Tô Nhược Tuyết căm hận trừng mắt nhìn tôi: “Cô đến để cười nhạo tôi đúng không?”
“Sao lúc nào cô cũng nghĩ như vậy? Tôi cười nhạo cô làm gì?”
Giang Hoài Tự lập tức can ngăn: “Nhược Tuyết, sao em lại nói chuyện với Chiếu Nguyệt như vậy?”
Lúc này, Tô Nhược Tuyết mới kiềm chế lại.
Tôi quay sang Giang Hoài Tự: “Anh về công ty trước đi, hôm nay em ở đây trông chừng. Dù sao em với Nhược Tuyết cũng là bạn, giúp cô ấy một chút cũng là nên làm.”
Rõ ràng Tô Nhược Tuyết không muốn Giang Hoài Tự rời đi.
Nhưng Giang Hoài Tự thực sự đã quá mệt mỏi, cả thể xác lẫn tinh thần.
Con trai anh ta đang nằm trong ICU, sống c.h.ế.t không rõ, khoảng thời gian này chắc chắn Tô Nhược Tuyết cũng không ít lần gây rối.
Lúc tình cảm nồng nàn thì cái gì cũng đẹp.
Nhưng đến khi chỉ còn lại một đống hỗn độn, thì chẳng ai chịu nổi cả.
Giang Hoài Tự rời đi.
Tô Nhược Tuyết hít sâu một hơi, lạnh giọng nói: “Cô đi đi, tôi không cần cô ở đây.”
Tôi cười nhạt: “Cô đừng hiểu lầm, tôi chỉ muốn xem con trai cô c.h.ế.t chưa thôi.”
Tô Nhược Tuyết sững sờ, trừng lớn mắt: “Cô nói gì?”
“Cô cũng thật giỏi, làm sao có thể xúi giục trẻ con phóng hỏa được chứ? Vì trẻ em g.i.ế.c người thì không bị chịu trách nhiệm pháp luật à?
"Nhưng mà cô nhìn xem, Chiêu Chiêu thì không sao cả, còn con trai cô thì sao? Chắc sắp c.h.ế.t rồi nhỉ? Đúng là báo ứng!”
"Lâm Chiếu Nguyệt!" Tô Nhược Tuyết giơ tay định tát tôi.
Tôi lập tức túm chặt cổ tay cô ta, rồi hất mạnh ra.
"Cô có sức lực thì để dành mà đi cãi nhau với Giang Hoài Tự đi.
"Bây giờ con trai cô thành ra thế này rồi, cô nghĩ anh ta còn quan tâm đến hai mẹ con cô sao?
"Giờ đây, người mà anh ta quan tâm nhất chính là tôi và Chiêu Chiêu.
"Tch, đúng là một gã đàn ông ích kỷ, lập ra hai cái nhà.
"Bên cô không còn giá trị nữa, nên anh ta lại nhớ đến tôi. Cô nói xem, đàn ông sao lại giỏi làm ăn đến thế nhỉ?"
Đồng tử của Tô Nhược Tuyết co rút kịch liệt.
"Cô… cô làm sao mà biết hết mọi chuyện?"
Tại sao tôi biết ư?
Vì tôi đã c.h.ế.t một lần, và Chiêu Chiêu cũng vậy!
Lần này, kẻ phải c.h.ế.t chính là bọn họ!
"Tô Nhược Tuyết, tôi sẽ không để Giang Hoài Tự đến đây nữa.
"Anh ta chắc chắn sẽ nghe lời tôi, bởi vì con trai cô… đã phế rồi."
Nói xong, tôi quay người bỏ đi.
Tô Nhược Tuyết gào lên rồi lao đến, nhưng tôi chỉ cần xoay người, đã dễ dàng đẩy cô ta ngã xuống đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/ngay-toi-sinh-con-chong-bo-roi-toi-di-cham-soc-nguoi-phu-nu-khac/chuong-9.html.]
Tôi lạnh lùng thu hồi ánh mắt, dứt khoát rời đi.
Phía sau, tiếng chửi rủa của Tô Nhược Tuyết vang lên không ngừng.
Trở về, tôi lập tức vạch rõ ranh giới với Giang Hoài Tự.
Anh ta nắm chặt cánh tay tôi, cầu xin tha thứ:
"Chiếu Nguyệt, tha thứ cho anh đi. Sau này anh chỉ ở bên em và Chiêu Chiêu thôi, được không?
"Em nói với ba đi, chúng ta sẽ sinh thêm một đứa con trai. Anh biết em vẫn còn yêu anh, không muốn rời xa anh mà.
"Anh hứa với em, anh sẽ không gặp lại hai mẹ con họ nữa."
Tôi cười lạnh trong lòng.
Người đàn ông này thực sự ích kỷ đến cực điểm.
Tôi cứ tưởng anh ta yêu Tô Nhược Tuyết và Hằng Hằng lắm cơ.
Hóa ra, anh ta chỉ yêu chính mình mà thôi.
"Được thôi, tôi sẽ cho anh một cơ hội."
Giang Hoài Tự thực sự không đến bệnh viện nữa, thậm chí anh ta còn chặn số điện thoại của Tô Nhược Tuyết, đồng thời cho người khống chế cô ta.
Anh ta còn muốn đuổi hai mẹ con họ ra nước ngoài.
Nhưng tôi đã âm thầm ra tay ngăn cản.
Không những thế, tôi còn giúp Tô Nhược Tuyết đến thẳng tập đoàn Giang thị.
Một màn kịch lớn chính thức bắt đầu.
Các phóng viên, vốn đã được thông báo trước, lập tức kéo đến như ong vỡ tổ.
"Giang Hoài Tự, anh không phải là người!
"Ngay cả con trai mình mà anh cũng không thèm quan tâm! Được lắm, hôm nay tôi sẽ cho tất cả mọi người thấy rõ bộ mặt thật của anh.
"Anh là một kẻ ngoại tình bẩn thỉu!
"Từng ấy năm nay, anh vẫn luôn lên giường với tôi, lại không chịu ly hôn với vợ! Tôi đã sinh con cho anh, anh cũng từng nói sẽ để lại toàn bộ tài sản cho con trai.
"Vậy mà bây giờ, con trai anh xảy ra chuyện, anh lại quay về với vợ và con gái anh sao?"
Giang Hoài Tự dẫn người đến khống chế Tô Nhược Tuyết và đuổi hết truyền thông đi.
Nhưng tin tức vẫn lan truyền ra ngoài.
Cổ phiếu của tập đoàn Giang thị lao dốc thảm hại. Nhân cơ hội này, tôi thu mua một lượng lớn cổ phiếu nhỏ lẻ, đồng thời báo cho ba tôi rằng đã đến lúc để cha ruột của Hằng Hằng xuất hiện.
Lúc này, tôi đang có mặt trong cuộc họp cổ đông.
Ba của Giang Hoài Tự ngồi ở vị trí đầu tiên, sắc mặt u ám.
Các cổ đông lần lượt lên tiếng:
"Giang tổng, anh nên cho chúng tôi một lời giải thích."
"Chủ tịch, tôi đề nghị bãi nhiệm tất cả chức vụ của Giang tổng trong công ty."
…