Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/BM51iBiBc
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sáng hôm .
Quảng trường ngoại môn Thanh Vân Tông đông nghịt .
Hôm nay là ngày kiểm tra tu vi định kỳ, cũng là dịp để thiên tài phô trương, phế vật giẫm đạp.
Lâm Hàn xuất hiện.
Áo xám cũ nát, hình gầy gò, bước thu hút vô ánh mắt khinh miệt.
“Ủa? Thằng phế vật đó c.h.ế.t ?”
“Nghe Triệu Phong đ.á.n.h gãy xương mà.”
“ là mạng ch.ó dai.”
Những lời thì thầm vang lên khắp nơi.
Lâm Hàn như thấy.
Hắn cuối hàng, ánh mắt bình thản.
Tên chấp sự ngoại môn cầm ngọc giản, liếc , nhạt:
“Lâm Hàn, linh căn, tu vi… Luyện Khí tầng một?”
Hắn cố tình to.
Cả quảng trường ồ.
“Ha ha! Tầng một cũng dám tới?”
“Chắc tối qua ăn nhầm linh đan giả.”
Chấp sự lắc đầu:
“Phế vật thì nên tự giác rút lui, đừng bẩn thánh địa Thanh Vân Tông.”
Lâm Hàn ngẩng đầu.
Ánh mắt thẳng chấp sự.
“Ông xong ?”
Cả quảng trường im bặt.
Chấp sự sững , giận dữ:
“Ngươi dám vô lễ?!”
Ngay lúc đó, một thanh niên áo trắng bước , khí tức Luyện Khí tầng năm bộc phát.
Hàn Minh, thiên tài ngoại môn.
Hắn mỉm ôn hòa, nhưng ánh mắt đầy khinh thường:
“Lâm Hàn, Triệu Phong ?”
“Nghe hôm qua đến tìm ngươi.”
Lâm Hàn bình thản:
“C.h.ế.t .”
Một khắc yên lặng.
Sau đó — tiếng vang trời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nghich-thien-cot-ma-ton-tai-sinh/chuong-4-si-nhuc-truoc-toan-tong.html.]
“Ha ha ha!”
“Phế vật dối cũng suy nghĩ.”
Hàn Minh nhạt:
“Triệu Phong là Luyện Khí tầng ba, ngươi lấy gì g.i.ế.c ?”
Lâm Hàn bước lên một bước.
“Một quyền.”
Sắc mặt Hàn Minh lạnh xuống.
“Ngông cuồng!”
Hắn vung tay:
“Ta ngoại môn dạy ngươi cách .”
Khí tức Luyện Khí tầng năm ập tới như sóng lớn.
Toàn trường nín thở.
Lâm Hàn yên.
Ngay khi Hàn Minh tay —
Ầm!
Một luồng khí đen bùng nổ từ cơ thể Lâm Hàn.
Đất chân nứt vỡ.
Hắn một quyền đ.á.n.h thẳng, tránh, né.
Hai quyền chạm .
RẮC!
Xương tay Hàn Minh gãy vụn.
Hắn hét thảm, thể bay ngược ngoài, đập mạnh xuống đất.
Máu tươi trào .
Cả quảng trường c.h.ế.t lặng.
Chấp sự trợn trừng mắt.
“Không… thể…”
Phạm Khắc Hiếu
Lâm Hàn thu quyền, ánh mắt quét qua đám đông.
“Còn ai là phế vật?”
Không một ai dám lên tiếng.
Từ xa, đài cao, một ánh mắt già nua lóe lên tia tham lam.
“Thân thể …”
“Không bình thường.”
⸻