NGƯỜI EM GÁI THÔNG MINH - CHƯƠNG 1
Cập nhật lúc: 2025-12-16 15:33:47
Lượt xem: 372
Văn án:
Em gái thông minh, là niềm kiêu hãnh cả đời của .
Hồi nhỏ nhà nghèo, lương thực đủ ăn, nên nhân lúc nửa đêm nó dùng gối bịt c.h.ế.t bà nội.
Thế là lương thực đủ .
Khi học, nó chỉ hạng hai, thế là nó liền bày mưu hại hạng nhất đứt sáu ngón tay.
Nó lên chiếc bảng vinh danh, giọng u ám với : con đường dẫn đến thành công chỉ một.
Sau kỳ thi đại học, nó cướp suất tài trợ của , châm lửa đốt rèm cửa trong nhà.
Sau khi đám cháy kéo dài ba tiếng, nó như toại nguyện mà trở thành trẻ mồ côi, một nhà tài trợ bụng nhận nuôi.
Chỉ là nó , nhà tài trợ chỉ thích những đứa trẻ mang khuyết tật cơ thể.
Trong tầng hầm nhà ông , chất đầy những đứa trẻ tay chân.
…
Chương 1:
Mẹ là một tiến sĩ sinh học, dáng cao ráo, làn da trắng trẻo xinh .
Vậy mà gả về cái xó núi nghèo nàn .
Chưa đầy hai năm, bà sinh .
thích .
cứ nghĩ vì chê ngu.
Bởi vì bảy tuổi mà vẫn học nổi tiếng Thụy Điển dạy, cũng những bài đạo hàm .
Mỗi như , đều bằng ánh mắt đám rác rưởi, bà xé nát vở bài tập của , nhét đống giấy vụn miệng , ép nuốt xuống.
Bà còn túm tóc , tát liên tiếp, gào lên đầy điên loạn, mắng là đồ thất bại, là phế vật ngu xuẩn.
Sau mỗi trừng phạt, chỗ nào là đau.
Bà nội thỉnh thoảng nhét cho một hai viên kẹo, bà bóp má :
“Cũng tại mày là con gái. Mà con gái là đồ lỗ vốn, đ.á.n.h c.h.ế.t thì quẳng chuồng heo là xong. Ngoan ngoãn lời mày , ít đ.á.n.h thôi, ráng mà sống tới mùa xuân năm .”
gật đầu.
Thì ghét , là vì con trai.
Thế là cố gắng sống tới mùa xuân.
Mẹ mang thai.
Bà nội xoa bụng , đến khép nổi miệng, bà tin chắc đứa nhất định là con trai.
Mẹ , vẫn là dáng vẻ u uất như cũ.
lấy lòng, tiến sát gần , ngốc nghếch với bà:
“Mẹ ơi, trong bụng nhất định là con trai đó, đừng buồn nữa.”
Trên mặt lập tức hiện lên vẻ chán ghét, bà đẩy mạnh ngã xuống đất:
“Đồ heo ngu, mày thì cái gì.”
Nói xong, bà về phòng.
Mãi đến tận khuya, đèn trong phòng bà vẫn còn sáng.
nghĩ chắc là vẫn đang những cuốn sách sâu xa mà chẳng hiểu nổi.
Từ khi mang thai, bữa nào bàn ăn cũng đồ mặn.
Bà nội còn đem nước đường đỏ uống hết cho uống.
Những ngày như kéo dài suốt tám tháng.
Rồi đến ngày sinh.
vẫn là con gái.
Bà nội trong phòng c.h.ử.i suốt hai tiếng, bà c.h.ử.i là vì tiếc đám thịt cá để ăn.
Mẹ giường, cả đầy máu.
sợ c.h.ế.t, nên chạy lên trấn mời bác sĩ.
Khi ngang qua nhà hàng xóm, thấy tiếng gào vọng .
“Mày là do tao bỏ hai vạn mua về, mà dám chạy hả? Đánh gãy chân mày bây giờ.”
“Đàn bà mới mua về, cứ đ.á.n.h vài trận là ngoan thôi.”
Đó là một ông chú đang dạy dỗ vợ mới mua.
chậm dần bước chân, đột nhiên nghĩ tới một khả năng… liệu cũng là mua về ?
Dù trông bà cũng quá lạc lõng giữa cái xó núi nghèo .
Và cũng là do mua về, nên mới thích .
Nghĩ kỹ , thấy hợp lý.
