Này, Đừng Gọi Bừa Người Ta Là Anh Rể Chứ! - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-10-31 13:10:45
Lượt xem: 63

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày hôm đến công ty , tâm trạng định hơn nhiều. Mặc dù những ánh mắt đ.á.n.h giá lướt qua lướt của đồng nghiệp vẫn khiến thấy khó chịu. khi Kỳ Thịnh đến, áp lực mà chịu đựng giảm nhiều.

 

Bọn họ chằm chằm eo của Kỳ Thịnh một cách hề kiêng dè, ánh mắt như hóa thành vật thật, lật vạt áo của lên để cho rõ.

 

Kỳ Thịnh trông vẫn như bình thường.

 

Rất vững vàng.

 

Còn thì tỏ gượng gạo thấy rõ.

 

Cả ngày hôm đó, đều cố gắng hết sức để tránh ở riêng với Kỳ Thịnh, thậm chí còn tránh giao tiếp bằng ánh mắt với .

 

Đến tối, khi xong việc của , thu dọn đồ đạc chuẩn tan thì nhận tin nhắn của Kỳ Thịnh.

 

"Đợi một chút, chuyện với em."

 

dậy đặt m.ô.n.g phịch xuống ghế.

 

Không đợi lâu, Kỳ Thịnh bước , theo thang máy.

 

Thang máy ai, hai chúng cạnh .

 

Vẫn là chủ động phá vỡ sự im lặng: "Sếp chuyện gì riêng với em ?"

 

Kỳ Thịnh nghiêng đầu : "Ừ, chuyện riêng."

 

Anh ấn nút thang máy xuống tầng hầm B1: " đưa em về nhà, chúng chuyện đường ."

 

Kỳ Thịnh sống ở khu chung cư ngay sát vách nhà , gần.

 

Lúc ghế phụ xe của Kỳ Thịnh, thực vẫn đang đơ cả .

 

sợ sẽ lời bậy bạ của Trình Tầm mà mấy câu thiếu lý trí, sợ mối quan hệ cấp cấp đơn thuần của chúng sẽ biến chất, như chúng sẽ khó xử khi ở công ty!

 

May mà, Kỳ Thịnh trông đáng tin hơn Trình Tầm nhiều.

 

Anh lái xe vững, từ từ hòa dòng xe.

 

đoán, dù gì, thì cũng sẽ là uyển chuyển, dịu dàng, và chừa đường lui...

 

"Chắc em cũng ." Kỳ Thịnh tình hình giao thông phía , thong thả cất lời: "Anh thích em."

 

: "..."

 

"Chuyện xảy với em trai em đúng là khó mà tin nổi, nhưng tin nó. Em toạc một chuyện , thấy mà cứ che giấu nữa thì cũng chẳng ý nghĩa gì."

 

Kỳ Thịnh ngước mắt gương chiếu hậu, nhưng nhanh chóng thu tầm mắt .

 

Bàn tay siết chặt vô lăng, đốt ngón tay trắng bệch. Tầm mắt rơi tay , bỗng chợt hiểu . Hóa bình tĩnh như vẻ ngoài.

 

Anh cũng đang căng thẳng.

 

cố vẻ bình tĩnh hỏi: "Là... từ lúc nào ạ?"

 

"Từ hồi em học năm nhất." Kỳ Thịnh , khóe miệng thoáng ý : "Lúc đó các em đến phỏng vấn cho Hội Thanh niên, vốn chỉ là một quy trình cho lệ, mà em trông căng thẳng."

 

"Anh phát nước cho mỗi sinh viên mới đăng ký, nhiều như , chỉ em cảm ơn với ."

 

sững sờ: "Chỉ vì chuyện đó thôi ạ?"

 

Kỳ Thịnh: "Rất khó tin ? đúng là chỉ vì chuyện đó."

 

"Cũng vì thế mà chú ý đến em, ánh mắt dừng em ngày càng lâu, càng , càng thấy thích."

 

bấu ngón tay, mặt "bừng" lên đỏ ửng.

 

Một Kỳ Thịnh luôn ít lời, lạnh lùng mà một khi tỏ tình trực diện khiến tài nào chống đỡ nổi thế ?

 

đầu , hạ cửa sổ xe xuống một chút.

 

Gió lạnh thổi , cảm thấy lý trí của về một chút, ít nhất là thể suy nghĩ.

 

: "Cảm ơn ."

 

Kỳ Thịnh sững một chút, lắc đầu , dường như nhớ chuyện gì đó: "Sau một , gặp em ở thư viện, lúc đó em đang gục bàn, trông vẻ khỏe... Anh đưa em chút đồ, còn một chiếc áo khoác mượn của bạn cùng phòng."

