Còn , tựa như một gốc cây hoa cỏ vứt bỏ trong bùn lầy.
Thanh Ca tức giận, oán trách : "Ngoài mặt đối xử với cô nương, gây trở ngại như .”
“Vốn cũng là của , tham luyến quá mức, chừng mực, thấu." Ta ngượng ngùng.
Nàng cúi đầu: "Tất cả đều là của .”
"Chúng cũng thiệt thòi, Hầu gia cũng đối đãi với hơn nhiều, cũng coi như ích." Ta cũng quá để ý, chỉ là tức giận bản vốn ba tấc lưỡi, Đường Hiểu Uyển nửa câu.
“Cô nương thật tủi nhục, vì mà chịu ngứa ngáy ngừng, thật uổng phí.”
“Ta tủi nhục cái gì, nếu là thật tâm, thì đúng như . , sẽ tủi nhục, đây là diễn trò. giờ phút , là diễn tệ mà thôi.”
“Cô nương, thế nào?”
“Tới tính tới đó, từ đầu." Ta cũng nghĩ chủ ý nào hơn, thở dài : "Hầu gia là dạng gì, chỉ ngoại hình tuấn tú, thể trạng hiên ngang, gia thế phận , vinh hoa phú quý... mà hiểu .”
“Cô nương, mà còn trách vị Đường cô nương .”
“Chúng tư tâm, còn cho tư tâm ." Ta khẽ, ý bảo nàng đừng buồn bã u sầu, trấn an: "Cũng may nàng chỉ cho Hầu gia, với lão phu nhân và phu nhân, nếu sẽ thật sự về nhà.”
Thanh Ca vẫn ủ rũ, hỏi: "Hầu gia đuổi chúng ?”
“Kỳ hạn hai mươi ngày còn tới.”
“Tới thì sẽ đuổi chúng .”
“Ai, nha đầu thối nhà ngươi, lúc mất hứng, còn phòng bếp mua chút hoa về." Ta lệnh cho nàng.
Lúc , gã sai vặt trong viện Hầu gia vội vàng tới.
Thanh Ca nắm lấy cánh tay , : "Cô nương, đây là đuổi chúng khỏi phủ.”
14
Trong lòng chút hoảng sợ, đẩy Thanh Ca phía , nghĩ thầm gã sai vặt giống những khác, phàm là chuyện quan trọng đều sai khiến . Hỏi: "Là Hầu gia việc ngươi tới lệnh?”
“Không Hầu gia, Hầu gia trong cung.”
“Vậy ngươi đến đây chuyện gì?" Ta vẫn lo lắng.
"Mẫu đơn trong viện xuất hiện nhiều sâu, bò trong phòng Hầu gia, cô nương mặc kệ ?" Gã vặt chuyện nhanh vội, còn mang chút vẻ ghét bỏ.
Ta hoảng hốt, vội vàng qua xem, quả thật như lời , lẽ là do mấy ngày nay tới.
Thanh Ca theo , : "Hôm qua thấy, đột nhiên sâu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nang-nhu-hoa-nhu-ngoc/9.html.]
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
“Sợ là mấy ngày nay để ý." Ta bất chấp thứ, xổm xuống kéo lá hoa mẫu đơn kỹ, lấy một ít bùn đất kiểm tra thực hư.
“Cô nương, còn thể cứu , nụ hoa sắp nở .”
Ta Thanh Ca đang gấp cái gì, nhưng trả lời nàng , chỉ dậy với gã sai vặt: "Kính xin đừng cho Hầu gia, cũng chuyện gì lớn, đừng để ngài phiền muộn, sẽ xử lý thỏa đáng.”
Thanh Ca thuận thế nhét trong tay một nén bạc, : "Mộc Ngư đại ca, lắm.”
“Ta chỉ là một hạ nhân, cũng dám sai khiến chủ tử, huống chi cô nương là khách. Là Đường cô nương việc nên tìm cô nương, cần cho Hầu gia , nên mới tới tìm cô nương." Gã sai vặt trả bạc cho Thanh Ca, còn : "Sau ít lấy thứ nhục khác, ở bên cạnh Hầu gia còn thể thiếu bạc .”
“ đúng, là thỏa đáng." Thanh Ca vội vàng gật đầu nhận sai.
“Ngươi mau thu dọn , trong phòng đều là sách, gặm hỏng hết , đều là bảo bối của Hầu gia." Hắn xong liền rời .
Ta cẩn thận thưởng thức những lời của , mặc dù đoán tâm tư của Đường Hiểu Uyển, nhưng chút cảm kích.
“Người đúng là một thanh quan." Thanh Ca ước lượng bạc tay lầm bầm một câu.
Một cơn gió thổi qua, từng đám mây trôi qua, càng ngày càng thấp, giống như đưa tay cũng thể chạm tới.
“Cô nương, trời sắp mưa .”
“Trời mưa , bùn đất khô." Ta kéo nàng hành lang tránh mưa.
Trong phút chốc, trời tối như màn đêm, cây cối rung chuyển, hoa cỏ lay động, là một trận mưa to gió lớn.
Một tiếng “Bụp..." vang lên, cửa sổ mở toang, thứ gì đó bay .
Là giấy Tuyên Thành gió cuốn lên trung, như bồ câu trắng nhỏ yếu gãy cánh, nghiêng ngả lảo đảo.
“Mau nhặt lên." Ta đưa tay đón, bước nhanh nhà đóng cửa sổ, mới phát hiện mấy cái bàn gần cửa sổ đều là bản thảo, từng bản chồng lên , từng hàng từng hàng, chỉnh tề chỉnh tề.
“Cô nương, nhặt hết , một chút cũng hỏng." Thanh Ca giao bản thảo cho , kinh ngạc : "Vài ngày còn , dùng để gì, bày đầy một bàn.”
Ta cầm lên một ít kỹ, giống như là bản thảo dùng để sắp xếp đối chiếu, phía nhiều vòng tròn đánh dấu.
Lộp độp lộp độp.....Tiếng mưa ngoài cửa sổ khô khốc.
“Cô nương, ngoài che cho mẫu đơn một chút, tránh mưa gió gãy.”
“Muội , cẩn thận đừng dầm mưa." Ta dặn dò xong liền bên trong, tiến thì dứt khoát một , chừng thể chút sở thích của Từ Trạch Nhất.
Bức tường gần cửa sổ đều là giá sách, bày đầy ắp, mấy cái rương khác xếp chồng lên .
Thư phòng bày biện đơn giản nhưng cũng quá mộc mạc, giá bày biện ngoan khí chế tạo bằng vàng ròng.
Bàn việc rộng dài đặt ở giữa, khỏi khiến nhớ tới tình cảnh ngày đó Từ Trạch Nhất vì sợ rắn mà trèo lên bàn, giống như một đứa nhỏ luống cuống tay chân. Mấy bộ giấy dán nửa cuốn, chữ tinh tế xinh , đóng dấu riêng của . Một khác là bản thảo giấy bên cửa sổ.