Nàng Là Con Của Người Hắn Yêu Nhất, Cũng Là Con Của Kẻ Hắn Hận Nhất - Chương 8: Nhớ Ra Tất Cả?

Cập nhật lúc: 2025-09-12 16:07:23
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dù cho Dung vương thông minh, mưu trí, quyền lực vô trong tay, đủ lực đề phòng nữa thì một ngày nào đó vẫn thất thủ, gieo nhân gặp quả, quyền lực gì mất cũng lụi tàn, thời gian chẳng cho gì tồn tại mãi.

Nếu để Hoa Xuyến bên Dung vương tự nhiên nguy hiểm, cứ nghĩ thù hận chồng chất, một mạng Dung vương đủ?

Chưa kể hành hạ tra tấn cho hả cơn giận, kết cục c.h.ế.t chẳng thây, là con của Dung vương Hoa Xuyến tránh , Tự Ngọc lo lắng nữ nhi nên mới lén sinh che giấu, đến cuối gửi gắm xa cách Dung vương.

Phần Dung vương, hiểu phái truy lùng, mãi một ngày nọ, Dung vương, hết , Dung vương mới dần buông tha...

Hắn tưởng kết thúc nhưng trời trêu , một cái kết thúc là khởi đầu kết thúc khác, Hoa Xuyến từ khi nào lòng , tuổi mười lăm đúng là độ tuổi thiếu nữ động tâm, mà khiến Hoa Xuyên rung động!

Hắn , gì để Hoa Xuyến thương nữa? Mỗi thấy nàng che giấu ngượng ngùng, che cảm xúc xuống đáy mắt khó xử.

Hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình đành tâm đánh vỡ yêu thương, ừ, từng một mắt nàng để lộ tâm tư với Tự Ngọc mẫu nàng, thì để lộ .

Tâm tư của duy nhất Tự Ngọc, hi vọng nàng mà lui, tìm cho khác, thầm ái mộ đau... Hãy chọn hạnh phúc trao, chứ đừng với lấy thương đau từ , đời căn bản thể yêu thêm.

Là thấy nàng chứng kiến thổ lộ, nàng gốc cây lớn òa một trận thương tâm chính cũng xót lòng, nàng đau!

Cũng từng nghĩ tới một ngày bản nỡ lòng nàng chẳng bước qua dỗ dành, chỉ vì nàng đau hai ba thôi, vì đau thế quá đủ, chẳng mong nàng đau mười , trăm .

Hắn cứ nghĩ đúng, mà nàng thản nhiên bình thường? Vẫn ánh mắt luyến lưu , tựa hồ mờ mịt, vò đầu bứt tóc, mãi mãi nghĩ rời , xa cách nàng thời gian tình ý nhạt phai nàng nhất định quên !

Một năm, hai năm, năm năm qua , ở nơi xa gần Tiên quốc, khi dự định về thì vô cớ truy sát ngã xuống vách núi, Tước Dạ tinh nghịch trốn dạo chơi, vô tình thấy nên cúu, tình do va đập mạnh đầu trí nhớ quên .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nang-la-con-cua-nguoi-han-yeu-nhat-cung-la-con-cua-ke-han-han-nhat/chuong-8-nho-ra-tat-ca.html.]

Trở thành tám năm, thiếu nữ mười lăm năm xưa tưởng quên ngờ nhớ rõ còn chờ đợi , nước mắt bi ai trong tám năm rơi dùng rửa mặt, rơi rớt cho qua năm tháng, nàng hòng đôi mắt mới về, cái chi hai ba đau đớn, là mười trăm đau đớn .

Ra bên cạnh mới là địa ngục tuyệt vọng của nàng?

...

Bảy ngày, rời khỏi Tước Dạ nàng định chọn phò mã, nàng khi thấy định rời lập tức đưa tay kéo lấy tay , tận cùng oán ai, đan xem ngỡ ngàng hiểu thấu...

Tước Dạ : "Thừa ca, rời như thế thật ư? Huynh nghĩ tới ?"

Tước Dạ : "Huynh thật lòng thật với , lúc ở Tiên quốc thấy ưu sầu vì rõ bản là ai đau lòng cỡ nào,tự nhủ cố gắng tìm kiếm phận cho , dùng hết khả năng hi sinh đánh cược, hi vọng nhớ cùng hiểu nhiều, vì vui vẻ cạnh ."

Tước Dạ : "Ta hi vọng khi nhớ sẽ rung động bởi chân tình đối thích , chấp nhận ! Không nhớ để rời khỏi , Thừa ca, hiểu !?"

Tước Dạ : "Thừa ca Dương Khuyên Lãnh gì quản, hiện tại theo về Tiên quốc!"

Lần đầu cũng như cuối thấy Tước Dạ nổi giận với , lẽ tức giận nàng là tức giận buồn thương, tiếc nuối vội vã, đột nhiên thương luôn bên cạnh sắp xa vời với ai chả não lòng, ba năm gắn bó tất nhiên đủ cho gắn kết thiết, chỉ là đủ để mềm lòng.

Ơn nghĩa nợ Tước Dạ trả , nếu còn bên Tước Dạ, nhất định khó xử hơn, Tước Dạ như Hoa Xuyên, ba năm khác hẳn mười ba năm.

Tước Dạ mất vẫn thể qua , xung quanh Tước Dạ nhiều ánh sáng từ , lối , tình thương còn Hoa Xuyên từ nhỏ chỉ đến Tự Ngọc và , quanh quẩn mỗi ...

Dung vương? Hắn sợ chính Hoa Xuyến từ chối, Hoa Xuyên từng rằng: "Hả? tha thứ cho Dung vương là điều thể, bởi tổn thương sâu sắc đến Hoa Xuyên thích, mẫu và thúc chịu đau đồng nghĩa đả thương Hoa Xuyến, mấy cái mười đả thương, Hoa Xuyến dù đầy tình cảm, rộng lượng cũng chẳng thứ tha nổi ."

Để thấy rõ Hoa Xuyên mất tám năm, nàng gầy yếu như cành liễu, tiều tụy tựa hoa phai, ngây thơ, hoạt bát mất hết, đa sầu đa cảm thế , là Hoa Xuyến mười lăm vui thấy đôi mắt sáng ngời sáng trời đêm.

Loading...