Nghiệt Duyên Dục Nợ - Núi Quỷ Phủ 17 - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-08-26 06:51:16
Lượt xem: 617

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

thầm khâm phục kế hoạch tinh vi của gã ăn mày, trận báo thù , ông chuẩn bao lâu ?

 

Sau đó, pháp sư đưa Nhan Chi Khanh – lúc thành phụ nữ – về quê, chẳng lâu , ông sinh đôi hai bé gái.

 

Nhan Chi Khanh ngoài tuyệt vọng vẫn chỉ là tuyệt vọng.

 

Pháp sư vốn tên Nhan Chi Lộ, là họ của ông .

 

Gia tộc ngày xưa giờ ông như xa lạ, ông chỉ thể cắn răng nuốt hận.

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Sự thật sáng tỏ. chỉ khổ, chẳng rõ nên hận ai, quyền hận ai nữa.

 

"Về thôi, chỗ chôn các cô gái , việc cần vẫn còn nhiều lắm." 

 

Cơ Phàm Âm mở cửa xe, nghiêm giọng.

 

Lần về nhanh hơn, xe xuyên qua khe sáng, mở mắt về cửa tiệm phong thuỷ Bình An.

 

Điện thoại hiển thị mới chỉ vài giờ, nhưng ở thế giới , chúng trải qua mấy ngày.

 

Trời đông dần sáng.

 

"Nhan Mị, chặng đường tiếp theo dựa ." 

 

Cơ Phàm Âm nhét tay một túi bình an, bên trong tiền ngũ đế gói lá bùa vàng.

 

"Oán khí quá nặng, túi chỉ áp chế lời nguyền nhà họ Nhan một ngày. Dù hôm nay cô cái , cũng chẳng ." – Cô vỗ vai .

 

"Đã đến lúc một kết thúc . Yên tâm, sẽ dùng hết sức giúp đỡ cô."

 

cầm chặt túi bình an, bước màn sương sớm. Lần đầu tiên thấy cuộc sống tràn đầy hy vọng đến .

 

Sống chết, hôm nay đều thể giải thoát .

 

14

 

Theo trí nhớ, lái xe đến nơi gọi là Thụ Câu, dò hỏi liệu ai chỗ chôn cất những cô gái năm xưa .

 

nơi từng hoang tàn đổ nát, giờ biến thành khu biệt thự, bệnh viện phục hồi, trường học, phố ẩm thực phồn hoa nhộn nhịp, chẳng còn dấu tích chiến tranh.

 

Không ai nơi từng xảy bi kịch tàn khốc đến .

 

tìm trưởng thôn để xem lịch sử thôn. Ban đầu ông thèm để ý, nhưng hứa xây thư viện cho trường, ông liền vui vẻ dẫn đến văn phòng thôn.

 

Ông lôi từ tầng thấp nhất trong kho hồ sơ một cái rương gỗ mục, khóa hoen gỉ, khó khăn lắm mới cạy mở

 

Mùi mốc lẫn thối rữa xộc lên.

 

Trong rương một con chuột to, thối rữa sinh dòi.

 

Trưởng thôn chửi om sòm, nghĩ rằng do ai đó cố ý nhét .

 

thấy trong đó một cái sọ đang rỉ máu, hướng về phía nở nụ , hốc mắt đen ngòm đầy vẻ chế giễu.

 

" nhất định sẽ tìm các cô, đem chôn cất đàng hoàng. Dù các cô tha thứ cũng , là hậu nhân của chúng, chẳng tư cách đòi hỏi sự tha thứ." 

 

Trong lòng giờ đây chỉ còn sự chua xót.

 

Gió lạnh ùa , cửa sổ đập liên hồi. Từ giá, một thùng gỗ rơi xuống, trúng ngay đầu , khiến choáng váng.

 

cố gắng mở mắt, thấy trong phòng bộ là những bộ xương thắt tóc bím, kéo lê ruột thịt m.á.u me, nội tạng rải khắp sàn.

 

Các cô chỉ lặng lẽ

 

sợ đến nghẹt thở, đầu gối mềm nhũn:

 

"Xin các cô, hãy để tìm các cô, đưa các cô rời khỏi nơi lạnh lẽo . Oán hận cứ đổ lên , còn các cô hãy đầu thai , khổ đau nên kết thúc ."

 

Nước mắt tuôn như mưa.

 

Cuộc sống giàu sang, an mới là thứ mà lẽ các cô xứng đáng .

 

Không qua bao lâu, chỉ cảm thấy sự lạnh lẽo trong phòng dần tan biến.

