Người Lấy Xương - Quyển 1: Người Lấy Xương Rửa Tay Gác Kiếm - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-08-03 15:56:19
Lượt xem: 10

1

Sau sáu năm lấy xương, sư phụ … quy tiên .

Nguyện vọng cuối đời của ông là trường học, tìm một công việc tử tế, cưới vợ, sinh con.

Lời trăn trối cuối cùng, ông bảo :

“Hãy ôm lấy cuộc sống, trân trọng sinh mệnh.”

Như thể cái lão già lải nhải suốt ngày “xương khô cũng đáng giá ngàn vàng” từng là ông .

khuất thì tôn trọng, vẫn theo lời ông.

thi đại học, đỗ một trường hạng trung – , cũng chẳng tệ.

Tiếc rằng, từ ngày đầu nhập học, hoan nghênh.

2

Tại khu vực đón tân sinh viên, các chị khoá nhiệt tình chỉ đường, xách hành lý giúp mới.

Tới lượt , một nam sinh mặt tròn tươi hỏi:

“Chào bạn tân sinh viên! Bạn tên gì thế?”

“Lâm Cố.”

Chữ rơi xuống, cả sân bỗng im phăng phắc.

Những đang gần lập tức lấy tâm, tản bốn phía.

Nam sinh mặt tròn mở to hai mắt chằm chằm:

“Lâm… Lâm… Lâm Cố?!”

thản nhiên gật đầu, thuận miệng hỏi luôn:

ở phòng nào?”

Cậu run run nhét tay một chồng tài liệu, đưa luôn chìa khóa phòng:

“Phòng 551.”

cảm ơn một kéo hành lý rời .

Sau lưng lập tức vang lên tiếng xì xào:

“Tưởng trường đùa, ai ngờ thật sự tuyển cả sát nhân?”

“Suỵt! Nhỏ tiếng thôi, coi chừng gim đó!”

“Mà dù gì cũng tuyên vô tội , khi thật sự oan...”

“Mơ ! Nó thoát án là vì còn nhỏ tuổi thôi!”

Cảnh tượng tương tự lặp khi bước phòng ký túc.

Phòng bốn , lúc đến hai tên trong phòng.

Cả hai đang chuyện hăng, thấy liền câm bặt, giả vờ bận rộn.

Không ai chào hỏi, cũng chẳng để tâm.

sẵn sàng sống bốn năm cô độc.

Cho đến khi ở cuối cùng xuất hiện.

Một tên kỳ quặc mặc đạo bào, mang theo kiếm gỗ đào, gương bát quái.

Kỳ lạ hơn cả .

Ấy hai tên hoan nghênh nhiệt liệt:

✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: 'Mèo Kam Mập '
✨ Sunscribe Mèo Kam Mập Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện cổ đại nhé~
✨ Sunscribe Một Rái Cá Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện hiện đại nha~
✨ Đối với truyện dài, Mèo Kam Mập cũng đang sắp xếp thời gian để ra mắt kênh Audio riêng nhè, mấy bồ ráng chờ nhé~

“Wow! Ngầu thế!”

“Cậu là đạo sĩ thật ? Đạo sĩ cũng học đại học á?”

Tiểu đạo sĩ nhanh nhẹn phát quà gặp mặt:

“Phải đấy đấy! Đức – trí – thể – mỹ – lao đều phát triển hài hòa chứ!”

“Đây là bùa tự vẽ, trừ tà, bình an, cầu duyên, chiêu tài, phá xui, thăng chức đều !”

Hai tên ngốc trầm trồ:

“Đỉnh thật, bùa đa năng luôn chứ chỉ chuyên một mảng!”

Tới lượt , lạnh nhạt từ chối:

“Không cần, cảm ơn.”

Cậu chẳng để tâm thái độ của , còn rủ ăn cơm.

từ chối nữa.

Thế mà vẫn mang phần ăn về cho .

Nhiệt tình đến đáng sợ.

chuyện đáng sợ hơn còn ở phía .

3

Kể từ khi sư phụ ngã xuống ở phương Tây, đều ác mộng đánh thức 3:03 sáng mỗi ngày, đó mở mắt thức trắng tới sáng.

Chuyện quá quen.

Thế nhưng đêm đầu tiên nhập học, khi giật tỉnh dậy, theo thói quen điều hòa hô hấp để trấn tĩnh.

