NẾP ĂN NGÓ SEN - Chương 17

Cập nhật lúc: 2025-08-21 16:05:16
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trời se lạnh, cũng là lúc nên quét sạch một lũ hàng quán vỉa hè bán rượu .

Thẩm Bội Nhu để An Ngư tiếp tục năng lăng nhăng, bàn tay ấn đầu , mạnh mẽ ép trong ngực, ngay cả khuôn mặt cũng cho lộ : “Đó là rượu mận, dòng sông ở Nữ Nhi Quốc, sinh con đẻ cái với ngươi chẳng liên quan gì. An Ngư, ngoan chút, sắp hết kiên nhẫn . Nếu ăn đòn thì mau nhắm mắt ngủ .”

Ngủ là chuyện thể nào ngủ nổi, An Ngư còn tỉnh táo lắm, một chút buồn ngủ cũng chẳng .

Cậu điên cuồng lắc đầu, hất tay Thẩm Bội Nhu . Cậu chợt “vèo” một cái túm lấy cổ áo , ngẩng cằm lên, ánh mắt khẩn thiết thẳng : “Phải thế nào thiếu gia mới tin đây? Hay là bởi thiếu gia quá thích , cho nên mới em bé.”

Người thường , gió xoay chiều đổi hướng. Trước nay Thẩm Bội Nhu cấm An Ngư nhưng lúc An Ngư cũng để cơ hội mở miệng. Cậu đắc ý mím môi : “Thiếu gia đừng nữa, hiểu .”

Tình cảm yêu đương gì đó, An Ngư thực hiểu rõ, cũng chẳng thế nào. chỉ cảm thấy thiếu gia khác biệt.

Cụ thể khác chỗ nào cũng chẳng . Dù thì thiếu gia , từng trách lừa dối, vô duyên vô cớ đánh , còn chịu những chỗ để sửa đổi.

Điều quan trọng nhất chính là thiếu gia thích .

Khi còn sống từng dặn, rằng thích là một thứ vô cùng, vô cùng quý giá, thể xem nhẹ, càng thể phụ bạc. Nếu cũng cùng một suy nghĩ thì lập tức đáp đối phương.

An Ngư híp mắt, hôn Thẩm Bội Nhu hết đến khác, từ má đến chóp mũi đến môi: “Thiếu gia, bây giờ hôn ngài cũng là vì thích ngài đó. Còn nữa, cảm ơn thiếu gia dẫn bắt bướm, thật sự, thật sự vui.”

Thẩm Bội Nhu chống cự đến mức mệt mỏi rã rời, khép mắt , giọng khàn khàn: “An Ngư, uống nhiều rượu thế, chỗ nào khó chịu ? Có nghẹt mũi ?”

“Không mà.” An Ngư chun chun mũi, thở dồn dập mấy cái để chứng minh dối, tò mò hỏi: “Sao ạ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nep-an-ngo-sen/chuong-17.html.]

Đáp An Ngư là một nụ hôn mạnh mẽ đến cực đoan. Khi khí cướp đoạt , An Ngư mới dần hiểu vì Thẩm Bội Nhu hỏi như .

An Ngư tựa như con côn trùng sa lưới nhện, giãy giụa đều khiến tơ nhện quấn chặt hơn, bọc kín kẽ hở như nuốt trọn .

Xin chào các độc giả thân yêu,

Cảm ơn mọi người đã ghé thăm và ủng hộ truyện của Vèm Chanh. Đừng quên theo dõi fanpage và TikTok để đón đọc nhiều truyện hay hơn nhé!

Chúc mọi người một ngày thật bình yên và hạnh phúc.

Thương mến, Vèm Chanh!

Mũi trở thành con đường duy nhất để thở nhưng hiển nhiên là đủ. An Ngư đè xuống giường, hô hấp khó khăn, đáng thương chờ mong Thẩm Bội Nhu bố thí cho vài ngụm khí.

Chân nâng cao gập , đầu gối gần như chạm đến vai, cuối cùng vô lực đặt lên vai Thẩm Bội Nhu. Thân hình cường tráng hơn An Ngư chẳng chỉ một chút, khi vòng chặt , gần như đem cả An Ngư giam trọn trong vòng ôm.

Hai đôi môi dính chặt, thể giống cúi đầu xuống, chỉ thể dựa cảm giác mà tìm.

An Ngư trời sinh mẫn cảm, căn bản chịu nổi sự vuốt ve như , run rẩy rên khẽ. Đôi chân vô lực động đậy, ngây ngốc nâng lên đạp mặt Thẩm Bội Nhu để đẩy .

Bàn tay nóng hổi khiến An Ngư run rẩy ngừng, trong lòng chờ mong sợ hãi. Những cảm xúc quá phức tạp che lấp khiến nhận động tác của Thẩm Bội Nhu dừng thoáng chốc.

Bỗng nhiên Thẩm Bội Nhu khẽ gọi tên : “An Ngư.”

An Ngư thở hổn hển vài nhịp, đôi mắt long lanh ngấn nước, nghi hoặc , nghèn nghẹn “ưm” một tiếng.

“A Ngư.” Thẩm Bội Nhu gọi nhũ danh của .

An Ngư mơ mơ hồ hồ, hiểu ý gì nhưng vẫn ngoan ngoãn đáp: “Ta ở đây mà.”

Lần đầu tiên trải qua giày vò lâu đến thế, chỉ để An Ngư thích ứng. Cuối cùng vẫn đến tội nghiệp như . Nếu trực tiếp thì sợ rằng An Ngư…

Thẩm Bội Nhu hôn lên đuôi mắt , tàn nhẫn chặt đứt hết giãy giụa và đường lui, thấp giọng : “Ta chờ nổi nữa, thể sẽ đau, chịu đựng một chút.”

Loading...