NGÀY CHẦM CHẬM TRÔI - 6 - 8

Cập nhật lúc: 2025-02-25 16:11:17
Lượt xem: 73

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

6.

 

Mẹ bảo bệ hạ muốn lấy vợ cho Thái Tử, tỷ tỷ ôm em bé rầu tới mức đi đi lại lại trong phòng, cha cũng lạnh mặt uống trà.

 

Ca ca xách ta ra ngoài cửa, do dự hỏi ta: “Tuệ Tuế, muội nói cho ca ca nghe, muội rất thích Quý Tri Tiết hửm?”

 

Ta gật gật đầu, nghiêm túc nói: “Tiểu thúc lúc nào cũng rất thơm, ta thích huynh ấy.”

 

“Thái Tử có thúi không?”

 

Ta lắc đầu: “Thái tử cũng thơm thơm.”

 

Ca ca không hiểu ta đang nói gì, huynh ấy suy nghĩ một lát rồi lại hỏi: “Vậy Quý Tri Tiết và Thái Tử ai thơm hơn?”

 

“Tiểu thúc thơm hơn vì mỗi ngày tiểu thúc lại có một mùi thơm khác nhau.”

 

Ca ca ôm đầu ta lắc lắc: “Trong đầu muội cả ngày chỉ toàn ăn ăn ăn thôi, muội có thể nhét cái gì hữu dụng hơn vào đây không hả!”

 

Ngày hôm sau, Quý Tri Tiết ôm mấy vò rượu hoa đào ngon nhất tới, rằng ca ca ta bảo hắn tới.

 

Ca ca liếc Quý Tri Tiết một cái rồi thuận tay xách ta lên: “Xách rượu hoa đào của huynh, theo ta vào nội viện.”

 

Tui là Tree, chúc mọi người đọc truyện vô tri, hí hí~

Trong nội viện của ca ca một cái đình nghỉ mát để luyện chữ, gió phất phơ, hương rượu hoa đào quấn lấy hương hoa đào trên người Quý Tri Tiết thấm đẫm không khí.

 

Ngửi chút thôi đã khiến người ta say ngất ngây, ta mới uống được nửa chén rượu hoa đào con con, ca ca đã cướp chén rượu đi mất.   

 

Ta nằm nhoài trên bàn trà, mơ mơ màng màng, cằm tì lên một đoạn tay áo của Quý Tri Tiết, chóp mũi vấn vít mùi hương ta chưa ngửi thấy trên người Quý Tri Tiết bao giờ.

 

Thơm mát như ánh mặt trời bàng bạc đẫm cái lạnh thấu xương khi vào đông vậy.

 

Ta cọ cọ ống tay áo Quý Tri Tiết, trong lúc mơ màng hình như ta loáng thoáng nghe thấy tiếng ca ca khóc.  

 

Ta nhích lại gần ca ca, quẹt đại mấy đường lau nước mắt cho huynh ấy rồi quay đầu giận dữ nhìn Quý Tri Tiết: “Tiểu thúc, không được bắt nạt ca ca ta.”

 

Đôi mắt Quý Tri Tiết sóng sánh ánh nước nhìn ta: “Được, ta không bắt nạt ca ca của muội.”

 

7.

 

Mặc dù trong nhà ta trông bề ngoài không khí vẫn rất hài hòa nhưng người cha vốn luôn trầm ổn, bình chân như vại cũng bắt đầu lắc đầu thở dài khi rảnh rỗi.

 

Ca ca cũng không còn bảo người gác cổng chặn không cho Quý Tri Tiết ghé chơi nữa, mẹ còn cho Quý Tri Tiết dắt ta ra ngoài chơi.

 

Trời xanh trong vắt, ta ngồi trên thuyền hoa của Quý Tri Tiết, rung rinh ăn chè trôi nước ướp lạnh Quý Tri Tiết chuẩn bị.

 

Ta xích lại gần Quý Tri Tiết ngửi ngửi, hương vừng thơm ngọt như có như không trôi vào khoang mũi.

 

Ta thắc mắc: “Tiểu thúc, sao mùi trên người thúc lại đổi thành mùi vừng rồi?”

 

Quý Tri Tiết liếc xéo ta: “Sao? Mùi vừng trên người ta không thơm bằng trên người Thái Tử ca ca của muội à?”

