Nhà Thiên Kim Phá Sản, Đến Lượt Tôi Trả Nợ - Chương: 09

Cập nhật lúc: 2025-12-29 05:07:29
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L5EIsp3Qa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

đẩy chiếc áo khoác , nhưng vì quá yếu nên cánh tay mới nhấc lên một nửa buông thõng bất lực.

cho cô cơ hội từ chối.

xổm xuống, dùng một lực cho phép khước từ để nắm lấy cánh tay lạnh ngắt, kéo cô khỏi đống chăn đệm bẩn thỉu.

nhẹ, nhẹ tựa như một chiếc lông vũ.

gần như là nửa ôm lấy cô , nâng đỡ cơ thể đang lảo đảo sắp ngã.

bước loạng choạng, mỗi bước chân đều vô cùng khó khăn.

Từ hầm cầu đến lề đường nơi đỗ xe chỉ cách vài chục mét nhưng chúng lâu.

mở cửa xe, đặt cô ghế phụ.

cuộn tròn trong chiếc ghế rộng rãi, trông càng gầy gò nhỏ bé hơn.

Chiếc áo khoác của quấn quanh giống như một đứa trẻ mặc trộm đồ của lớn.

đóng cửa xe, ghế lái và bật sưởi lên mức tối đa.

Luồng gió ấm thổi , cô bắt đầu run rẩy kiểm soát, răng va lập cập.

Đó là phản ứng căng thẳng của cơ thể khi đột ngột tiếp xúc với ấm một thời gian dài chịu lạnh cực độ.

hỏi cô , cũng hỏi mấy năm qua xảy chuyện gì.

chỉ lẳng lặng khởi động xe, hòa dòng .

lời nào, ngoảnh đầu ánh đèn neon lùi vun v.út bên ngoài cửa sổ.

Những ánh đèn rực rỡ phản chiếu trong đôi mắt trống rỗng của cô nhưng chẳng hề dấy lên một chút gợn sóng nào.

giống như một con rối rút mất linh hồn, còn chút hứng thú nào với thế giới phồn hoa vốn từng thuộc về .

Chiếc xe tiến hầm gửi xe của khu chung cư ở.

tắt máy, xuống xe, vòng sang bên mở cửa cho cô .

“Đến .” .

nhúc nhích, vẫn giữ nguyên tư thế đó ngoài cửa sổ.

kiên nhẫn chờ đợi.

Rất lâu , cô mới chậm rãi đầu , ánh mắt tràn đầy sự mờ mịt và bất định.

đưa tay về phía cô , giống hệt như lúc ở chân cầu khi nãy.

Lần do dự một chút, đó nhẹ nhàng đặt bàn tay lạnh lẽo đầy bụi bẩn và những vết thương nhỏ lòng bàn tay .

nắm c.h.ặ.t lấy và kéo cô khỏi xe.

Bước thang máy, bức tường gương nhẵn bóng phản chiếu rõ mồn một bóng hình của hai chúng .

Một mặc âu phục chỉnh tề, dáng dấp cao ráo, đúng chuẩn hình mẫu tinh của thành phố .

Một quần áo rách rưới, hốc hác tiều tụy, giống như một kẻ tị nạn lạc lối từ một thế giới khác.

Thật nực nhưng cũng thật chân thực.

dùng vân tay mở cửa nhà.

小鱼翻译 - Cá Nhỏ Dịch Truyện

Ánh sáng ấm áp rực rỡ tràn .

Căn hộ của lớn nhưng sắp xếp sạch bong một hạt bụi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nha-thien-kim-pha-san-den-luot-toi-tra-no/chuong-09.html.]

Phong cách Bắc Âu giản dị, thứ đều ngăn nắp gọn gàng.

Cố Vãn Vãn ở cửa, dám bước .

cúi đầu đôi giày vải chẳng còn màu gốc chân , sàn gỗ bóng loáng, bàn chân vô thức lùi phía .

“Vào .” .

lấy từ tủ giày một đôi dép mới tinh đặt mặt cô .

ngập ngừng dép, cử động cứng nhắc theo phòng khách.

chỉ tay về phía phòng tắm: “Cậu tắm , luôn nước nóng đấy.

Trong tủ khăn sạch và quần áo để .”

quần áo phụ nữ nên chỉ thể tìm trong tủ một bộ đồ thể thao bằng cotton thuần túy mới nguyên từng mặc.

như một máy, ngoan ngoãn bước phòng tắm.

Rất nhanh đó, bên trong vang lên tiếng nước chảy rào rào.

bước bếp, mở tủ lạnh.

Tủ lạnh chứa đầy các loại thực phẩm nhập khẩu, sữa, bít tết, rau củ quả tươi.

Vậy mà chẳng nên gì cho cô .

Dạ dày của cô lúc e rằng chẳng thể chịu nổi thứ gì cả.

Cuối cùng, xúc một bát gạo nhỏ từ thùng gạo, vo sạch cho nồi đất, bật lửa nhỏ, chậm rãi nấu một nồi cháo trắng.

Tiếng nước trong phòng tắm vang lên lâu, lâu.

Lâu đến mức cứ ngỡ liệu cô gặp sự cố gì trong đó .

Ngay khi kiềm chế định gõ cửa thì tiếng nước ngừng hẳn.

Lại mười mấy phút nữa trôi qua, cửa phòng tắm nhẹ nhàng mở .

bước ngoài.

Mái tóc ướt đẫm xõa vai, mặc bộ đồ thể thao quá khổ của , ống quần dài quá một đoạn lớn, chùng xình đè lên mắt cá chân.

Cả cô  giống như gột rửa, để lộ dáng vẻ ban đầu.

Rất trắng, nhưng đó là cái trắng bệch bệnh tật, một chút huyết sắc.

Rất gầy, gầy đến mức xương gò má nhô cao, hốc mắt trũng sâu, cằm nhọn đến đáng sợ.

Trên gương mặt từng kiêu hãnh và rạng rỡ , giờ đây chỉ còn sự mệt mỏi và cảm giác tan vỡ.

dám , cúi đầu, hai tay lúng túng túm lấy vạt áo.

múc cháo nấu xong bát, đặt lên bàn ăn đẩy về phía cô .

“Ăn chút gì .”. Giọng bình thản.

ngẩng đầu lên, bát cháo trắng tinh đang bốc nóng hổi, .

Đôi mắt nước ấm ẩm một nữa đong đầy nước mắt.

Một giọt, hai giọt, rơi chính xác bát cháo, loang một vòng gợn sóng nhỏ.

Cuối cùng cô cũng bưng bát cháo đó lên.

Đôi tay cô run rẩy dữ dội, chiếc thìa gốm va thành bát phát những tiếng lạch cạch thanh mảnh.

cúi đầu, từng miếng nhỏ một, đưa bát cháo trắng lẫn nước mắt của miệng.

Loading...