NGƯỜI GIẤY - CHƯƠNG 8
    Cập nhật lúc: 2025-10-29 04:37:11
    Lượt xem: 208 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 8:
“Nhóc , con sẵn lòng giúp một tay ?”
theo ánh của ông, thấy phía đám giấy là một tấm bình phong, và tấm bình phong là cầu thang dẫn lên tầng .
Đó là tầng cuối cùng.
Đến giờ, vẫn thấy đồng nữ và em trai, nên rõ điều đang chờ chúng ở đó, cần cũng hiểu.
“Cháu giúp ông thế nào?”
“Khi cần, sẽ cần đến m.á.u của cháu.”
đưa tay sờ con d.a.o nhỏ giấu trong n.g.ự.c áo, lưỡi d.a.o lạnh buốt.
“Được.” — khẽ đáp.
Một lấy m.á.u , còn một kẻ lấy mạng .
nên chọn bên nào.
Chúng cùng lên tầng ba.
Đó là một căn phòng nhỏ, nhỏ đến mức còn chật hơn cả phòng cũ của .
Bên trong, đồng nữ và em trai đang quỳ sàn. Ở giữa bọn nó, là một giấy xé rách tả tơi, mặt mũi nát bươm, chẳng còn hình dạng.
trực giác cho đó chính là .
Chủ tiệm giấy tháo sợi dây đỏ khỏi cổ tay, hiểu ý chạy đến ôm chặt lấy cột nhà.
Em trai ngẩng đầu , nụ nở một hàm răng trắng nhọn, lạnh lẽo đến gai .
Chủ tiệm giấy đối đầu với hai quỷ linh cùng lúc. Lần , ông lấy một sợi dây đỏ khác, đầu dây xỏ hai đồng xu cổ.
Sợi dây đỏ uốn lượn như một con rắn sống, lao về phía đồng nữ và em , trói buộc quấn lấy.
Hai đứa nó phối hợp như một, kẻ tấn công từ , kẻ xông từ , một thời gian ngắn ai chiếm thế thượng phong.
dù , con địch nổi oán linh?
Chủ tiệm giấy dần đuối sức, trong khi em liên tục áp sát phía , ép ông lộ sơ hở.
Chờ đúng khoảnh khắc , ông hất mạnh tay, thoát khỏi vòng vây, chạy về phía .
Ông giơ hai lá bùa lên, mỗi lá đều ép chặt một đồng xu cổ, lệnh gấp:
“Máu!”
rút con d.a.o trong ngực, rạch mạnh cánh tay.
Máu chảy thành dòng, rơi lộp bộp xuống, nhuộm nhòe cả chữ bùa.
Chủ tiệm giấy tròn mắt, ánh kinh ngạc, liếc từ lá bùa sang rõ ràng ông phát hiện điều gì đó sai sai.
Ông gì đó, nhưng kịp nữa.
Ngay lúc m.á.u rơi xuống, đồng nữ và em trai đồng loạt lao đến.
Chủ tiệm giấy rút thêm hai lá bùa khác, hai ngón tay quệt qua vệt m.á.u bùa cũ, chỉ lấy một chút.
Sau đó, ông dán chặt hai lá bùa mới lên mặt đồng nữ một phong mắt, một phong miệng.
Hai đồng xu dựng ngay hốc mắt, chặn kín tầm .
Đồng nữ vung tay lên, cố gắng bấu lấy bùa để gỡ, nhưng ngón tay chạm , liền cháy xém, bốc khói, đốt cháy đen hai đốt ngón tay.
Mùi thịt khét và m.á.u tanh hòa lẫn trong khí. Căn phòng nhỏ ngập tràn lạnh và mùi tử khí, rợn đến nghẹt thở.
Con quỷ khom lưng, vặn vẹo thể, như đang gào thét trong cơn đau đớn tột cùng, nhưng một âm thanh cũng thoát nổi.
Miệng nó phong kín.
kịp thở phào, một tảng đá trong lòng kịp hạ xuống, thì một ý nghĩ chợt lóe lên khiến m.á.u trong lạnh toát…
Em trai ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nguoi-giay/chuong-8.html.]
Hai lá bùa, hai đồng tiền cổ tất cả đều dùng để phong ấn đồng nữ.
Vậy còn nó thì ?!
Ngay lúc , cảm thấy một sức nặng đè lên hông, gì đó bấu chặt da thịt, đau rát đến tê liệt.
theo phản xạ cúi đầu xuống và chạm ánh mắt của em trai .
thứ đó… còn là nữa.
Đôi mắt nó đỏ rực, còn tròng đen, còn tròng trắng, chỉ là một hốc mắt đỏ lòm như m.á.u tươi.
Nó nhe nanh, răng dài, nhọn trắng toát và gương mặt sát ngay mặt .
Chỉ cần nhích lên một chút thôi, nó thể xé nát khuôn mặt .
Lý trí gào thét trong đầu:
Chạy !
Đẩy nó !
Làm gì đó !
thể.
Cũng như , chỉ cần nó đè lên , tê liệt, thể nhúc nhích.
rõ mà vẫn rút bài học.
Miệng nó há , to đến mức chiếm nửa khuôn mặt, một thở tanh nồng phả mặt , nồng nặc mùi m.á.u thối rữa.
Đó thật sự là một cái miệng quỷ.
Lúc một đồng tiền cổ bay vút miệng nó, theo là một đôi tay to lớn một tay ấn chặt đầu, một tay đẩy cằm, ép nó khép miệng .
Trong cùng khoảnh khắc , lá bùa bay tới dán chặt lên mắt và miệng nó.
Em trai vẫn bám lấy , móng tay cắm sâu da thịt, run rẩy buông , rơi phịch xuống đất.
Lúc đó, cơ thể nhẹ hẳn , như gỡ khỏi một tảng đá ngàn cân.
ngã xuống sàn, thở dốc từng như rút hết sinh khí.
“Xong chứ?” - hỏi, giọng khàn khàn.
Chủ tiệm giấy trả lời ngay, ông chỉ nhíu mày, quanh căn phòng.
“Chưa .” - giọng ông khẽ, như với chính .
“Nếu thứ thật sự kết thúc, thì ngôi nhà tan biến mới đúng.”
Ông ngẩng đầu , ánh mắt sâu hoắm:
“Hay là… còn thứ gì khác?”
im lặng hồi lâu, thẳng ông, giọng chậm rãi, gần như thì thầm:
“Có.”
…
Hóa , khi ba cầu xin đồng nam đồng nữ, họ vẫn đem cho bác cả nuôi.
Khi , họ vẫn còn phân vân, nửa tin nửa ngờ về cái pháp thuật cầu con đó.
Đến khi mang thai, họ mới tin hẳn.
Mà cầu đồng nam đồng nữ, tuyệt đối thể con.
Nếu từng con, thì trừ mới tính là linh nghiệm.
Một buổi sáng, thức dậy, thấy vườn rau nhà cuốc tung trong đêm. Đất vỡ lổn nhổn và giữa những vệt cuốc nham nhở , nhặt một nắm tóc dài.
Là tóc con gái.
Hai đứa trẻ từng đem cho đều c.h.ế.t và ba cũng định tha cho .
