Anh  ôm ảnh thờ của  quỳ xuống đất.
 
Cúi đầu.
 
Gào  thảm thiết.
 
Còn , chỉ  thể bay lơ lửng  , lo lắng đến phát điên.
 
 cũng phát điên.
 
 phát điên cố gắng bay xuống.
 
Cố gắng ôm    nữa.
 
 nhanh chóng, một lực hút mạnh mẽ kéo  .
 
Khi tỉnh .
 
  ở dòng sông Vong Xuyên.
 
   ở đó hai năm, vẫn  qua .
 
Cũng  quên  quá khứ.
 
Đến khi cả Diêm Vương cũng phát chán.
 
 mới  cơ hội sống .
 
Dù là mượn  xác của  khác.
 
    mãn nguyện.
 
Có thể  thấy    nữa.
 
Thấy   còn sống .
 
   hạnh phúc.
 
17
 
“Phó tổng  ,  là Hà Bình mà.”
 
  , gượng   mặt.
 
 là Hà Bình.
 
Cô gái bình thường, tầm thường, Hà Bình.
 
Là   thể  tương lai và liên quan gì với   nữa.
 
  ,  thể bất cứ lúc nào  cũng sẽ rời khỏi thế giới   nữa.
 
Vì    thể nhận  .
 
  thể để   chịu đựng nỗi đau mất   nữa.
 
Từ đôi mắt đen của  ,  thậm chí  thể  thấy khuôn mặt .
 
Bình thường.
 
Tầm thường.
 
Da  ngăm,  má còn  vài đốm tàn nhang.
 
Anh    chằm chằm, trong mắt hiện lên những cảm xúc và tình cảm nặng nề.
 
“Phó tổng?”
 
Anh  tỉnh .
 
Trong mắt  chút thất vọng.
 
“Không .” Anh  buông tay, “Cô   nhớ đến một …”
 
18
 
  nhịn  hỏi: “Ai ?”
 
Anh   Đậu Đậu đang ngậm đĩa bay chạy về phía chúng , giọng trầm đục: “Vợ .”
 
Tim  thắt : “Nghe  vợ …  qua đời.”
 
Anh  ừ một tiếng.
 
Ngồi xuống băng ghế dài  bãi cỏ:
 
“Đã hai năm .”
 
Anh  nhẹ nhàng : “Cô  cũng giống cô, khi nấu cháy thức ăn sẽ cho tỏi .”
 
 đổ mồ hôi.
 
Hóa     nhận .
 
“Cô  cũng  giỏi nấu ăn, khoai tây thái cũng luôn  dày.”
 
“Các cô thậm chí nấu ăn cũng  mùi vị giống .”
 
 đột nhiên cảm thấy chột .
 
“Lúc nãy  thấy cô ném đĩa bay.”
 
“ suýt nữa  nhầm thành cô .”
 
Anh  duỗi thẳng chân, khuỷu tay đặt  đầu gối, Đậu Đậu ngậm đĩa bay  gần,  đưa cho .
 
  hiệu với nó.
 
Nó hiểu .
 
Cúi đầu đưa đĩa bay cho Phó Xuyên.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ngay-anh-tro-nen-giau-co/chuong-5.html.]
Phó Xuyên : “ cô    thể là cô  .”
 
“Trước đây khi  ở bên cô , Đậu Đậu luôn lao về phía cô   do dự.”
 
“Người ch//ết  thể sống .”
 
“Chắc  thật sự điên ,   nghĩ cô là cô .”
 
19
 
    gì, cũng   an ủi   thế nào.
 
“Con    về phía , Phó tổng, vợ  chắc chắn   sống ,  nghĩ cô Anna  cũng  tệ…”
 
Phó Xuyên đột nhiên  còn biểu cảm,  dậy, tay bỏ  túi quần rời :
 
“Từ ngày mai  sẽ ở Cửu Lĩnh Sơn một thời gian, chăm sóc Đậu Đậu giúp .”
 
Sao mới về mà    ?
 
 luyến tiếc  bóng lưng  .
 
Thấy   lấy điện thoại  gọi: “Thư ký Trần, thu xếp tài liệu công việc quan trọng của công ty.”
 
“Ừ, mai  Cửu Lĩnh Sơn.”
 
Hóa     sắp xếp thư ký Trần  cùng.
 
  tại chỗ, cảm thấy lúng túng.
 
Đột nhiên cũng     gì.
 
  gặp   .
 
Có thư ký Trần ở bên,   dường như cũng định bước  khỏi nỗi đau.
 
Sự tồn tại của ,  trở nên  cần thiết.
 
20
 
Ngày hôm  khi Phó Xuyên rời .
 
Anh  sẽ ở Cửu Lĩnh Sơn nửa tháng.
 
Ngày thứ tư  bắt đầu dọn dẹp phòng.
 
Đồ đạc trong phòng    ít, sạch sẽ và gọn gàng như một phòng mẫu.
 
Cũng  tìm thấy bất cứ thứ gì của .
 
Chắc    vứt hết ?
 
Vứt  cũng .
 
Nhìn vật nhớ .
 
Giữ  cũng chỉ  tăng thêm nỗi buồn.
 
Dọn dẹp xong biệt thự, hầu như   chỗ nào quá bẩn.
 
Nhà thông minh  diện.
 
Tất cả  thứ đều  cần  động tay  nhiều.
 
Khi  dọn đến căn phòng khóa, sự tò mò nhiều hơn lý trí.
 
Ổ khóa là khóa mật mã.
 
 chỉ nhập một mã duy nhất.
 
Sinh nhật của .
 
Khóa cửa mở .
 
Cánh cửa từ từ mở.
 
Bên trong tối đen như mực,  mở rèm.
 
Bụi bay tứ tung.
 
 cuối cùng   rõ bên trong căn phòng  chứa gì.
 
21
 
Cách bài trí trong phòng, đồ đạc, tất cả  thứ đều giống y như căn hầm chúng   sống năm năm.
 
Nếu   tiếng máy hút bụi.
 
 thậm chí nghi ngờ   đang   căn hầm ngày  .
 
Bao gồm cả phòng vệ sinh, cũng  trang trí giống y như nhà vệ sinh chật chội trong hầm ngày .
 
   gương.
 
Trước gương.
 
Là lược và đồ dưỡng da của .
 
Có cái thậm chí  hết hạn.
 
Anh  đều  nỡ vứt .
 
Ngày  khi gội đầu trong nhà vệ sinh hầm, thường gội đến giữa chừng thì hết nước nóng,  lạnh đến nhe răng nhăn mặt.
 
Anh   đun nước nóng bằng ấm,  giúp  dội nước.
 
Đến khi   gội, nước nóng  đủ.
 
Anh  để tiết kiệm chút tiền điện, cứ dùng nước lạnh để xả.
 
Lau khô tóc xong, nhanh chóng chui  chăn.