12-13 16:18:16
Lượt xem: 177

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lang trung Chu Dịch Khang coi như vượt qua cửa ải , về chỉ cần chăm sóc cẩn thận thì giữ thọ mệnh của một bình thường vẫn là hy vọng.

 

Bà mẫu mừng đến rơi nước mắt, liên tục

 

“Ông trời mắt.”

 

Ngay cả công phụ bình ngày nghiêm nghị , hôm cũng đỏ cả mắt, liên tiếp tạ ơn, thưởng bạc.

 

Làm cho vị lang trung vui đến mức chẳng cho , còn lải nhải thêm một đống lời dặn dò chú ý cái cái .

 

Ta đều tỉ mỉ ghi từng câu một, trong lòng chỉ thấy chua xót.

 

Tuổi thọ bình thường của bình thường, đến lượt thì trả cái giá lớn đến , thành còn trông nhờ ân ban của trời.

 

Rốt cuộc sai điều gì?

 

Ta rõ ràng cố hết sức che giấu tâm tình của , mà vẫn thoát khỏi đôi mắt Chu Dịch Khang.

 

Chàng nắm tay , mỉm nhẹ: 

 

“Đừng sợ.”

 

9

 

Bên thể Chu Dịch Khang mới khá lên đôi chút, nhị phòng Chu gia liền yên. 

 

Trương thẩm mang lễ vật tới cửa, đôi mắt chẳng nơi nào khác, chỉ xoay quanh chằm chằm Chu Dịch Khang. 

 

Ngược , Chu Dịch Thành theo đến thì trông ngây ngô vô cùng.

 

“Ca, cuối cùng cũng khỏe , thể chơi cờ với ? Hai lâu lắm đ.á.n.h cờ.”

 

Chu Dịch Khang đối với cũng thiết, sự phòng trong mắt tan quá nửa.

 

mục đích Trương thẩm tới đây hôm nay chẳng ở đó. 

 

Sau vài câu khách sáo, lời bà liền bắt đầu chuyển về phía .

 

tiên mỉm đ.á.n.h giá , tặc lưỡi khen ngợi:

 

là đứa trẻ , mang phúc khí đến cho Dịch Khang nhà chúng .”

 

Đột nhiên bà đổi giọng:

 

“Chỉ tiếc là cái bụng chẳng tranh khí.

 

“Con còn nhớ đứa cháu gái của ? Trước cũng từng hợp bát tự với con, hợp đến mức thể hợp hơn.”

 

“Ta thấy con bé chân to m.ô.n.g lớn, lớn hơn con hai tuổi, đúng độ tuổi dễ sinh con dưỡng cái. Hay là để thẩm chủ đem nàng cho con trong phòng cũng .”

 

Chưa kịp để mở miệng, bà mẫu biến sắc, giọng đầy mỉa mai:

 

“Chẳng chính nàng đây chê Dịch Khang nhà thể yếu đuối, mấy đến cầu đều đuổi thẳng về ? Giờ ngượng mà mở miệng ?”

 

Sắc mặt Trương thẩm khi xanh khi trắng, cố chống chế:

 

“Huynh tẩu thương con gái cũng là chuyện thường tình thôi mà, bây giờ nghĩ cũng muộn! Với , chính chính cũng chẳng , cũng mà.”

 

Bà mẫu liền giận đến mức động thủ:

 

“Đến lượt nhà bà tới đây kén cá chọn canh ?”

 

Chu Dịch Thành cũng hiểu:

 

“Mẫu cứ nghĩ để biểu tỷ gả cho ca ? Người như tỷ , chỗ nào xứng với ca?”

 

Trương thẩm thấp giọng mắng:

 

“Thằng ngốc như con cái gì?”

 

Ta thấy tình hình , định mở lời thì Chu Dịch Khang bắt đầu ho, ho :

 

“Thẩm đây là g.i.ế.c c.h.ế.t cháu ? Cháu thể yếu, e là chịu nổi sự… mài giũa của biểu tỷ khỏe mạnh , mong thẩm buông tha.”

 

Trương thẩm còn định cãi:

 

“Không , , với nó…”

 

Chu Dịch Khang ho càng lúc càng dữ, như thể ho cả lục phủ ngũ tạng ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nhan-duyen-xung-hy/6.html.]

Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối

Ta vội vàng vỗ lưng cho thuận khí, mà thì nhân lúc chú ý khẽ nhếch môi với , trong mắt còn ánh lên vẻ gian xảo.

 

Bà mẫu lập tức nhân cơ hội hạ lệnh đuổi khách, Trương thẩm cũng chột , vài câu lấy lệ về.

 

Lúc Chu Dịch Thành còn quyến luyến rời:

 

“Ca nhất định dưỡng cho , thể quan trọng lắm!”

 

Chu Dịch Khang còn giả vờ ho thêm một trận nữa mới chịu yên, miệng than “mệt quá”.

 

Tối đến, giường, tựa gối suy nghĩ mãi.

 

Chu Dịch Khang bưng một chén gần:

 

“Nghĩ gì ?”

 

“Ta nghĩ về cái gọi là ‘mài giũa’, là gì? Sao mài giũa?” 

 

Ta trả lời thành thật.

 

Phụt!

 

Chàng phun cả ngụm , giật tưởng sặc.

 

Chàng kéo , nổi:

 

“Hóa nàng thật sự hiểu?”

 

Ta nhíu mày :

 

“Hiểu cái gì?”

 

“Hiểu mài giũa giữa phu thê là thế nào !”

 

Trong mắt là ý , nhưng rõ ràng thấy trong đáy mắt một đốm lửa.

 

Mặt “bùng” một cái đỏ bừng, nhớ đến lời mẫu từng về “chuyện nam nhân ai cũng hiểu”.

 

Ánh nến lay động, soi gương mặt càng thêm tuấn mỹ, lồng n.g.ự.c dần phập phồng mạnh mẽ khiến lòng rối loạn, một luồng khí động nổ tung trong n.g.ự.c .

 

Ta… ôm .

 

Tình cảm thăng hoa, nước chảy thành dòng.

 

Đêm đó, cuối cùng cũng hiểu “mài giũa” là gì.

 

Sau đó, ôm n.g.ự.c thật dịu dàng, thở ấm áp quấn quýt bên tai:

 

“Vốn chẳng lỡ nàng, nhưng c.h.ế.t thì sống cho thật nhé!”

 

Ta mê man đáp :

 

“Ừm… bạc đầu giai lão cùng .”

 

10

 

Mấy trận mưa xuân qua, thời tiết càng lúc càng ấm.

 

Hôm đang lật xem những lời dặn của vị lang trung, dù rõ ràng đến thuộc lòng.

 

Chu Dịch Khang bỗng với rằng tham gia kỳ thi mùa thu.

 

“Trước đây thể cho phép, giờ khá lên nhiều, cũng thử một phen.”

 

Ta vốn chẳng hứng thú gì với việc thi cử, chỉ lo cho sức khỏe của .

 

Chàng nhẹ nhàng ôm lấy , cúi đầu chôn mặt hõm vai :

 

“Có nàng bên thì sẽ . Trước tin, bây giờ tin tuyệt đối.”

 

Cũng chẳng trách tin đến , từ lúc chúng thành , thể quả thật ngày một khá hơn. 

 

Nói là “xung hỷ” cũng vài phần mơ hồ khó .

 

Ta đặt cuốn sổ xuống, tựa lòng :

 

“Vậy cùng . Dù từng khỏi trấn , cũng để mở mang tầm mắt.”

 

Loading...