"Không thể nào, mấy con phố gần đây mới đặt một loạt trạm mồi độc mà."
"Không chuột thì là ma. Anh dậy xem , nhanh lên."
Vì khuya lắm nên đành mò mẫm tìm công tắc tường. Ngay khi đèn bật sáng, cả căn phòng lập tức trở nên sáng bừng như ban ngày, liền thấy chói mắt và lặng lẽ rúc sâu hơn trong chăn. Thật kỳ lạ là, cũng đúng khoảnh khắc , tiếng sột soạt cũng đột nhiên biến mất.
Bố trở buông một câu đùa rằng lẽ thực sự là ma.
Vì , đành tắt đèn. Thế nhưng, khi đèn tắt, bên cạnh vang lên những âm thanh như đang chuyển nhà khiến chúng thể ngủ nữa.
"Anh xem, dì ở nhà phía Đông đang chuyển nhà nên mới kinh động đến Ngũ Đại Gia ?" Trong bóng tối, lén thò đầu đang tự hỏi và cũng tự trả lời: "Dù thì căn nhà phía Đông đó cũng bỏ trống ba năm , nhà ở, khó tránh khỏi việc Ngũ Đại Gia sẽ đến đó an cư."
Ngũ Đại Gia mà đến chính là năm loài: cáo, chồn, nhím, rắn và chuột. Bởi vì nhà chúng ngay chân một ngọn núi nhỏ, thế tựa núi hướng sông, khí trong lành nên động vật nhỏ cũng nhiều.
Lúc bố tỉnh táo hẳn. Ông , và giọng cũng đột nhiên trở nên cảnh giác: "Nửa đêm nửa hôm mà chuyển nhà ư? Bà lén lút chuyển , đừng là đang giấu giếm thứ gì đó thể để khác thấy đấy nhé?"
4
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Theo phong tục ở quê , việc chuyển nhà tiến hành giữa trưa, khi dương khí đang ở mức thịnh nhất, chỉ như thì mới thể đảm bảo tà ma thể theo nhà. Dù kịp giữa trưa thì ít nhất cũng diễn ban ngày.
Thế nhưng bây giờ là mười một giờ đêm, một thời điểm mà xét về mặt đều thích hợp để chuyển nhà.
"Đừng bậy. Chắc là do ban ngày nên thời gian thôi." Mẹ dường như sợ rước họa nên lảng tránh chủ đề .
Thế nhưng lạnh lùng buông một câu: "Ban ngày dì ạ, buổi trưa lúc tan học con còn thấy dì mà."
Câu của lập tức khiến bố đầu chằm chằm.
thực sự thấy mà. Dì mặc một chiếc váy chấm bi đen trắng, đầu đội một chiếc băng đô lụa màu trắng ngay ở đầu hẻm. Khi ngang qua, dì đang dùng một cái xẻng sắt xúc đất để lấp con mương thoát nước.
Con hẻm chúng ở ba căn nhà cấp bốn chạy dọc từ Đông sang Tây, và nhà là căn ở phía Tây cuối cùng của hẻm. Bức tường phía Đông của căn nhà tiếp giáp với một con mương thoát nước. Thời đó giống như bây giờ, nắp đậy bằng gang hẳn hoi; con mương hồi lộ thiên, vì vẫn thường thấy xác chim chết, chuột c.h.ế.t trong đó. Cơ thể thối rữa của chúng chi chít những lỗ thủng, giòi bọ cứ thế bò bò .
Ở đầu hẻm, đặt một tấm đá vắt ngang qua mương để nắp đậy tạm, do đó ai hẻm cũng đều bước qua tấm đá đó. thời gian trôi qua, xe đạp, xe máy liên tục , tấm đá sớm còn chịu nổi nữa. Bố cứ sẽ sửa, nhưng chờ cả năm trời cũng chẳng thấy ông động tay .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ngu-quy-doi-mang-nguyen-anh-1/chuong-2.html.]
Chính vì , khi thấy dì ở nhà phía Đông đang lấp đường, ban đầu còn định tiến lên để chào hỏi một cách thiện. Thế nhưng, suy nghĩ đó nhanh chóng tan biến. Bởi vì khi đón nhận nụ rạng rỡ của , khuôn mặt trắng bệch của dì đột nhiên co giật một cách kỳ lạ.
Phải miêu tả thế nào nhỉ? Cứ như thể bà sói già gian ác gặp cô bé quàng khăn đỏ, vô cùng ăn thịt, nhưng cố nhịn để nuôi cho béo mới tay .
5
"Con thấy , bố bà vấn đề mà." Nghe xong lời kể của , bố liền tỏ nghiêm trọng.
Thời gian đó, các vụ bắt cóc trẻ em đang hoành hành, và bố khi đó đang thụ lý mấy vụ án buôn bán và chuẩn đưa công tố. Vì ông sợ sẽ trở thành nạn nhân trong chính vụ án của .
"Sau nhớ tránh xa bà , rõ , chừng bà là tội phạm đấy." Nghe , vội vàng gật đầu, trong lòng thì giật thót cả tim.
Hồi tưởng ban ngày hôm đó, khi lén lút đầu thì thấy ánh mắt của dì ở nhà phía Đông vẫn luôn dán chặt bóng lưng đang vội vã bỏ chạy của , một ánh mắt nóng rẫy đến đáng sợ. Đừng là một kẻ bắt cóc thật đấy chứ.
"Anh còn gặp mà nghi ngờ lung tung, coi chừng dạy hư con nít."
"Vậy em xem tại bà chằm chằm Tiểu Anh Anh nhà như để gì chứ?"
"Có thể… chắc là do nhà bà cũng một đứa trẻ tầm tuổi Tiểu Anh Anh. Anh là nên hiểu ."
Lập luận của quả thật khiến bố nhất thời cứng họng, thế nhưng ông nhanh chóng chấn chỉnh tinh thần.
" xin tuyên bố , công bằng, công chính và công khai khi đưa nhận định : đang nghi ngờ một cách sâu sắc rằng bà vấn đề."
Mẹ định phản bác thì "Rầm! Rầm! Rầm!" Cánh cổng sắt đột nhiên ai đó gõ mạnh. Trong đêm khuya tĩnh mịch, âm thanh đó cứ như tiếng bách quỷ gào từ địa phủ vọng lên và mỗi lúc một gần.
6
"Xin , nãy thấy nhà cô chú còn sáng đèn nên mới mạo nghĩ rằng lẽ cô chú vẫn ngủ."
sấp bệ cửa sổ lén ngoài sân.