Sáng hôm , còn cảm giác sợ hãi ban đầu nữa, đó là một sự tò mò dày đặc. Trường Tiên Lục, với tất cả những bí ẩn, dường như đang mời gọi tìm hiểu. Long Vũ cùng, im lặng như thường lệ, nhưng ánh mắt giấu vẻ lo âu.
Sau giờ chơi, chúng quyết định thăm ngôi mộ cũ giữa sân trường. từng các bạn khóa kể : đó là một ngôi mộ rõ danh tính, tên tuổi, chỉ còn một tấm bia nghiêng, rêu phong phủ kín. Mọi rằng, học sinh nào dám bước đến gần sẽ ám ảnh bởi linh hồn học sinh cũ.
Sân trường trống trải, cỏ mọc lởm chởm, ánh nắng xuyên qua tán cây bàng già hắt xuống ngôi mộ tạo những mảng sáng tối chập chờn. Khi chúng bước gần, một luồng gió lạnh bất ngờ thổi qua, run lên.
“Cậu cảm thấy gì ?” – Vũ thì thầm.
“Tớ… . Giống như ai đang quan sát chúng ,” trả lời, mắt dõi theo tấm bia nghiêng.
Ngôi mộ giữa sân, rêu phủ dày, những chữ bia gần như mờ nhạt. bước đến gần, hít một thật sâu, cố gắng những ký tự cũ kỹ. dù kỹ thế nào, cũng thể hiểu nổi. Một phần trong thì sợ hãi, phần khác thúc giục: chạm , tìm hiểu.
Khi tay chạm lên bề mặt lạnh của bia mộ, bỗng nhiên một âm thanh vẳng , nhỏ nhưng rõ ràng: tiếng thở dài, rền rĩ, như từ sâu trong đất vọng lên. lùi , tim đập thình thịch. Vũ nắm tay , kéo xa:
“Đừng chạm nữa! Cái gì đó… đang phản ứng với chúng .”
sự tò mò khiến thể yên. quan sát xung quanh, và đầu tiên, thấy một bóng mờ thoáng qua phía cây bàng già. Bóng thấp, nhỏ, hình dáng giống một học sinh. cứng đờ, cảm giác lạnh buốt lan tỏa từ đầu đến chân.
Tiếng thở dài vang lên, gần hơn. tấm bia, và nhận những vệt rêu dường như đang di chuyển, như bàn tay vô hình kéo các ký tự cũ kỹ. Một dòng chữ mờ hiện :
“Ai bước gần, sẽ thấy sự thật.”
giật bắn, lùi vài bước. Vũ siết tay , ánh mắt nghiêm trọng: “Cậu thấy ? Trường … chỉ là học sinh và lớp học. Có thứ gì đó ở đây, thứ gì đó… thuộc về chúng .”
Chúng đó, lặng lẽ quan sát. Không khí xung quanh ngôi mộ dày đặc, như sắp sụp xuống. Và , hình bóng học sinh mờ nhạt hiện rõ hơn: một bé, mặc đồng phục cũ, tóc rối bù, mắt trống rỗng, chúng mà chớp. Tiếng vang lên, vang vọng khắp sân, chúng che tai.
“Đừng… đến gần… …” – tiếng lẫn trong tiếng , âm thanh lạ lùng đáng sợ.
run rẩy, bỏ chạy, nhưng bước chân dường như đóng băng. Vũ kéo , giọng khẩn thiết: “Chạy , Vy!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nghi-thuc-cam-loi-nguyen-thcs-tien-luc/chuong-4.html.]
Chúng lao về phía hành lang, nhưng khi sân, bóng học sinh biến mất. Ngôi mộ vẫn yên lặng, rêu phủ dày, tấm bia nghiêng vẫn đó, nhưng dòng chữ bia như nhấp nháy, khiến tim nhói lên.
Trong suốt tiết học tiếp theo, thể tập trung. Từng âm thanh đều trở nên sắc nhọn: tiếng bút chì gõ, tiếng giấy sột soạt, tiếng bước chân… tất cả đều khiến giật . Vũ thì im lặng, thỉnh thoảng về hướng sân, như đang sợ hãi điều gì sẽ xuất hiện nữa.
Buổi chiều, chúng quyết định tìm hiểu thêm về ngôi mộ cũ. Thư viện chứa những cuốn sách về lịch sử trường, và một vài cuốn ghi các truyền thuyết tâm linh. lật từng trang, , cố gắng tìm manh mối.
Một cuốn sách cũ dày cộp tiết lộ: ngôi mộ là của một học sinh mất tích nhiều năm , khi trường xây . Không ai nguyên nhân, chỉ đồn rằng bé từng vi phạm một tục lệ tâm linh, và kể từ đó, hồn mắc kẹt ở sân trường, trở thành bóng mờ mà học sinh chỉ thấy khi đến gần.
lặng . Mọi chuyện đều khớp với những gì và Vũ chứng kiến: tiếng , bóng mờ, dòng chữ hiện … Trường Tiên Lục chỉ là một ngôi trường bình thường, mà là một thế giới chứa những linh hồn yên nghỉ.
Khi về nhà, mở sổ tay, ghi tất cả chi tiết: ngôi mộ, bóng học sinh, dòng chữ bia, âm thanh kỳ lạ… khi , các dòng chữ dường như đang nhấp nháy, mờ dần, chỉ còn một dòng duy nhất:
“Người tò mò sẽ thấy… sự thật.”
Tối đó, trong giấc mơ, thấy sân trường. Bóng học sinh mờ nhạt hiện mặt, đôi mắt trống rỗng dõi theo. Tiếng vang vọng khắp nơi, và từ sâu trong đất, một luồng lạnh thổi lên, quấn quanh như một tấm lưới vô hình.
tỉnh dậy, tim vẫn đập thình thịch. Bên ngoài, gió rít qua khe cửa sổ, lá cây xào xạc, và rằng… ngôi mộ cũ chỉ là nơi chứa ký ức, mà còn là lời nhắc nhở rằng, bất cứ ai bước vùng đất đó mà tuân theo luật lệ, sẽ bao giờ thoát khỏi sự dõi theo của hồn ma.
Long Vũ nhắn tin:
“Chúng cần tìm hiểu tất cả các tục lệ. Trường Tiên Lục… nó thử thách chúng .”
Vũ trả lời nhanh:
“Đồng ý. Vy… cẩn thận. Ngôi mộ chỉ là một phần nhỏ. Có thể còn nhiều thứ khác đáng sợ hơn đang chờ.”
đặt điện thoại xuống, bầu trời đêm. Sao vẫn sáng, nhưng lòng tối tăm. rằng, từ hôm nay, và Vũ sẽ đối mặt với những hiện tượng kinh hoàng hơn nữa. Trường Tiên Lục, với tất cả những bóng mờ, tiếng và tục lệ tâm linh, đang chuẩn mở một cánh cửa mà nếu bước , chúng sẽ thể như .
Và , Hạ Vy, quyết định… sẽ lùi bước. Bởi nếu hiểu và tuân theo, chính chúng sẽ trở thành những hồn ma tiếp theo, lạc trong bóng tối của ngôi trường .