Trong lòng nhẹ hẳn , còn thêm một mục tiêu nho nhỏ.
Bác sĩ tới nhà .
Mẹ và em gái đều sống sót.
Dù đầy một tuổi, em gái bập bẹ .
Đôi mắt to tròn, da trắng mịn, trông như một thiên thần bước từ phim hoạt hình.
Mỗi ăn cơm, bà nội đều mắng :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nguoi-em-gai-thong-minh/chuong-1.html.]
“Đồ vô dụng, sinh con gái mà cũng mặt mũi bàn ăn .”
do nghĩ nhiều , nhưng luôn cảm thấy em gái hiểu những lời đó.
Trong mắt nó, thấy sự thù hận.
chớp mắt một cái, gương mặt nó chỉ còn sự ngây thơ và đáng yêu.
Có lẽ là nghĩ quá .
Nó giơ tay, đòi bà nội bế.
Có lẽ vì em gái quá đáng yêu, nên bà nội dù còn mắng vài câu, nhưng cuối cùng vẫn đưa tay .
Ngay khi bà nội cúi sát gần, em gái đột nhiên chộp lấy một chiếc đũa bàn, đ.â.m thẳng mắt bà.
Bà nội đau đớn hét lên.
Em gái trong xe nôi, vỗ tay khanh khách ngừng.
Mẹ đặt bát đũa xuống, ánh mắt em gái… khác hẳn.
Từ khi em gái, trọng tâm của đặt lên nó.
Mẹ cũng còn ép học nữa.
Em gái thông minh, những gì dạy, nó đều hiểu hết.
Nụ mặt xuất hiện nhiều hơn.
Mọi việc nhà trong nhà, đều rơi cả lên .
…
chuồng gà, bắt một con, đ.â.m thẳng d.a.o bụng nó.
Con gà giãy giụa.
để ý em gái đang bên cạnh mà để m.á.u gà b.ắ.n đầy nó.
Em gái sững , giơ tay lên ngửi mùi m.á.u quần áo, trong mắt lóe lên thứ ánh sáng phấn khích.
“Chị đang gì thế?”
“G.i.ế.c gà. Bữa tối đủ đồ ăn.”
“Em thử ?”
“Được chứ.”
nắm tay em gái, dạy nó cách m.ổ b.ụ.n.g con gà vẫn còn đang cựa quậy.
Làm xong, em gái sang một bên, gì nữa.
định bảo nó cởi đồ để giặt giúp.
nó chạy thẳng .
Mãi đến khi trời tối, nó mới về.
Vừa về, nó lẻn bếp.
Ăn cơm xong, thêm hai tiếng nữa trôi qua, thấy em gái phòng bà nội.
Ba lúc đang ghế bập bênh, ngủ như heo c.h.ế.t.
vội chạy sang phòng , nắm lấy tay bà:
“Mẹ, chạy . Bây giờ còn ai quản nữa.”
Mẹ cau mày, hất tay , tìm em gái.
Em gái trong phòng bà nội, hai tay đeo găng, tay cầm một cái gối.
Còn bà nội giường thì tắt thở.
Em gái nhếch môi, với :
“Năm nay chẳng còn là mất mùa, lương thực đủ ăn ?”
Nó đảo mắt, ánh rơi xuống bà nội:
“Giờ thì đủ .”
Ba cái bánh mì chia đều cho bốn bằng cách nào?
Cứ g.i.ế.c bớt một là .
Mẹ đột nhiên bật .
Bà lao tới, ôm chầm lấy em gái, hôn liền mấy cái lên trán nó.
Ngày hôm , t.h.i t.h.ể bà nội đem hỏa táng.
Người đến nhà viếng ít.
Ba tinh thần vấn đề, đúng hơn ông là một kẻ ngốc, nên tang sự của bà nội do lo liệu.
Lo xong tang lễ, vì để em gái điều kiện học hành hơn, cả nhà chuyển lên thành phố.
Chúng thuê một căn nhà cũ nát, chật chội để ở.
và em gái cũng chuyển trường, lên thành phố học.
Em gái học chăm, thiên phú cũng .
công bố điểm đầu tiên, nó vẫn hạng nhất.
Người hạng nhất là bạn cùng bàn của nó.
Nó chỉ hạng hai.
Em gái mặt đầy u ám bảng điểm.
Chưa đến hai phút , nó đổi sắc mặt, bắt đầu tỏ thiết với bạn cùng bàn.