NGƯỜI BẢO VINH HOA LÀ KHỔ, KIẾP NÀY TA NẮM TRỌN PHÚ QUÝ - 1
Cập nhật lúc: 2025-11-19 06:31:28
Lượt xem: 151
Đích tỷ là Hoàng hậu, mà chỉ hôn cho một kẻ cử nhân nghèo túng. Nàng khẽ thở dài: “Vinh hoa phú quý thật là khổ lụy, bản cung đành tự chôn chân trong đó, chỉ mong sống một đời tự do tự tại.”
Tên cử nhân nghèo chẳng chí tiến thủ, còn mẫu thì cay nghiệt độc địa. Ta tuổi hãy còn xuân xanh chịu đủ uất ức, cuối cùng khó sinh, một xác hai mạng mà c.h.ế.t.
Đích tỷ chẳng những báo thù rửa hận cho , trái còn than thở: “Muội đúng là bạc phúc, phụ lòng khổ tâm của bản cung !”
Lần nữa mở mắt, điều đầu tiên trông thấy là bộ dáng vẻ cao quý của đích tỷ. Nàng : “Vinh hoa phú quý điều khao khát, nếu vì tránh khổ mà cung, bản cung cũng chẳng tuyển tú gì.”
Ta vội xua tay: “Không cần , nếm thử cái khổ của vinh hoa phú quý!”
Đời , cứ để nàng gả cho tên cử nhân nghèo mà hưởng cái gọi là tự do tự tại !
“Phụ , mẫu , nữ nhi yêu thích tự do, thực sự trói buộc trong bốn bức tường nơi hoàng cung. nếu nữ nhi tuyển tú, thì sẽ cung. Vì để sống thong dong, nữ nhi chỉ đành hy sinh .”
“…”
Vừa tỉnh khi trùng sinh, lời đầu tiên lọt tai chính là giọng điệu ai oán cam lòng của đích tỷ.
Kiếp , thật lòng tin rằng nàng vì mà từ bỏ khát vọng tự do, cam tâm tình nguyện nhập cung, chỉ để tuyển tú.
Đích tỷ Hoàng thượng sủng ái hết mực, chỉ trong ba năm lập Hoàng hậu.
Cả gia tộc cũng nhờ đó mà vẻ vang hiển hách.
Ta từng hân hoan chờ đợi, mong đích tỷ sẽ vì thương mà chọn cho một mối hôn sự , một chồng tài mạo song .
Nào ngờ, nàng cự tuyệt hết thảy công t.ử danh môn đến cầu , vung tay chỉ hôn cho một gã cử nhân nghèo khổ, trong nhà chỉ vài mẫu ruộng khô cằn.
Ngày chỉ hôn, nàng đoan chính phượng vị, mở miệng như than: “Vinh hoa phú quý chẳng qua là lửa cháy thêm dầu, bản cung chịu khổ là đủ , chỉ mong thể sống yên nơi thôn quê, xa rời thị phi.”
Gả thấp thì thôi, nhưng vì giữ tiếng hiền đức tiết kiệm cho bản , nàng từ chối hồi môn quý giá Hoàng thượng ban tặng, chỉ chuẩn vài món sính lễ rẻ mạt gả .
Gã cử nhân vốn tưởng cưới Hoàng hậu thì tiền đồ sẽ rộng mở, ai ngờ thấy hồi môn nghèo nàn thì giận dữ, cùng mẫu cay nghiệt bày đủ trò hành hạ .
Không chịu nổi dày vò, từng cầu cứu đích tỷ, nhưng nàng chỉ lặng lẽ thở dài, : “So với tranh đấu nơi hậu cung, chút khổ đáng là gì? Dù cũng sống tự do.”
Thấy chẳng còn nơi nương tựa, con nhà càng càn, cuối cùng hành đến c.h.ế.t.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nguoi-bao-vinh-hoa-la-kho-kiep-nay-ta-nam-tron-phu-quy/1.html.]