 

Ta còn chưa kịp khen mùi của Quý Tri Tiết thơm hơn thì đã có mùi khác xộc thẳng vào mũi, ta vội vàng bỏ thìa trong tay ra bịt mũi lại.

 

Trời ơi cứu với, thúi quá, thúi tới mức ta sắp mất nhận thức luôn rồi.

 

Ta quạt quạt tay: “Mùi tôm thối rữa nặng quá.”

 

Quý Tri Tiết sững người, mở cửa sổ thuyền hoa nhìn ra bên ngoài: “Là thuyền hoa của Thái Tử.”

 

“Nhưng ta chỉ sai người bôi ít nước chao* dưới thuyền hoa của hắn thôi mà, đâu có bôi thứ gì thối rữa đâu.” Quý Tri Tiết ngây ra, lúc sau sai người lái thuyền hoa lại gần đấy, còn mình thì đưa khăn tay xông đẫm mùi vừng cho ta: “A Tuế, muội chịu khó chút nhé, chúng ta qua xem chút rồi đi.”

 

*Nước đậu phụ lên men, khá nặng mùi.

 

Thuyền hoa mất tầm một tuần trà mới lái gần thuyền Thái Tử, chợt Quý Tri Tiết rời khỏi buồng thuyền, ra đầu thuyền đứng hỏi: “Đằng trước là thuyền Thái Tử điện hạ chăng?”

 

Giọng Thái Tử từ trong thuyền hoa vang ra: “Thật trùng hợp, quý huynh đi du hồ cùng bạn, vừa hay cô cũng hẹn bạn tới đây.”

 

“Ta làm phiền rồi, Thái Tử xin cứ tự nhiên.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/ngay-cham-cham-troi-nelu/6-8.html.]

 

Quý Tri Tiết sai người cho thuyền hoa tấp vào bờ, sau đó hắn thì thầm bên tai ta: “Trong thuyền hoa của Thái Tử còn có người khác nhưng không lộ mặt, không biết là ai.”

 

Ta đứng bên bờ hít một hơi thật sâu, thần đẫm không khí trong lành: “Hẳn là tỷ tỷ Triệu gia, ta từng ngửi thấy mùi của nàng ta ở Xuân Nhật yến, mùi trên người nàng ta chua lắm.”

 

Sắc mặt Quý Tri Tiết bỗng nghiêm lại, do dự một lát rồi hỏi: “Thu này bệ hạ muốn tuyển tú chọn phi cho các Hoàng Tử, nhà muội cũng nằm trong danh sách, muội có muốn đi không?”

 

Ta siết chặt khăn lụa trong tay: “Nếu ta không muốn, liệu thanh thượng có gây khó dễ cho Sầm gia không?”

 

“A Tuế, muội không cần suy nghĩ tới người khác, muội chỉ cần nói cho ta biết, muội có muốn hay không?”

 

Ta ngửa đầu nhìn Quý Tri Tiết, hỏi từng chữ: “Tiểu thúc có muốn ta đi không?”

 

8.

 

Chẳng biết vì sao gần đây cha và ca ca ta rất bận, Quý Tri Tiết cũng vậy.

 

Liên tục hơn nửa tháng trời không gặp Quý Tri Tiết nhưng ngày nào hắn cũng phái người đưa chút đồ ăn vặt và khăn tay có mùi hương tương tự.

 

Tỷ tỷ nhìn thấy khăn lụa, tỷ ấy chê lắm, rùng mình luôn, còn nói thẳng Quý Tri Tiết như mẹ già vậy, chẳng trách lớn đầu rồi mãi vẫn không kiếm nổi một nàng dâu.

 

Ta chơi với em bé trong lòng tỷ tỷ, chưa kịp nói đỡ cho Quý Tri Tiết, thúc thúc gác cổng đã báo con gái cả Triệu gia, Triệu Lịch ghé chơi với ta.

 

Tỷ tỷ ngơ ngác hỏi ta: “Nhà ta và phủ tướng quân ngày thường đâu có qua lại, nàng tới đây làm gì?”

 

“Người tới nhà là khách, còn nói muốn gặp còn, con cứ đi xem xem.” Mẹ đưa tay chỉnh lại vạt áo cho ta: “Nếu nàng bắt nạt con...”

 

Ta cản mẹ lại: “Con biết rồi, ca ca đã dạy con rồi, phải quay đầu chạy, vắt chân lên cổ mà chạy ạ.”

