Ngoại Tình - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-09-07 05:49:54
Lượt xem: 6
tên là Tần Khanh Khanh. Nói lẽ chẳng ai tin, vốn là con gái út của Tần Gia, tập đoàn Y Dược nổi tiếng khắp châu Á. Sinh trong nhung lụa, năm trai yêu thương, từng là “công chúa nhỏ” cả gia tộc nâng niu trong lòng bàn tay.
… tự nguyện rời bỏ tất cả.
Ngày đó, khi quyết định nắm tay Lưu Duy, cả nhà họ Tần đều phản đối. Anh cả lạnh lùng :
“Khanh Khanh, em nghĩ kỹ ? Người đàn ông thể cho em hạnh phúc.”
Anh hai, luôn dịu dàng, cũng nghiêm giọng:
“Thứ em bỏ chỉ là phận, mà còn là bức tường bảo vệ em. Một khi ngoài, ai thể chống đỡ giúp em .”
vẫn kiên quyết. ngẩng đầu, rạng rỡ:
“Em cần vinh hoa phú quý. Chỉ cần tình yêu, em thể bắt đầu từ đầu.”
như thế, tin như thế, và cuối cùng… tuyệt giao với gia đình, cắt đứt liên lạc, rời khỏi vòng tay của năm để vợ của một đàn ông bình thường.
Ba năm hôn nhân, cuộc sống của chúng giàu sang, nhưng ấm áp. dậy sớm chuẩn bữa sáng, Lưu Duy ở bàn ăn, uống cà phê tài liệu. Anh thường khen món ăn của :
“Em giỏi thật đấy, Khanh Khanh. Chẳng ai nấu món canh trứng cà chua ngon như em.”
Những lúc đó, thấy lòng ngập tràn hạnh phúc. tin rằng, chỉ cần chúng cùng cố gắng, thì một ngày nào đó, giấc mơ ngôi nhà và những đứa trẻ sẽ thành hiện thực.
Công ty nhỏ do hai vợ chồng gây dựng còn nhiều khó khăn, nhưng chẳng hề sợ hãi. phụ trách kế toán và giấy tờ, còn lo phần khách hàng. Khi mệt mỏi, chúng cùng ở ban công căn hộ nhỏ, ngắm ánh đèn thành phố và mơ ước về tương lai.
Nhi
“Sau , khi công ty lớn mạnh, sẽ mua cho em một căn nhà to, vườn, ao cá. Em trồng hoa gì cũng .” – Lưu Duy từng ôm lòng mà hứa hẹn.
bật , dí ngón tay trán :
“Thế còn con thì ? Anh mấy đứa?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ngoai-tinh/chuong-1.html.]
Anh lớn, ánh mắt sáng như vì :
“Ít nhất là hai. Một trai một gái. Nhất định sẽ giống em, đáng yêu lắm.”
ôm lấy , thầm nghĩ: Chỉ cần , chẳng cần gì khác nữa.
Và , ngày phát hiện mang thai, vui đến nỗi bật trong phòng khám. Tim đập liên hồi, bàn tay run run đặt lên bụng.
gọi cho ngay lập tức:
“Duy, em tin vui! Em mang thai .”
Đầu dây bên im lặng vài giây, đó bật :
“Thật ? Tuyệt quá, Khanh Khanh. Em ở yên đó, về ngay!”
Ngày hôm đó, mua về một bó hoa hồng đỏ rực, còn ôm xoay vòng giữa căn nhà nhỏ. nhớ rõ ánh mắt khi ngập tràn hạnh phúc.
tin, tin rằng chọn đúng .
niềm tin … sẽ sụp đổ nhanh như thế.
Ở những tháng thai kỳ đầu, Lưu Duy vẫn chăm sóc chu đáo. dần dần, bận hơn, về nhà muộn hơn, và nụ dành cho cũng nhạt nhòa .
Có những hôm, nấu cả bàn ăn, chờ đến khuya. Đến khi trở về, áo sơ mi còn vương mùi nước hoa lạ. Anh chỉ :
“Anh tiếp khách. Em ngủ .”
lặng lẽ gật đầu, tự an ủi rằng tất cả là vì sự nghiệp, vì tương lai của gia đình nhỏ chúng . tận sâu trong lòng, một nỗi bất an bắt đầu len lỏi.