 

Trưởng thôn đeo găng bước , cau mày:

 

"Ủa? Tiểu Nhan, mắt cô chảy m.á.u thế? Bị mùi xông cho chảy m.á.u ?"

 

sờ lên, mới phát hiện là nước mắt máu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nghiet-duyen-duc-no-nui-quy-phu-17/chuong-5.html.]

 

"Hả? Con chuột c.h.ế.t ? Sao biến mất ?" – Trưởng thôn hoảng hốt.

 

chiếc rương sạch sẽ, xúc động đáp:

 

"Chuột nào ? Trưởng thôn chắc nhầm ."

 

Các cô đồng ý để tìm thấy ?

 

Trưởng thôn mặt cắt còn giọt máu, liên tục gặng hỏi thật sự thấy con chuột nào. 

 

Không nhận câu trả lời, ông vẫn lo lắng lục soát khắp nơi, vẻ mặt vô cùng hoảng hốt.

 

15

 

tìm trong hòm gỗ một tấm bản đồ vẽ tay cũ của ngôi làng, cố gắng nhận diện, lờ mờ đoán chỗ chôn xác , nhưng vẫn dám khẳng định.

 

Bản đồ quá sơ sài, mà bây giờ làng đổi quá nhiều.

 

chỉ vị trí đó bản đồ, hỏi trưởng thôn ở đó bây giờ là nơi nào.

 

Ông : “Nếu nhận nhầm, chắc là nhà vệ sinh công cộng. Mới xây năm ngoái, đạt chuẩn khu du lịch 5A đó, tuyệt đối khiến du khách một còn nữa”

 

Trưởng thôn thao thao bất tuyệt, còn lòng thì trĩu xuống.

 

Với tài lực hiện tại, thể nào dỡ bỏ nhà vệ sinh của .

 

chỉ cần nghĩ đến những cô gái đè đó, tim nhói lên từng hồi.

 

thể đến tận nơi xem thử ?”

 

“Được, dẫn cô .” - Trưởng thôn đầy nghi hoặc.

 

Có lẽ ông hiểu nổi tại mang vẻ đau xót để xem một cái nhà vệ sinh.

 

Từ xa thấy mái công trình đó bao phủ một tầng hắc khí dày đặc.

 

Bước bên trong, những bức tường trắng muốt chi chít dấu tay máu.

 

Chỉ thấy, còn trưởng thôn thì như chẳng thấy gì.

 

, chính là chỗ , sai .

 

khó là, thế nào mới thể đào xới nơi

 

Làm thế nào mới thể đưa t.h.i t.h.ể của những cô gái từ lòng đất lên?

 

16

 

Buổi trưa ăn ở trong làng. 

 

Khi định mở lời đến chuyện phá nhà vệ sinh để đào hài cốt thời chiến, trưởng thôn còn xuất hiện nữa.

 

Ánh mắt ông khi đó giống hệt như kẻ thần kinh.

 

Họ để một dân theo , nhưng chỉ tìm cách đùn đẩy, gạt .

 

nóng ruột đến nỗi khóe môi mọc cả mụn nước.

 

Cho đến tận hoàng hôn, vẫn chẳng thấy bóng dáng trưởng thôn , dân cũng dần mất kiên nhẫn.

 

thì chỉ thấy từ xa những cô gái tóc thắt bím, hốc mắt rỗng tuếch, tuyệt vọng chằm chằm.

 

Khi màn đêm buông xuống, mệt mỏi quanh quẩn ở đó chẳng gì.

Bỗng từ xa vang lên tiếng ồn ào, một đoàn xe kéo đến, phía còn theo nhiều công nhân mang theo dụng cụ, cả máy xúc cũng tới.

 

Một đám từ xe bước xuống, trông dáng vẻ giàu , lập tức chỉ huy máy xúc đập phá nhà vệ sinh.

 

Cơ Phàm Âm đến, chớp mắt với : “Đã mà, sẽ giúp cô.”

 

Trưởng thôn thấy vội vàng chạy đến, mặt mày hoảng hốt:

 

“Trời ơi, tổng giám đốc Hoàng, tổng giám đốc Tôn, tổng giám đốc Bạch các ngài đến mà báo một tiếng?”

 

Một mặc bộ vest chỉnh tề đầy khí thế:

 

“Chúng sẽ cùng góp vốn xây dựng một nhà tưởng niệm ở chỗ . Tiền sẽ chuyển khoản ngay, còn việc tháo dỡ tiến hành ngay lập tức. Phần giấy tờ, thủ tục mong ông nhanh chóng tất.”

 

Trưởng thôn vội vàng gật đầu, những đó đều là “thần tài” cả mà.

Loading...