Nàng như hoa như ngọc - 1
Cập nhật lúc: 2024-12-06 12:17:24
Lượt xem: 119
NÀNG NHƯ HOA NHƯ NGỌC [FULL]
Tác giả: 摘桃
Nguồn: zhihu
Edit: Nhân Trí + Anh Bee
-----
Ta nhặt một nam nhân ở bên đường, bẩn thỉu hôi hám như một tên ăn mày, ném vàng đường ai nấy .
Không ngờ là lang quân như ý mà ngày đêm mong mỏi. Hắn đời sẽ thành hôn chứ đừng đến lấy .
Ta quỳ xuống xin cưới .
1.
Mùa xuân cây cối đ.â.m chồi nảy lộc, chim chóc ríu rít. , thật may. Xe ngựa của ngăn , khiến khó chịu, nhịn mà vén rèm lên thứ ba thúc giục: “Thanh Ca, xong ?”
“Hắn nặng còn chịu di chuyển”
Trên xe ngựa sốt ruột đến mức toát hết mồ hôi, nếu để thấy đang lôi kéo dây dưa buông với một tên nam nhân y phục rách nát như ăn mày thì thanh danh của sẽ hủy hoại mất. Ta liền : “Nếu nâng thì cứ tát , đau thì sẽ tránh ”.
“Hắn chúng đưa thành.”
“Việc thể , tuyệt đối thể ”. Ta trốn còn kịp, lý gì mà cho lên xe ngựa, ai lai lịch gì, thì hôi thối khó chịu, lý do để thương lượng.
Thanh Ca tới bên cửa sổ: “Hắn thương nặng, nhưng thấy vết thương nào.”
“Nội thương ?” Ta cẩn thận suy nghĩ, vốn rời , nhưng thấy thương mà chữa trị khác nào giế..t , đành lòng như .
“Khuôn mặt của đen bẩn, khó rõ, nhưng thực sự yếu, véo , cũng sức phản kháng.”
Ta đành thỏa hiệp: “Không thể cho khoang xe ”
“Vâng, cô nương là ai chứ, là một tiểu thư khuê các, thể quý giá yếu đuối thể cùng một nam nhân xa lạ chung xe ngựa , nếu là khác thì bỏ , chỉ cô nương là lương thiện”. Thanh Ca cố ý lớn tiếng cho nam nhân thấy.
Ta đánh giá cao những lời , vì nó đúng.
Thanh ca cùng đánh xe sắp xếp nam nhân đó lên xe ngựa.
Ta chút sợ, hỏi nàng : “Muội xử lý sạch sẽ ?”
“Đã xử lý cẩn thận tận ba , còn mùi hôi nữa”. Muội đến cạnh , chỉ về phía xe: “Hắn trốn ở phía , quấn trong một tấm vải, sẽ ai phát hiện ”.
“Vậy là , khỏi giải thích rõ ràng.”
“Tại giải thích rõ ràng? Cứ rõ là gả cho vì bộ dạng quá khó coi, chỉ bà ăn mày mới gả cho thôi”.
Ta khẽ .
“Cô nương của chúng chỉ xinh còn cao nhã, thanh khiết như , chỉ thiếu gia của những gia tộc lớn mới xứng thôi. Những thiếu gia còn tài, thể văn võ song , còn thể cung cấp núi vàng núi bạc để cô nương tiêu xài, nếu như thế thì cũng xứng với tiểu thư nhà ”
“Có nam nhân như ?” Ta hoài nghi.
“Đương nhiên là . Đã như cô nương thì nam nhân như để xứng đôi chứ”
Ta khỏi bật : “Nói cũng đúng.”
“Hừ”
“Tiếng gì thế?” Ta liếc phía xe ngựa, cảm thấy chán ghét : “Vào thành thì ngay lập tức tìm cơ hội ném xuống, kẻo phát hiện .”
Thanh Ca tuân lệnh.
Kinh thành dù cũng khác với huyện phủ, xe như nước, ngựa như rồng, đoàn chúng chậm rãi dừng , nhưng cũng khỏi lo lắng, thế nào thể im lặng tiếng mà ném một nam nhân trưởng thành khỏi xe.