 

Nói , dừng , đầu một cái.

 

Rồi như hiểu rõ: "Xem , em chuyện ."

 

gật đầu: "Em ."

 

Sau khi chia tay Hứa Chi Hoán, quen thêm vài cô bạn gái nữa. Còn vì chuyện học hành, vô tình liên hệ với . Khi đó, chúng thể bình thản xuống chuyện với như bạn bè.

 

Anh luôn nhiều chủ đề để .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nay-dung-goi-bua-nguoi-ta-la-anh-re-chu/chuong-4.html.]

 

Chúng về chuyện ở thư viện, về " đầu gặp gỡ" của chúng .

 

Khi đó, Hứa Chi Hoán nhận .

 

"Cái áo đó đúng là của , nhưng giúp em ." Anh thẳng thắn: "Cái áo đó là Kỳ Thịnh mượn của ."

 

Cũng từ lúc đó mới .

 

Mối tình đầu của bắt nguồn từ một sự hiểu lầm.

 

Kể từ đó, tình cảm của dành cho Kỳ Thịnh trở nên phức tạp.

 

Nói là thích ư? Cũng hẳn.

 

so với những khác, ánh mắt dừng luôn nhiều hơn một chút, lâu hơn một chút.

 

Anh trầm tính ít , ít khi chuyện với .

 

Mỗi vô tình chạm mắt với , cũng nhanh chóng đầu .

 

, lúc đó từng nghĩ rằng, Kỳ Thịnh thích .

 

Thế là, giấu chút tình cảm đó trong lòng.

 

Sau khi trả lời, Kỳ Thịnh im lặng một lúc.

 

Đang là giờ cao điểm buổi tối, xe cộ đường cứ dừng, chẳng mấy giây gặp một cái đèn đỏ lâu.

 

Chiếc xe dừng giữa dòng xe cộ, trong xe rơi một im lặng đầy lúng túng.

 

Ngay khoảnh khắc đèn đỏ chuyển sang xanh, Kỳ Thịnh nhấn ga, đồng thời cất lời: "Anh nghĩ là em chuyện ."

 

"Vì , nảy sinh nhiều suy nghĩ viển vông."

 

sững sờ, hiểu ý của .

 

căng thẳng đan chặt ngón tay .

 

Kỳ Thịnh : "Không cần căng thẳng, đòi hỏi điều gì cả, em cũng cần cho câu trả lời nào hết."

 

"Anh cho em tình cảm của , đó là chuyện của riêng . Đợi chuyến xe kết thúc, em thể quên hết những lời , chúng ở công ty vẫn như đây."

 

Như đây ?

 

phủ nhận Kỳ Thịnh thể , dù thì cũng che giấu một cách hảo suốt bao nhiêu năm .

 

còn thì ?

 

.

 

10

 

Về đến nhà, một lúc lâu , vẫn ở trong trạng thái lơ đãng mất hồn.

 

Trình Tầm ngang qua : "Sao chị cứ như mất hồn , rể tỏ tình với chị ?"

 

"Phụt——"

 

Ngụm nước uống miệng phun hết ngoài.

 

đầu trừng mắt nó: "Em liên lạc với ?"

 

Trình Tầm giơ hai tay lên: "Oan quá, em đoán mò thôi."

 

"Chị , chị biểu hiện rõ ràng quá đấy."

 

Nó kéo một cái ghế xuống bên cạnh : "Em tò mò thật đấy, chị đang do dự điều gì ?"

 

Do dự điều gì ư?

 

Nhiều lắm.

 

Thậm chí còn đang do dự ngày mai nên ...

 

Sự thật chứng minh, lo xa .

 

Từ khi vấn đề về chuỗi vốn của công ty giải quyết, cả công ty bỗng bận tối mắt tối mũi, cuồng mấy ngày liền, trong đầu chẳng còn tâm trí cho mấy chuyện yêu đương gì đó nữa.

 

Mấy đồng nghiệp hóng chuyện thấy Kỳ Thịnh gọi văn phòng, mắt cũng chẳng còn sáng lên nữa, chỉ còn sự đồng cảm. Kỳ Thịnh mà giáo huấn thì bất kể là nam nữ, phân biệt quỷ.

 

Cũng c.h.ử.i mắng ai, năng cũng khó , chỉ là sẽ tạo cho một loại áp lực tâm lý vô hình. Khiến cách đó hai ba ngày, nửa đêm giường vẫn còn nhớ tới.

 

Rồi bật dậy tự tát một cái: “Sao thể phạm cái đó cơ chứ?”

 

Loading...