Ngoan, ăn hết đi... cả thứ đó nữa - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-12-07 08:07:49
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

với Bùi Chiêu Dã, từng nghĩ tới những thứ đó. Nếu cố ép mục đích, lẽ chỉ là: " mong sống , khỏe mạnh bình an." Nghe thật thiếu sức thuyết phục.

"Tại ?" Quả nhiên hỏi như thế.

Vì thương hại?

Câu trả lời quá cao xa, ấp úng hồi lâu mới thốt lên : "... cũng nữa."

Bùi Chiêu Dã im lặng. Đợi đến nỗi tưởng chừng ngủ say, một ấm bỗng áp vùng eo. Tiếng xào xạc vải chăn vang lên, cả kéo vòng tay , hương thơm nhẹ phảng phất.

vốn luôn thích mùi hương . Khẽ hít hà một lúc, ngửa cổ gương mặt cách vài tấc, bỗng đưa tay chạm nhẹ môi : "Mềm thật."

Bùi Chiêu Dã khẽ giật . Hơi thở nóng hổi áp sát, đôi môi mềm mại chạm môi lập tức rời . "Cậu cũng thế."

đờ đẫn. Cái chạm ... là...? Chẳng lẽ hai chúng ... hôn ? Hai thằng con trai hôn ? Kỳ lạ ... hề cảm thấy ghê tởm. Chỉ như chiếc lông chim cánh chuồn chuồn thoáng chạm qua, để cảm giác ngứa ran lan tỏa.

Chưa thỏa, nắm chặt vạt áo n.g.ự.c , bắt chước cách lúc nãy áp môi lên. Một giây, hai giây... cả hai bất động. Đến khi tim đập thình thịch như trống giục, hoảng hốt rút lui. Vòng tay quanh eo siết chặt: "Đừng ."

Hai thể gần như hòa , giọng rung nhẹ. Mặt bừng nóng, gật đầu ngây ngô: "Không ."

Vòng tay siết chặt hơn: "Ở với ."

"Ừ... ở . Ngày mai ở cùng , ngày ở cùng , cả mùa hè đều ở bên ..."

Sau mùa hè… Giọng nhỏ dần. Tỉnh táo trở , c.ắ.n môi nuốt lời. "Bùi..."

Bùi Chiêu Dã, nhưng chỉ thể ở bên đến hết mùa hè thôi. Trong tương lai vạch sẵn của ... .

Gương mặt tuấn tú mắt chìm giấc say. ngậm chặt môi, giấu nhẹm lời kịp thốt.

vẫn nỡ phá vỡ khí êm đềm lúc . Có lẽ đa sầu đa cảm quá, tự vẽ mây vẽ gió, nhưng cứ cảm giác nếu sự thật, sẽ đau lòng. buồn.

Để đến cuối hè hãy . Ít nhất, chúng một mùa hè dài trọn vẹn. ai ngờ, giữa cao điểm mùa hè, thứ đột ngột khép , chỉ còn tiếng ve sầu râm ran. thậm chí chẳng kịp lời tạm biệt với Bùi Chiêu Dã.

"Cậu tưởng thể gặp ?" 

Buổi họp lớp tan, cạnh lúc đợi tài xế. Mưa như trút nước bên hiên, tầm mờ trong làn nước. Cái ngày ép du học gấp gáp cũng mưa như thế, những lời giải thích và van xin của đều chìm nghỉm trong tiếng mưa rào.

"Ừ, thì đến."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ngoan-an-het-di-ca-thu-do-nua/chuong-4.html.]

Sự thẳng thắn khiến bất ngờ. Hắn đờ một lúc khô khốc: "Chử Tinh, sáu năm còn gì, đừng bảo vẫn nghĩ là mách lẻo nhé? chẳng , dù chuyện của với ..."

dập tắt điếu thuốc, bình thản thẳng.

Người bạn cũ lúng túng đảo mắt, ấp úng: "...Mọi đều cả. Theo chỉ tại bố quá cổ hủ, với ... hai cũng táo bạo quá..."

"Chúng kiểu quan hệ đó."

"Ừ ừ, đương nhiên ..." Hắn rõ ràng tin, liếc chiếc nhẫn ngón áp út , đổi giọng: "Dù chuyện cũng qua . Cậu về nước mà. Nhân tiện... chuẩn tin vui ?"

xoay chiếc nhẫn tay, ậm ừ cho qua.

Hắn lập tức hào hứng: "Nhà nào thế? quen ? Bao giờ cử hành? À ... Nghe dự án mới của khởi động hút vốn lớn, nhờ bố vợ tương lai giúp sức ?"

Bỏ qua tràng câu hỏi tò mò, hai vệt đèn mờ ảo trong màn mưa: "Xe tới . Có tin tức gì về thì báo ."

"Được, yên tâm ."

Lời "yên tâm" lừa sáu năm trời. Hắn đến nỗi lừa , nhưng hiểu – thực sự manh mối gì về Bùi Chiêu Dã.

Sau khi bố tống du học, còn quản thúc một tháng. Khi lấy điện thoại, liên lạc với Bùi Chiêu Dã đứt đoạn. Dùng hết quan hệ và thủ đoạn, chỉ nhận câu: "Cậu rời khỏi Bùi gia, tìm thấy ."

Biến mất. Như hạt mưa lướt vội kính xe, tan biến trong đêm mưa gió, thể nào tìm .

Gia đình nhiều đổi, chỉ là tất cả đều thế bằng một loạt mới. Tài xế mới lái xe định như , đầu bếp bánh ngọt mới cũng món sơn bọc tơ vàng. vô hồn ăn đêm, bố gọi lên thư phòng.

Xanh Xao

"Về nhà còn quen ? Bố thấy con chỉ ăn chút xíu, hợp khẩu vị ? Muốn ăn gì thì bảo đầu bếp..."

"Không hợp khẩu vị." ngắt lời ông, "Những lời cha con mẫu mực thế , con hợp khẩu vị."

Ông đờ mấy giây, sắc mặt đột nhiên biến đổi. Bàn gỗ mun đen kịt vang lên tiếng đập chát chúa: "Mày tưởng mày đang chuyện với ai?"

khẽ : "Con đến nỗi nhận chính ."

Ông phắt dậy, hai mắt trợn trừng: "Đến nước mày còn gì hài lòng? Lúc đó nếu tao kịp thời đẩy mày một bước, giờ mày vẫn còn mê chung chạ với ? Đồ hổ!"

Lại bắt đầu . Những lời nguyền rủa y hệt lúc lập tức kéo trở về sáu năm . Khi ông cũng giận dữ mắng như thế, ném cả xấp ảnh mặt

Dưới chiếc ô rách nát, hình và Bùi Chiêu Dã khít chặt . Trong lớp học trống hoác, đang vắt vẻo đùi Bùi Chiêu Dã.

Loading...