2.
Ta định ném ở gần tiệm thuốc thảo dược, nhưng đến cũng tiện, định đến cửa nha môn xem thế nào, may là lúc ở cửa lính gác nên lập tức ném đó ở đây, còn đặt một thỏi vàng mặt đất.
Thanh Ca đánh trống nha môn hai nhanh chóng lên xe.
“Coi như cũng hết lòng quan tâm giúp đỡ, còn mất một thỏi vàng” Ta thở dài, cảm thấy chút đau lòng.
“Cứu một mạng còn hơn xây bảy tòa tháp, đổi một lang quân như ý Bồ Tát đưa tới, cũng đáng giá”.
Ta bật : “Nghĩ như cũng …”
“Cô nương, đến Triệu phủ giao tranh ?”
“Ta sợ là còn kịp ”. Lòng để ý đến Hầu gia, tuấn tú, hơn hẳn ba ca ca nhà .
Đương nhiên, thấy sớm hơn. Vừa lúc sắp đến giờ ăn tối , lẽ còn thể cùng dùng bữa. Ngày mai thể gửi tranh cũng , muộn một đêm cũng chẳng chuyện gì nghiêm trọng cả.
“Ngài cũng vội, nhưng ngài cũng hôm nay hoặc ngày mai đều , đều theo ý của cô nương”
Khi xe ngựa dừng ở Hầu phủ trời chạng vạng tối. Ráng mây hoàng hôn cùng màu với bộ áo gấm đang mặc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nang-nhu-hoa-nhu-ngoc/1.html.]
Một bà tử khách khí đến chào đón : “Cô nương vất vả ”
Dù thất vọng nhưng cũng thể hiện cảm xúc gì, theo bà tử trong phủ mà trong lòng vắng vẻ.
Khi bước đại sảnh, gặp một cô nương trẻ trạc tuổi , một nha bà tử đang vây xung quanh nàng .
Trong đại sảnh, lão phu nhân ở chủ vị cao nhất đang chuyện đùa với một quý phụ nhân bên cạnh, thấy bước bà liền dừng , thoáng qua thẳng cô nương lúc nãy với ánh mắt trìu mến và vui vẻ: “Thật là khéo, hai phủ cùng một ngày” Giọng lão phu nhân sang sảng, hiền lành thiết.
“Lão phu nhân, phu nhân” Cô nương nhếch khóe môi lên, rực rỡ xinh như một đóa hoa.
“Ngươi tên là gì?” Phu nhân từ xuống .
“Sương Ninh Nguyệt vấn an lão phu nhân và phu nhân.” Ta nhún hành lễ.
Cô nương : “Ta họ Đường, tên là Hiểu Uyển, phu nhân là dì của ”
Ta cũng hành lễ với nàng .
“Mẫu của ngươi khoẻ , để ba của ngươi đến mà để một cô nương như ngươi xuất đầu lộ diện?” Phu nhân hỏi , mặc dù hiểu ý tứ của nàng nhưng vẫn chút khó chịu.
“Mẫu , nữ nhi cẩn thận tỉ mỉ hơn nhi tử. Nhiều năm gặp nên bảo con đến đây xem gì phân phó .”
“Họ hàng thích nên giao lưu qua nhiều hơn. Huống chi một tin vui nên gọi của quý phủ tới”. Lão phu nhân vẫy tay với Đường Hiểu Uyển.
Nàng nâng váy cạnh lão phu nhân, tựa bà như một tiểu cô nương.
Phu nhân cũng về phía nàng: “Hôm mẫu con thư tới, đồng ý chuyện đính hôn từ trong bụng nên cả nhà sẽ đến đây đoàn tụ. Hầu gia sai dọn dẹp sân viện cho ngươi ”
“Vốn sẽ theo lời dì, nhưng mẫu con ở nhà chăm sóc , còn một tài sản vẫn xử lý xong, một thời gian nữa sẽ đến đây”
Vừa những lời , cảm thấy chút cáu giận, Hầu gia đính hôn từ trong bụng thì chẳng một chuyến vô ích ?
