NGỌC TOÁI - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-12-27 05:08:13
Lượt xem: 2,048

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ha!

 

Không hổ là liêm sỉ, dối mà mặt đổi sắc.

 

Ta :

 

“Phụ , thật buồn . Di Hồng Các từ bao giờ trở thành nơi đắn ?”

 

Khi nhắc đến Di Hồng Các, phụ liền hít mạnh một lạnh.

 

, đó chính là nơi năm xưa ông gặp Liễu Tiểu Tiểu mẫu của Liễu Uyển Nhi.

 

Liễu Tiểu Tiểu từng là hoa khôi nơi đó.

 

Phụ bỏ bạc chuộc cho bà .

 

luật lệ triều đình nghiêm cấm quan dính dáng đến kỹ nữ, mà danh tiếng của Liễu Tiểu Tiểu quá lớn.

 

Phụ chỉ đành lén nuôi bà ở ngoại viện.

 

Ông tự cho rằng việc kín kẽ kẽ hở, huống chi Liễu Tiểu Tiểu c.h.ế.t từ lâu.

 

Nên khi nhắc trúng, trong lòng ông tự nhiên kinh hãi.

 

ông vẫn cố giữ vẻ bình tĩnh, hỏi :

 

“Con từ Di Hồng Các?”

 

Ta đáp:

 

“Hả? Cả Kinh Thành đều đang đồn mà. Ai cũng Liễu Uyển Nhi là nữ nhi của và Liễu Tiểu Tiểu. Phụ ?”

 

Sắc mặt phụ đột ngột biến đổi.

 

Ngày hôm lên triều, quan văn dâng sớ, vạch tội phụ thất đức, vi phạm luật lệ.

 

Vị quan thậm chí còn tra xét bộ thích trong ngũ phục của phụ , quả nhiên hề mẫu của Liễu Uyển Nhi.

 

[“Ngũ phục” (五服) là phạm vi họ hàng tính theo lễ pháp – pháp luật cổ đại, dùng để xác định thích gần xa trong các việc như: để tang, thừa kế, hôn nhân, tra xét quan hệ huyết thống.]

 

Dù cuối cùng thể chứng thực phụ từng qua với kỹ nữ, nhưng đủ để chứng minh hành vi của ông đắn.

 

Hoàng thượng đó nổi giận.

 

Đó chính là ân sư mà ông kính trọng bấy lâu, ngờ hoang đường đến thế.

 

Phụ Hoàng thượng hạ lệnh cấm túc trong phủ tự suy xét bản , còn Liễu Uyển Nhi thì ép đưa về nguyên quán.

 

Dĩ nhiên, tin đồn đó là do tung còn việc Hoàng thượng nổi giận thì là Hoàng hậu khơi mào.

 

Nếu Liễu Uyển Nhi chịu ngoan ngoãn trở về nguyên quán, thì phụ sớm muộn gì cũng sẽ ngấm ngầm trợ cấp cho nàng .

 

nàng quen sống nơi phồn hoa của Kinh Thành, giờ bảo rời chẳng khác nào kêu nàng c.h.ế.t.

 

Nàng thậm chí còn sống c.h.ế.t, mà chạy về Thôi phủ.

 

Khi gia đinh chặn ngoài cửa, nàng liền quỳ cổng, cầu xin phụ cứu nàng .

 

Chuyện dâng sớ kể tội.

 

Hoàng thượng trực tiếp phạt một năm bổng lộc của phụ .

 

Lần , phụ thật sự tức giận.

 

Ông còn chút mềm lòng nào nữa, mà đích sai áp giải nàng khỏi thành.

 

Ta còn đích tiễn nàng .

 

Khi xe ngựa của Liễu Uyển Nhi khỏi cổng thành, nàng bỗng vén rèm, chòng chọc .

 

“Là ngươi , đúng ?”

 

Ta đáp:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ngoc-toai/chuong-7.html.]

 

. Ngươi thì gì?”

 

“Ngươi đừng đắc ý quá sớm. Ngươi sớm muộn gì cũng sẽ gặp báo ứng thôi.”

 

Ta .

 

“Báo ứng của khi nào tới thì , nhưng báo ứng của ngươi thì chính là .”

 

Nàng phát điên, đòi lao xuống xe, nhưng mấy bà t.ử đè c.h.ặ.t xuống.

 

Hừ!

 

Liễu Uyển Nhi , chỉ mới như thôi mà chịu nổi ?

 

Ngươi đừng lo bao nhiêu vẫn đủ .

 

Về đến phủ, mẫu liền hỏi :

 

“Phụ con… thật sự nỡ đưa nàng ?”

 

Ta :

 

“Ông tự còn lo xong, nỡ?”

 

“Chân ái cái gì chứ? Thứ gì đe dọa lợi ích của ông , thì trong mắt ông đều là tai họa.”

 

Mẫu cũng .

 

Từ khi phát điên, mẫu nhiều hơn hẳn.

 

Ta nhân cơ hội hỏi:

 

“Mẫu , với loại như phụ , thật sự định ở với ông cả đời ?”

 

Mẫu cúi đầu :

 

“Trước , phụ con .”

 

“Ngày sinh con, ông còn bế con trong tay, ngây ngô.”

 

“Khi đó ông còn Thái phó, chỉ là một viên quan ngũ phẩm. về ,

quan chức càng cao, con cũng dần đổi.”

 

“Nhất là khi gặp ông Liễu Tiểu Tiểu. Ta từng rời , nhưng sợ Liễu Tiểu Tiểu sẽ hại con.”

 

lúc , phụ con công kích. Ta lo phận Liễu Tiểu Tiểu lộ, liền bảo bà lánh .”

 

“Ai ngờ, Liễu Tiểu Tiểu thấy còn hy vọng Thôi phủ, liền nhân cơ hội theo khác bỏ .”

 

“Vậy mà phụ con vẫn tưởng bà một lòng một với . Sau ông , vì từng gặp bà , mới rời , nên ông liền cho rằng là ép bà .

 

“Hai năm , Liễu Tiểu Tiểu tìm đến phụ con.”

 

“Bà rằng, năm đó phát hiện bà mang thai, cưỡng ép bà phá cái t.h.a.i đó.”

 

“Bà giữ đứa con của họ, nên mới bất đắc dĩ rời quê hương. Bà còn vốn mang song t.h.a.i long phượng, nhưng vì kinh sợ, lưu lạc bôn ba, đứa bé trai sinh sống . Chỉ còn bé gái còn sống sót, nên đến cầu xin ông thu nhận.”

 

“Rồi nhờ ông tìm cho con nữ nhi một mối nhân duyên , vạn đừng để nó khổ như bà .”

 

“Nữ nhi của bà , chính là Liễu Uyển Nhi.”

 

“Phụ con cảm động vô cùng, lập tức gật đầu đáp ứng.”

 

“Lại nghĩ đến việc vốn dĩ thể một đứa con nhi t.ử hại mất.”

 

“Con cũng , nỗi uất ức lớn nhất nửa đời của phụ con, chính là nhi t.ử.”

 

“Từ đó, ông càng hận thấu xương, kéo theo cũng hận luôn cả con.”

 

Ta hỏi:

 

“Mẫu , nếu sớm chuyện ? Vậy với phụ ?”

 

 

Loading...