NGƯỜI VỢ CÂM - Chương 8
Cập nhật lúc: 2025-10-12 05:57:10
Lượt xem: 110
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 8
Rồi ông cụ , lấy từ hộp gấm một chiếc vòng ngọc phỉ thúy đế vương lục, trao cho Hoắc Diên Xuyên, giọng nghiêm mà đầy tình cảm:
“Đeo cho con dâu của ông .”
Hoắc Diên Xuyên cẩn thận luồn chiếc vòng tay .
Đám đông lập tức xì xào thán phục:
“Trời ơi, đó là truyền gia chi bảo của nhà họ Hoắc mà!”
“Chỉ thừa nhận là nữ chủ nhân Hoắc gia mới đeo nó!”
“Xem lời Hoắc lão gia là thật nếu hai đứa nhỏ con ruột của Hoắc Diên Xuyên, ông nỡ giao bảo vật truyền đời cho Hạ Vũ chứ!”
khẽ đầu, thấy ông ngoại đang một góc mỉm .
Ông ngoắc tay gọi , nhỏ giọng :
“Tiểu Vũ , khi tới dự tiệc, ông với lão Hoắc hai đứa nhỏ chính là con của con và Tiểu Xuyên.”
chợt hiểu .
Hóa khi sinh con trở về nước, ông ngoại nghi ngờ rằng đó là con ruột của .
Ông từng hỏi :
“Ba của hai đứa nhỏ là ai?”
chỉ ba chữ:
“Hoắc Diên Xuyên.”
Khi đó, ông thở phào nhẹ nhõm, hỏi thêm gì nữa.
Giờ đây, hiểu vì ông cụ Hoắc chắc như đinh đóng cột rằng Diên Xuyên khỏi hẳn.
Vì họ đều rõ, chỉ một giấu trong chuyện , đó là Hoắc Diên Xuyên.
Anh vẫn tưởng ông nội chỉ là để giữ thể diện cho mặt ngoài.
mím môi, nghĩ thầm đến lúc, chọn một thời điểm thích hợp để cho sự thật .
Sau khi nhà họ Hoắc tay phản công, nhà họ Dư chẳng mấy chốc phá sản .
Dư Đường từ tiểu thư danh giá rơi thẳng xuống đáy, vì ham tiền mà sa ngã, gái bao cho giới thượng lưu.
Sau đó bắt trong một đợt truy quét mại dâm, lên cả bản tin, thanh danh tan nát.
Thời gian trôi qua, Cam Cam và Ninh Ninh ngày càng lớn, ngày càng xinh xắn.
Ninh Ninh giống , dịu dàng, ngoan ngoãn.
Còn Cam Cam thì… càng lớn càng giống Hoắc Diên Xuyên y đúc.
Ông cụ Hoắc thường đem ảnh hồi nhỏ của Diên Xuyên , đặt cạnh ảnh Cam Cam, so đến mức mắt híp thành một đường:
“Ha ha ha! Nhìn xem, chẳng cùng một khuôn đúc ?”
Ngay cả Hoắc Diên Xuyên cũng bắt đầu cảm thấy gì đó sai sai.
Anh con trai, , vẻ mặt đầy nghi ngờ và ngập ngừng.
Tối hôm , tắm xong, bước phòng , giọng khàn khàn:
“Vợ … Cam Cam và Ninh Ninh… thật sự là con ruột của ?”
gật đầu.
Ánh mắt bừng sáng, nhưng khựng , ngập ngừng:
“ mà… chúng … từng…”
Mặt đỏ bừng. chỉ tay về phía phòng tắm, vội tìm cớ lảng :
Ý : “Nước đầy , em tắm đây.”
Thật , chuẩn tâm lý để hết chuyện, nhưng… vẫn mở lời thế nào.
Tắm xong, bước Hoắc Diên Xuyên vẫn còn trong phòng.
Không những , còn ngay giường , áo sơ mi mở ba cúc, nụ trêu chọc:
“Vợ , tối nay ngủ ở đây nhé.”