3.
Tuy lão phu nhân và dùng bữa cũng bạc đãi , nhưng tâm tư, trở phòng dành cho khách nhịn mà cảm thấy lo lắng, thỉnh thoảng cửa nhưng vẫn thấy Thanh Ca trở về.
Ta bao giờ mẫu nhắc đến việc Hầu gia đính hôn từ trong bụng , nếu chuyện thì mẫu chắc chắn sẽ cho tới đây, nhưng rõ ràng các nàng như , cũng nguyên nhân gì khác . Ta cảm giác trong lòng như kiến cắn, bồn chồn khó thể yên. Khi thấy Thanh Ca về mới dễ chịu hơn, lập tức hỏi nàng : “Muội tìm hiểu gì ?”
“Thực sự chuyện đính hôn từ trong bụng ”
Ta khỏi thở dài.
“ đó vốn chỉ là một lời đùa, mấy năm cũng thấy Đường cô nương tới đây, nàng tiến cung. Kết quả phụ nàng qua đời năm ngoái, để cả nhà cô nhi quả phụ nên mới nghĩ tới chuyện đính hôn từ trong bụng năm đó”.
“Hầu gia gì?”
“Trong nhà đều Hầu gia ý định thành hôn”
“Liệu thể thắng lão phu nhân và phu nhân ?” Ta tin việc .
“Mấy năm qua, nhiều đến cửa mai, nhưng một cũng , ngài cả đời thành hôn”.
Ta thấy nhẹ nhõm hơn một chút, nếu đồng ý thì cũng cần để ý, nhưng đột nhiên lo lắng, cả đời sẽ thành hôn, chẳng cũng sẽ lấy ?
“Cô nương hối hận khi đến đây ?”
Ta trả lời.
“Không cô nương thể về nhà, chỉ là khi trở về gả cho tên ngốc đó. Không chỉ là tên ngốc, hai chân còn tàn phế, còn như .” Thanh Ca ghét bỏ, chút bất lực một : “Không gả cũng , chỉ thể lão gia đánh c..hết, ai bảo chúng bỏ trốn đến nơi ”
“Ngươi nhỏ thôi!” Ta vội vàng ngăn nàng , đến hai chữ “bỏ trốn” chịu nổi. Một tiểu thư khuê tú tiếng ai chuyện như , để trong quý phủ thấy còn sẽ chuyện gì xảy , thể trở về nhưng sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của .
“Dù thế nào nữa, cô nương cũng tranh đấu một .”
Ta dậy, đến tấm gương đồng, hồi lâu mới hỏi: “Đường cô nương xinh động lòng , lão phu nhân và phu nhân che chở, dễ tranh”.
“Cô nương gì ngốc , lão phu nhân và phu nhân lấy nàng , với cô nương cũng xinh như hoa như ngọc”. Nàng tới, gương đồng : “Biết , Hầu gia thích kiểu như cô nương”.
Ta nghĩ đến lời nàng , cảm thấy dễ chịu hơn một chút, : “Vậy... chúng liều một phen”.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
“Như mới đúng”. Thanh Ca gật đầu.
Bên ngoài bà tử tới báo: “Hầu gia trở về phủ, hôm nay cô nương tới phủ.”
Ta lập tức dậy, : “Ta sẽ qua bái kiến Hầu gia.”
“Hầu gia , cô nương gặp lão phu nhân cùng phu nhân là , bữa cơm trưa ngày mai hãy trở về.”
Ta sững sờ.
Bà tử đặt chiếc hộp trong tay lên bàn, bên trong chứa mười thỏi vàng : “Đây là tạ lễ của Hầu gia. Nô tì cũng đổi cho cô nương hai con ngựa hơn. Hầu gia gửi lời hỏi thăm đến quý phủ”
“Cái …” Ta đang hỏi thêm, thấy bà tử bỏ chạy như bay, cảm thấy thẹn giận.