32
Một cơn gió từ ngoài cửa sổ thổi , rõ ràng nhẹ nhàng nhưng cảm thấy lạnh lẽo.
Từ Trạch Nhất : "Đoá hoa nào cũng , cần chọn .”
Ta rõ lời của , thấy Thanh Ca cài nghiêng hai đóa búi tóc .
“Hộp hoa đều là của ngươi, cần khách khí.”
Thanh Ca cài cho hai đóa, khi qua ánh mắt Từ Trạch Nhất, cài hai đóa, nhưng vẫn còn quan sát kỹ chỗ , đến nỗi đầu thêm hai đóa.
“Đủ chứ, nào ai đội hoa đầu." Ta sợ hãi về phía .
thấy dậy , bỗng cảm thấy áp lực ập tới, : "Chưa cài hết.”
Ta trong gương thấy đưa mắt về phía Thanh Ca.
Nha đầu so với vui thích hơn, dứt khoát cài đầy hoa lên đầu , lấp hết cả trâm châu, còn lời trái lương tâm: "Hầu gia thật sự là tầm thường, quả nhiên đội đầy đầu mới nhất, trông cô nương ăn mặc giống như Hoa tiên tử.”
Hoa tiên tử thật sự là một từ , khỏi cho hoài nghi, càng nghĩ mãi mà rõ ý đồ của Từ Trạch Nhất.
“Đóa hoa chẳng gì cả.”
Hắn xong liền rút một đoá hoa đầu ném lên bàn. Chính là đóa Triệu Tử Phong mới cho .
“Trạch Nhất, ngài ở đó ?”
Triệu Tử Phong sải bước đến, lúc thấy liền ngẩn , đó rộ lên, : "Thật sự tuyệt, xinh .”
“Đều là hoa của Hầu gia tặng." Thanh Ca trả lời, tràn đầy kiêu ngạo.
“Không hổ là Hầu gia, phong cách sợ là sẽ truyền khắp kinh đô.”
“Ngươi , ai dám truyền." Từ Trạch Nhất miễn cưỡng trả lời.
Ta dậy, thi lễ: "Hầu gia, về .”
Lúc Thanh Ca rời còn quên lấy đóa hoa lúc Triệu Tử Phong tặng, ngoài viện cũng ném, chỉ với y, đến nổi da gà, hỏi nàng: "Muội còn lấy đóa hoa gì?"
“Cứ cầm thôi." Nàng dùng đầu ngón tay nghịch bông hoa, ngẩng đầu với .
“Rốt cuộc đang cái gì?”
“Muội cũng cảm thấy như mắt.”
“Quá tục." Mặc dù ngoài miệng như , cũng lấy hoa xuống, chỉ vì đầu là của Từ Trạch Nhất tặng, nhưng hôm nay chút cổ quái.
“Thật thú vị, Triệu công tử tặng hoa , ngay đó là Hầu gia tặng, giống như đang tranh .”
Ta tiếp lời, cũng cái gì.
Trên đường thỉnh thoảng gặp mấy nha đầu, các nàng hề lạnh lùng, nhao nhao hành lễ với , cũng nhịn che miệng trộm.
“Ngươi xem, chẳng lẽ các nàng đang ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nang-nhu-hoa-nhu-ngoc/24.html.]
Thanh Ca chỉ vui vẻ thôi.
Ta bước nhanh về phòng, phát hiện Đường Hiểu Uyển đang ở đây.
Đầu tiên nàng là kinh ngạc, đó cũng rộ lên, : "Đây là phong cách tân triều.”
“Chẳng lẽ đắc tội Hầu gia chỗ nào, giống như là đang phạt ." Ta giấu giếm nàng, ý bảo nàng xuống, bảo Thanh Ca rót .
“Trong phủ một gian Nhạc Âm các, ngươi ?”
“Chưa từng , gần đây Hầu gia phổ nhạc cho bệ hạ, ngờ cũng thông âm luật.”
"Hắn cũng giỏi đấy."
Ta gật đầu, ý bảo nàng uống .
“Gần đây thấy chút phiền não, lẽ là chuyện gì đó khó khăn, thể là chuyện .”
“Đa tạ tỷ tỷ cho , sẽ lo lắng cho Hầu gia." Mặc dù rõ lý đồ của Đường Hiểu Uyển, nhưng từ khi nàng cho tâm ý của Từ Trạch Nhất thì cẩn thận phòng nữa, thêm chuyện lão phu nhân, cảm thấy nàng là đáng tin cậy, hỏi nàng: "Đường tỷ tỷ tỷ, ngươi tính toán gì ?”
“Đợi ngươi và Hầu gia thành hẵng bàn bạc.”
“Đây là vì ?”
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Nàng chỉ với .
Ta tính tình của nàng, chịu tuyệt đối , chỉ ngây thơ đồng ý.
"Hơn nữa Triệu Tử Phong là thật lòng giúp đỡ ngươi, ngươi cứ y ." Nàng xong dậy.
Thanh Ca chằm chằm bóng lưng của nàng, hỏi: "Đường cô nương là đồng ý kế sách chúng nuôi nàng ?”
“Hình như cũng ." Ta cũng .
Ngày hôm , liền Nhạc Âm các.
33
Trong Nhạc Âm các đủ loại nhạc cụ, đàn là nhiều nhất.
Trong góc bày một bàn án, đó khúc nhạc phổ thành, thiếu mấy nốt nhạc, lập tức chủ ý, cầm bút thêm , phổ một khúc nhạc mới.
Ta lòng chờ Từ Trạch Nhất tới, cho đây là bút tích của , nghĩ sẽ xúc động.
Cho đến hoàng hôn, dư mặt trời dần tiêu tan cửa sổ. Chỉ Thanh Ca tới gọi dùng bữa, đành miễn cưỡng trở về phòng.
“Sao lúc nào cũng như .”
“Cô nương ?”
"Ta vốn định chờ Hầu gia tới, nhưng tới, lát nữa là , như thế nào cho đây?"
“Chúng cho ngài ." Thanh Ca đặt cơm mặt , đưa đũa cho .
“Vậy...lát nữa chúng đến thư phòng cho .”