Sau khi c.h.ế.t, mới hiểu rõ — đích tỷ ngăn tuyển tú vì thương , mà là bởi xinh hơn nàng, nàng sợ cản đường nàng tiến cung.
Từ nhỏ nàng ghen tị với , sống càng khổ sở thì nàng càng mãn nguyện.
Đời , quyết để nàng toại nguyện!
“Vào cung là điều bao tha thiết mong mỏi, tỷ chán ghét như , chẳng là bất mãn với Hoàng thượng ?” Ta bừng tỉnh, gương mặt đạo mạo vẻ thanh cao của đích tỷ, mỉm mà chẳng : “Tỷ tỷ lớn thế , chẳng lẽ từng ‘họa từ miệng mà ’? Nếu lời truyền đến tai Hoàng thượng, chẳng sẽ liên lụy cả nhà ?”
Oán thán Hoàng thượng là tội đại bất kính, hậu quả khó lường. Kiếp ai nhắc tới điều , phụ mẫu cảm động sự “hy sinh” của đích tỷ.
Nay thẳng thừng chỉ , phụ vốn còn đang mỉm hài lòng liền cau mày, trầm giọng trách nhẹ: “Ninh nhi, lời cần cẩn trọng, hồ đồ.”
Đích tỷ vẫn tưởng thông minh hiểu chuyện, từng cha quở trách, mắt lập tức đỏ hoe: “Phụ , nữ nhi chẳng qua là cho …”
Chưa để nàng đeo thêm chiếc mũ "nghĩa khí" lên đầu , quỳ xuống , nghiêm giọng : “Phụ , cung phụng sự Hoàng thượng là vinh dự lớn lao, nữ nhi cam tâm tình nguyện tuyển tú, tuyệt dám như tỷ tỷ mà oán thán nửa lời!”
Muốn cản tuyển tú? Mơ !
Đích tỷ hiểu đột nhiên như thoát khỏi sự thao túng của nàng, chỉ nghiến răng trừng mắt .
Ta để tâm, chỉ ngẩng đầu phụ : “Tỷ tỷ xem nhẹ Hoàng thượng, Hoàng thượng sẽ coi trọng tỷ? Thêm một tuyển tú, cũng là thêm một cơ hội thăng tiến cho gia tộc.”
Phụ là coi trọng tiền đồ, chỉ trầm ngâm giây lát vuốt râu gật đầu: “Cả hai tỷ đều chuẩn chu đáo cho tuyển tú, nếu phúc phận, ngày cung còn thể giúp đỡ lẫn .”
Ta cúi đầu cung kính: “Nữ nhi xin ghi nhớ lời dạy của phụ .”
Đích tỷ khẽ hừ một tiếng, khinh thường : “Thói tục, chỉ mải mê theo đuổi vinh hoa phú quý!”
Kiếp , nàng vẻ cam lòng nhập cung, cố ý trang điểm sơ sài cho lệ. thực chất, nàng dậy từ nửa đêm, cẩn thận điểm một lớp trang dung như , vô cùng tinh tế.
Nàng Hoàng thượng khi tuyển tú chán những cô nương ăn diện lộng lẫy, cho nên cố tình hàng cuối, lúc tiểu thái giám điểm danh thì tỏ vẻ do dự, khiến chú ý.
Quả nhiên Hoàng thượng ấn tượng sâu sắc, lập tức giữ thẻ bài của nàng.
Nàng bộ ép cung, ép tranh đấu, ép Hoàng hậu... nhưng cuối cùng an hưởng vinh hoa phú quý chẳng chút khách khí.
Lời mỉa mai của nàng khiến tức giận, chỉ khẽ nhạt: “Tỷ tỷ nếu cung, thì cần miễn cưỡng, tránh để oán khí nặng nề x.úc p.hạ.m Hoàng thượng, liên lụy cả nhà chịu vạ.”