Không ngờ trong khoảnh khắc đó, khóe mắt thấy một khuôn mặt trắng bệch dán sát gối, hai con ngươi đen ngòm chớp mắt đang chằm chằm.

Trong tích tắc, gai ốc dựng .

Phản xạ đầu tiên: tìm vũ khí.

còn kịp tay, khuôn mặt đó lên tiếng:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nguoi-lay-xuong/quyen-1-nguoi-lay-xuong-rua-tay-gac-kiem-chuong-1.html.]

“Cậu thật sự bùa của ?”

“Nó cũng trị ác mộng đấy.”

: “…”

Cơn đau đầu vì ác mộng kết hợp với cảm giác cạn lời khiến gì.

lưng, dùng hành động để biểu đạt từ chối.

Thế mà tiểu đạo sĩ buông tha, nửa leo luôn lên giường của .

Khi định mở miệng mắng, bỗng ghé sát tai thì thầm:

“Trên ba mạng .”

“Một kẻ g.i.ế.c , một kẻ cứu , một kẻ thế .”

khựng , định hỏi rõ.

Ai ngờ bỗng lăn sang một bên, thản nhiên… ngáy khò khò giường .

: “…”

Con khi cạn lời thật sự chỉ thể bật .

Tên còn tầng .

vất vả kéo về giường .

Lúc , phát hiện gối một lá bùa vẽ nguệch ngoạc – chính là tấm “bùa năng” mà sức tiếp thị.

Ban đầu, định hôm vứt ngay.

ngờ đêm đó, đầu tiên nhiều năm, tỉnh dậy thể ngủ tiếp.

Thế là, hiểu , giữ lá bùa.

Từ đó, đêm nào cũng ngủ yên, mộng mị.

Bùa hạn sử dụng.

Tiểu đạo sĩ cứ vài ngày bùa mới cho .

Đến kỳ nghỉ đông hè, còn vẽ sẵn cả xấp cho mang về.

miễn cưỡng cảm ơn, hỏi:

“Người đều là kẻ g.i.ế.c , ghét ?”

Tiểu đạo sĩ liếc :

“Pháp luật phán tội, cũng chẳng phán.”

4

Nhờ nỗ lực bền bỉ của tiểu đạo sĩ, mấy còn trong phòng cũng dần dần thể trò chuyện vài câu với .

thiết, nhưng ít nhất còn hơn là coi như khí.

cứ tưởng, cuộc sống đại học của cứ thế lặng lẽ trôi qua đến lúc nghiệp.

đến năm ba, tiểu đạo sĩ mất tích.

Câu chuyện, lẽ bắt đầu từ đây.

Để tiện kể, giới thiệu luôn hai còn trong phòng.

Một là con nhà giàu, bọn gọi là “Lão Tiền”, vì nhiều tiền thật sự.

Người là mọt sách, nhát như cáy, gọi là “Chuột”.

Câu chuyện , nửa thật nửa giả.

Thật quá thì qua kiểm duyệt.

Giả quá thì nỡ phụ lòng em mà thể mang về…

5

Chuyện xảy kỳ nghỉ hè năm ba. Sau khi nhập học, bọn lượt trở trường.

Chỉ tiểu đạo sĩ, dù bắt đầu học, vẫn bặt vô âm tín.

Gọi điện thì máy báo ngoài vùng phủ sóng.

Ba đứa đành phiên bịt mũi điểm danh hộ.

Đêm hôm đó, đúng 1 giờ sáng, điện thoại đổ chuông.

lười mở mắt, mò mẫm nửa ngày vẫn tắt máy.

Lão Tiền nổi cáu, chửi thề:

“Đệt!”

Chuột vội vàng dịch lời:

“Ý Lão Tiền là… ơn.”

“Lâm ca, ơn cúp máy giùm cái.”

Lão Tiền: “… Tao nghĩ tao .”

lười biếng mở mắt, định bấm tắt cuộc gọi thì mắt lập tức mở to.

Trên màn hình hiện rõ hai chữ “ĐẠO SĨ”, nhấp nháy liên tục.

vội máy, bật luôn loa ngoài.

Tiếp theo, một giọng âm u vang lên từ đầu dây bên :

“Lâm Cố! Cậu mau mang cái gối của đến Tây Tạng!”

“Không kịp là c.h.ế.t thật đấy em ơi!!”

: “???”

Gối???

Loading...