"Sau  đừng một   hái t.h.u.ố.c nữa, đường núi hiểm trở, vi phu sẽ lo lắng."
"Một  ở nhà cũng  ăn uống đầy đủ,  tiên chăm sóc  bản ,  mới chăm sóc Tiểu Hắc."
"Dù  đến , cũng  mang theo Tiểu Hắc, nó sẽ là  bạn đồng hành và  bảo vệ trung thành nhất của nàng."
"Tiền  cho nàng, cứ yên tâm sử dụng, tuy  nhiều, nhưng đủ để nàng ăn ngon uống . Sau , vi phu nhất định sẽ kiếm  nhiều hơn, cho nàng sống cuộc sống ."
Ta dường như  thấy bóng dáng nương    phu quân, thật .
Ta ôm Tiểu Hắc  tiễn , ở góc rẽ đường,  lưu luyến vẫy tay với .
Cho đến khi bóng dáng  biến mất ở cuối đường, bên tai vẫn còn văng vẳng lời dặn dò cuối cùng của : "Thấy nam tử  thương đừng cứu về nhà, cùng lắm thì gọi  đưa đến Y quán."
Thật    mềm yếu như phu quân tưởng tượng.
Sức khỏe của nương  vốn   , nhưng Người kiên trì chờ đến khi  thành ,   thành  một tâm nguyện, mặc dù ban đầu Người  mong  gả cho một thư sinh.
Tuy nhiên, sự quan tâm và chăm sóc tận tình của phu quân dành cho chúng  suốt một năm qua, nương  đều thấy rõ trong mắt, trong lòng tự nhiên  minh bạch,  tuyệt đối   là kẻ bạc bẽo vô tình như ,   khác biệt với lũ Trần Thế Mỹ.
Cá Chép Bay Trên Trời Cao
Chiều hôm đó, Lý thẩm ở trong sân nhà ,  thành thạo khâu đế giày,  tâm sự chuyện nhà với : "Xuân Hỷ,  thẩm một câu, mau chóng sinh một đứa con."
Ta   gì, chớp mắt  Lý thẩm.
"Tưởng tướng công ngoại hình khôi ngô,  là   sách,  đây thẩm     nữ tử đến thư viện vây quanh tán tỉnh đấy."
Lý thẩm cọ  cọ  kim trong tay lên đầu mấy cái, tiếp tục : " bây giờ ai mà   cháu là nương tử của Tưởng tướng công? Mấy ả Hồ ly tinh  tự nhiên cũng dẹp bỏ ý niệm."
"Trước đây  nữ tử đến thư viện vây quanh phu quân?!" Ta dừng áo thu đang may dở trong tay, trầm tư  về phía thư viện.
07.
Sáng sớm ngày hôm ,  bọc hai bộ áo Thu mới may cùng một đôi giày, dẫn theo Tiểu Hắc  về phía thư viện.
Đã hai tháng , Tiểu Hắc  lớn hơn  ít.
Bộ lông đen nhánh bóng mượt, đôi mắt sáng rực  thần, thấy  lạ đến gần  liền sủa vang, đúng như lời phu quân , Tiểu Hắc  trở thành  bạn đồng hành và  bảo vệ trung thành nhất của .
Nói về phu quân  thư viện cũng  hơn một năm , để  ảnh hưởng đến việc học của , xa nhất  cũng chỉ đưa đến chân núi,  từng lên núi.
Để tiện cho thầy trò học giả trong thư viện  , từ chân núi  bắt đầu lát bậc đá, uốn lượn  lên, thẳng đến đỉnh núi.
Đi đến giữa sườn núi,  dừng chân   xa, chỉ thấy trời thu cao vời gió mát, bầu trời trong xanh như  gột rửa, cảnh vật xung quanh như một bức tranh  bố trí tinh tế,   tả xiết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nha-co-vo-du/chuong-3.html.]
Thư viện thật  chọn nơi, tình cảnh , ngay cả  cũng  ngâm một bài thơ đó.
Ừm, lát nữa nhất định  bảo phu quân  hai bài cổ thi (thơ cổ) ít chữ một chút mang về học thuộc.
Kỳ lạ! Trước cổng thư viện, hai bóng  đang quấn quýt  dứt, nam tử cố gắng thoát khỏi sự níu kéo của nữ tử,  bước  vài bước,   nữ tử vội vã đuổi kịp, trong miệng còn  ngừng gọi "Tưởng công tử."
Một nữ tử ban ngày ban mặt  đến cổng thư viện kéo nam nhân, thật là thối    hổ,  dám   mắt!
Không đúng, Tưởng công tử?
Ta  kỹ , nam tử    phu quân  thì là ai?
Ta khụy gối xuống vỗ vỗ đầu Tiểu Hắc, "Tiểu Hắc, lên nào!"
Tiểu Hắc lập tức phát  hai tiếng "Gâu gâu" uy nghiêm,  đó như một tia chớp đen, lao thẳng về phía nữ tử đang quấn quýt .
"A!" Nữ tử  lập tức phát  một tiếng thét chói tai, ngã quỵ xuống đất.
Tiểu Hắc  khách khí, tiếp tục vồ lên, xé rách một mảng lớn y phục của nữ tử .
"Tiểu Hắc!" Lúc  phu quân   thấy , kéo Tiểu Hắc .
Ta   phu quân, ngược   cúi  về phía nữ tử , "Xin hỏi cô nương đây   phu quân nhà   thành gia lập thất  ? Hay là... cô nương  ý    cho phu quân ?"
Lúc , mấy vị thư sinh  tiếng bước  từ trong thư viện, bọn họ  , nhưng cũng  ai bước lên để ý đến nữ tử .
"Xem cách ăn mặc của cô nương như là nữ tử lương gia (con nhà lành),   tại    chính thất nương tử đàng hoàng,     cho  ?"
"Ngươi dám sỉ nhục  như !" Sắc mặt nữ tử biến đổi đột ngột, mắng nhiếc , nhưng   hề để ý đến nàng .
"Phu quân,     chỗ nào   chu , mà để phu quân  mới thành  ba tháng   ý niệm nạp ?" Ta rút khăn tay , chạm nhẹ  khóe mắt.
Phu quân sâu sắc  , "Phu nhân, nàng ôn lương hiền thục, trì gia  đạo, đối với  mà , vạn ngàn nữ tử  đời  đều  bằng một phần nhỏ của nàng!"
Ta  đầu  nữ tử , "Cô nương ,   thấy ?"
Nữ tử  sắc mặt trắng bệch, nước mắt lấp lánh, mặt đầy uất ức và  cam lòng.
"Cô nương còn  ,  cần   thông báo cho Lệnh tôn đại nhân (cha cô) đến đón  ?" Ta  xuống hỏi.
Cuối cùng, nữ tử  ôm mặt   thành tiếng chạy xuống núi, tiểu nha  trốn  gốc cây vội vã đuổi theo.
"Phu nhân." Phu quân  tiến đến kéo .
Hừ! Ta ném gói đồ trong tay  lòng   định chạy.