Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Nàng như hoa như ngọc - 7

Cập nhật lúc: 2024-12-06 12:28:15
Lượt xem: 68

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không câu trả lời nào từ Từ Trạch Nhất.

Thanh Ca giơ cánh tay của lên và : "Hầu gia, xem, những chấm đỏ ."

Ôi, chắc nha đầu bôi vỏ đậu phộng vỏ đỏ lên , ngứa quá nhịn .

"Vậy... Ta sẽ sai bế cô nương của ngươi về nhà, mời đại phu đến đó xem, để tổn hại đến thanh danh của nàng ."

"Cảm ơn Hầu gia đại nhân. Ta theo hầu cô nương từ khi còn nhỏ nên gì trong tình huống ."

“Nếu thì chúng hãy về phòng .”

ai sẽ bế cô nương về?” Thanh Ca hỏi.

Có lẽ là Từ Trạch gặp khó khăn, vẫn trả lời.

Đương nhiên khó xử nên chậm rãi mở mắt, yếu ớt : “Thanh Ca.”

"Cô nương, thật khi tỉnh . Hầu gia đang lo lắng đưa về phòng bằng cách nào."

Ta Từ Trạch Nhất, mất vẻ lạnh lùng mấy ngày qua, chỉ hỏi : “Ngươi chứ?”

"Không . Ta thất thố mặt Hầu gia nên hổ." Ta dậy và ôm lấy cánh tay đang ngứa ngáy khủng khiếp của .

"Cô nương, đừng cử động, huỷ dung thì ?"

“Hầu gia, về , kẻo thể giải thích rõ ràng.” Ta đang định lấy ô xuống đất thì Từ Trạch Nhất gọi: “Đừng dùng cái , dùng ô của Ta .” Rồi phân phó cho gã sai vặt mang đến một cái ô mới.

Thanh Ca lập tức tiếp nhận, đó đỡ trở về.

Trời đang mưa gió, từ trong phòng ngoài sân đặc biệt chậm, đợi đến khi xung quanh ai mới hỏi: "Sao ? Vừa liếc mắt một cái ?"

"Muội cũng dám đầu , nhưng hẳn là , đây chính là ân cứu mạng.".

"Này, ngứa c..hết ." Ta xoa xoa cổ tay, rốt cục thể gãi ngứa .

"Thật đáng giá, ngày mai chúng hãy chờ đợi điều đến .”

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

"Hầu gia, đến thăm ?"

Thanh Ca chỉ nhếch môi .

11

Ngày hôm là một ngày nắng . Ta chỉ nghỉ ngơi trong phòng, đợi Từ Trạch Nhất tới.

Từ bữa trưa đến bữa tối, một bóng xuất hiện.

“Hắn chẳng quan tâm gì cả.” Ta thở dài, dùng đầu ngón tay vuốt ve những chấm đỏ cổ tay, dù thì đó cũng chỉ ngứa mà thôi.

"Cô nương, xin hãy kiên nhẫn. Hầu gia chơi bời lêu lổng, ngài còn chức quan."

“Ta hiểu mà.” Ta liếc nàng cầm tách lên nghịch.

Ngoài phòng, gã sai vặt của Hầu gia tới, phía , thấy Từ Trạch Nhất, nên khỏi thất vọng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nang-nhu-hoa-nhu-ngoc/7.html.]

"Cô nương, Hầu gia bảo tới hỏi xem cô nương khỏe hơn ."

“Ta .” Ta thì thầm.

"Nếu như cảm thấy khỏe, thì cho , hoặc là mời cung y tới đây xem."

“Ngươi trở về với Hầu gia rằng .” Ta cực kỳ khách khí với , đó nháy mắt với Thanh Ca: “Muội tiễn .”

Thanh Ca gật đầu, lấy một miếng bạc trong hộp dẫn ngoài.

Khi , nàng mỉm : “Nghe ngài hỏi mấy lang trung, vô cùng quan tâm đến bệnh tình của cô nương.”

"Vậy còn tiếp tục ngứa ?"

"Cô nương cảm thấy đáng giá ."

"Lát nữa sẽ đến viện xem. Đã một ngày thấy những cây mẫu đơn, xảy chuyện gì."

“Muội sẽ cùng cô nương đến đó ngay.” Thanh Ca thấu .

Ta hổ vì tiếng của nàng , muộn một chút mới sang viện , thấy trong nhà đèn sáng, trong mà chỉ hoa mẫu đơn ở bên ngoài, hai cây mất tích.

"Lại gì ở đây thế?"

Ta dậy, đầu , : "Quấy nhiễu Hầu gia, là .

"Mấy ngày tới, đừng bận tâm đến việc ."

“Cảm ơn ngài Hầu gia, nhưng hoa đợi .”

"Mấy ngày nay ở trong viện việc."

Ta lập tức hiểu , : "Đã như , Hầu gia cho khi nào ở trong viện , sẽ..." Cũng tại , nước miếng của sặc, rước lấy một trận ho khan, sốt ruột xong, "Lại đến..."

"Cô nương, bảo ngày mai hãy đến, nhưng chịu , đang sốt thì nên nghỉ ngơi cho , lời Hầu gia, mấy ngày tới tạm thời ở trong phòng nghỉ ngơi ." Thanh Ca đỡ lấy , như thật sự rời .

Thần sắc Từ Trạch Nhất khó phân biệt. Còn , thì chọn lúc ngây bỏ chạy.

Thanh Ca nhanh chóng đuổi theo, nhỏ giọng : "Hình như Hầu gia quan tâm, hỏi cô nương rốt cuộc thế nào.”

“Ngươi quá mức cợt nhả, dối như .”

“Cái gì, thật sự thoải mái ." Mặt nàng nhướng lên, còn :" Cũng nên để Hầu gia một chút, cô nương là vì ngài mà chịu khổ, tình cảm nhớ kỹ, chọn ngày trả mới .”

"Vậy sẽ ở trong phòng hai ngày?"

“Đương nhiên, cho đến khi Hầu gia tới thăm cô nương mới thôi.”

Ta vốn tưởng rằng Từ Trạch Nhất sẽ tới, nhưng đợi Đường Hiểu Uyển.

Nàng dẫn thái y tới xem bệnh cho , quả thực kinh hãi, dù thì thể của cũng vấn đề gì. May mà, Thanh Ca sớm chuẩn .

Cánh tay của vẫn đỏ ửng như cũ, vả còn lan tới cổ, trông vẻ nghiêm trọng.

“Hầu gia ngươi bệnh, sợ nam nữ nhiều bất tiện, bảo mấy ngày tới chăm sóc ngươi, ngươi nên uống thuốc đều đặn, thể ngoài phơi nắng.”

Nàng dịu dàng động lòng , khiến tiện từ chối. Chỉ là, cảm thấy thật ý nghĩa.

Loading...