Giờ mới là “bạch nguyệt quang” của thì chúng còn lý do gì mà ngủ riêng nữa chứ?
leo lên giường, chui chăn.
Anh vòng tay ôm lấy , thở quẩn quanh:
“Vợ … em thơm quá.”
đỏ cả tai, nhưng né tránh, mặc ôm chặt, đặt nụ hôn dịu dàng lên môi.
Nụ hôn dần sâu hơn, sự kiềm chế cuốn trôi trong thở gấp gáp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nguoi-vo-cam/chuong-8.html.]
“Vợ … đứa nhỏ tạo thế nào nhỉ?”
“Hay là… nữa, để kiểm chứng nhé?”
“Không trả lời, nghĩa là đồng ý đấy.”
là câm, thể trả lời bằng lời ?
Hoắc Diên Xuyên từng :
“Nếu thể bằng miệng, thì dùng hành động để .”
Vậy nên, vòng tay qua cổ , dùng ngôn ngữ của cơ thể để đáp :
“Em đồng ý.”
Anh khàn giọng hỏi nhỏ bên tai :
“Lần đó… lúc phát sốt, em chủ động…?”
lập tức chặn môi , cho tiếp.
Ngọn lửa dồn nén trong tim như bùng nổ, sự dịu dàng tan chảy thành nhiệt độ của khao khát.
Anh hôn càng lúc càng sâu, mạnh mẽ, nóng bỏng, như hòa tan m.á.u thịt .
Ngoài cửa sổ, ánh trăng nhạt dần.
Khi tia sáng đầu tiên của buổi sớm len qua rèm, rã rời, còn thì vẫn tinh thần phơi phới rõ ràng sức sống, thậm chí còn dấu hiệu “chuẩn hiệp hai”.
Sau đêm đó, mới phát sốt năm xưa là “ đầu” của .
Khi , trải nghiệm mấy , nhưng … kết quả đảo ngược.
… hài lòng với trải nghiệm .
Hoắc Diên Xuyên kể, hôm đó khi sốt, nhưng vẫn còn cảm giác, chỉ là quá mơ hồ, tưởng rằng đang mơ thấy .
Hóa , giấc mơ đó… là thật.
Từ ngày đó, càng chăm chỉ điều trị giọng .
Bác sĩ , chỉ cần kiên trì theo phác đồ, trong hai năm nữa, sẽ thể cất tiếng .
thật sự mong tới ngày .
Từ khi “mở khóa” chuyện chăn gối, Hoắc Diên Xuyên nghiện luôn .
ở phòng t.h.u.ố.c cả ngày, về đến nhà kéo tăng ca.
Ban đêm, ôm lòng, giọng đầy trêu ghẹo:
“Vợ , cái chuyện em từng với nhé?”
đỏ mặt, dấu:
“Không , hôm nay em mệt .”
Anh khẽ, cúi xuống vai :
“Vậy để xoa bóp cho em, chứ?”
sấp, để giúp xoa vai.
Động tác nhẹ nhàng mà cẩn thận, khiến thoải mái đến mức gần như .
Thấy mồ hôi lấm tấm, chăm chú thật lòng, nghĩ thầm thôi thì… cũng mệt đến thế.
đúng lúc đó, đột nhiên dừng .
Rồi lật , ánh mắt sáng lên, kinh ngạc:
“Vợ ơi… em chuyện ?”
ngẩn … chuyện ư? Không hề mà.
Ánh mắt tối một chút, đột nhiên nở nụ xa.
Ánh trăng ngoài cửa sổ rọi , chiếu sáng khuôn mặt , còn thì cố tình trêu chọc, mạnh mẽ, chằm chằm phản ứng của .
thể phát tiếng, chỉ ánh mắt ướt nhòe và những giọt lệ lăn xuống.
Anh khựng , cúi xuống hôn lên khóe mắt , khẽ hỏi:
“Sao thế, thích ?”
lắc đầu…. Không .
thích.
Thích đến mức nước mắt cứ rơi, kìm .
Anh mỉm , ghé sát tai , giọng trầm ấm:
“Vợ , thấy .”
“Trái tim em đang … em thích.”
– Hết –