 

Lê Thanh nói Triệu Lịch đang chờ ta ở tiền sảnh, ta còn chưa đi tới tiền sảnh đã ngửi thấy mùi dấm nồng nặc, chua loét.

 

Sau khi thi lễ chào hỏi, ta vội vàng sai người mang trà bánh lên, nhẹ nhàng cười hỏi: “Hôm nay Triệu tỷ tỷ tới tìm ta có chuyện gì vậy?”

 

Triệu Lịch cầm một miếng bánh đậu xanh lên cười nói: “Ngày du hồ đó ta nghe Thái Tử biểu ca nói muội muội Sầm gia là người rất thần kỳ nên hôm nay ta tới xem thử là thần kỳ thế nào.”

 

Ta như thể không nghe thấy gì, chỉ chuyên tâm gặm bánh ngọt.

 

“Muội muội cũng đang chuẩn bị tham gia kỳ tuyển tú mùa thu?”

 

Ta gật đầu: “Bệ hạ vốn trọng văn, cha ta lại là Thái Phó, Hoàng Hậu nương nương còn điểm tên ta lên gặp mặt Thái Tử ngay trong Xuân Nhật yến, ta hẳn phải đi, không chừng...”

 

Ta bỏ ngỏ vế sau, Triệu Lịch mất kiên nhẫn ném miếng bánh đậu xanh về lại đĩa: “Ngươi hẳn cũng biết ta và Thái Tử biểu ca đã có tình cảm từ nhỏ.”

 

“Ta không biết.” Ta lắc đầu: “Nhưng giờ thì biết rồi, vậy tới ngày tuyển tú, có gì mong tỷ tỷ giúp đỡ.”

 

Triệu Lịch nói ta như nước đổ đầu vịt, sớm muộn gì cũng cho ta đẹp mặt rồi nhấc chân đi về.

 

Ta tiếc hùi hụi nhìn miếng bánh đậu xanh, bánh ngọt đang ngon lại bị heo sờ vào. Ta còn chưa kịp cảm thán xong, ca ca đã hùng hùng hổ hổ chạy tới chỗ ta, sau khi xác nhận ta vẫn ổn mới hỏi: “Con gái Triệu gia tới tìm muội? Nàng ta nói gì?”

 

“Nàng nói nàng và Thái Tử là thanh mai trúc mã, nói bóng nói gió rằng ta nên biết điều.” Ta gãi gãi đầu: “Ta cũng nói với nàng, tuyển tú thu này phải dựa vào bản lĩnh.”

 

Ca ca bối rối lắm, còn nhỏ giọng quở ta: “Muội nói thế với nàng ta làm gì? Nhà mình nhất định sẽ nghĩ ra cách để muội không phải tiến cung.”

 

Ta học theo dáng vẻ của Quý Tri Tiết ngày đi du hồ, bình tĩnh trả lời ca ca: “Tiểu thúc dạy muội, gì mà trước khi bắt cá phải quấy đục nước lên.”

 

Ca ca chau mày, trên mặt là biểu cảm không còn gì để nói.

 

Chưa tới mấy ngày sau, tin Thái Tử rớt đài đã xôn xao khắp chốn, rằng chuyện Thái Tử đạo đức lệch lạc cấu kết với Triệu gia tham ô quân lương bị bệ hạ biết được, bệ hạ vốn đã không thích Thái Tử bèn mượn chuyện này chèn ép cả nhà ngoại của Hoàng Hậu lẫn Triệu gia, đồng thời thu hồi binh quyền.

 

Ngoài ra, vì con gái Triệu gia đã tình nguyện bỏ qua mọi lễ nghi để ăn nằm với Thái Tử nên được đưa trực tiếp tới viện của phế Thái Tử làm chính thê, hầu hạ sinh hoạt hàng ngày của phế Thái Tử.

 

Ca ca thở dài, nói sau này lại phải bảo thúc thúc gác cổng không cho Quý Tri Tiết vào cửa tiếp thôi.

 

Ta thật sự rất tò mò, hỏi vì sao ca ca lại ác cảm với Quý Tri Tiết như vậy.

 

Cha ta nhìn ca ca rồi lắc đầu, cha kể lúc ta hai tuổi bị Quý Tri Tiết trộm về nhà hắn, ca ca òa khóc tìm ta cả buổi trời ta mới được Quý phu nhân đưa trả về nhà. Từ đó về sau ca ca không bao giờ cho Quý Tri Tiết sắc mặt tốt nữa.

 

Loading...