Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

NÀNG HEO CỦA THÁI TỬ ĐIỆN HẠ - CHƯƠNG 2

Cập nhật lúc: 2025-07-19 02:26:03
Lượt xem: 1,103

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

--- 4 ---

 

Tiểu thái giám mang một ít sữa bò đến.

 

Bùi Túc thả khỏi lồng, đặt một bát sữa nhỏ mặt , trầm giọng : “Uống .”

 

Ta ngửi ngửi, xác nhận đúng là sữa bò, đó mới há to miệng uống ừng ực.

 

Vầng trán nhíu chặt của Bùi Túc cũng dần giãn .

 

Tiểu thái giám đánh bạo tiến lên : “Điện hạ, xem thích uống sữa bò, ngài thể cho nó uống một ít mỗi ngày.”

 

Bùi Túc gật đầu: “Ừm, ngươi hãy chăm sóc ăn uống cho nó, lui xuống lĩnh thưởng .”

 

Tiểu thái giám hớn hở rời .

 

Sau khi uống hết sữa bò, Bùi Túc dùng một chiếc khăn tay lau miệng cho .

 

Thần sắc của vô cùng nghiêm túc.

 

Ta hừ hừ ườn bàn án dài của , bốn cái móng cuộn tròn , chuẩn chợp mắt một lát.

 

lúc , ánh mắt Bùi Túc đột nhiên dừng bụng .

 

Chỉ lẩm bẩm tự : “Con heo , quả thực béo.”

 

Ta tức đến nghiến răng nghiến lợi, khụt khịt khụt khịt chuẩn bò dậy đạp một cái.

 

Giây tiếp theo, bàn tay thon dài xương khớp rõ ràng của Bùi Túc đột nhiên đặt lên bụng .

 

Khi đang nghi hoặc, Bùi Túc dùng ngón tay của , nhẹ nhàng vuốt ve bụng .

 

Sắc mặt cứng đờ, tự chủ nghiêng bàn án, bốn cái móng căng thẳng, cứ như tắt thở .

 

Trong cổ họng ngừng tràn tiếng khụt khịt khụt khịt, nhịn nhắm mắt .

 

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Cái ý tưởng gãi bụng heo là ai nghĩ chứ?!

 

Tại heo con cảm thấy dễ chịu đến thế chứ?!

 

Ta hận bản giữ nổi thể diện, chống đỡ nổi việc Bùi Túc gãi bụng cho .

 

Thấy phản ứng của như , khóe môi Bùi Túc cong lên một độ cong khó nhận , ánh mắt cũng trở nên dịu dàng hơn đôi chút.

 

“Nuôi một con heo mập quả thực thú vị.”

 

--- 5 ---

 

Bùi Túc đại khái là thích .

 

Chàng sai trong tẩm điện của , dựng cho một cái ổ heo.

 

Ổ heo trải thảm lông mềm mại, lên dễ chịu, vô cùng hài lòng với cái ổ .

 

cảm thấy chút khỏe, bụng khó chịu, vô cùng buồn ngủ.

 

Ta từ từ ổ, nhắm mắt chìm giấc ngủ say.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/nang-heo-cua-thai-tu-dien-ha/chuong-2.html.]

Không qua bao lâu, lạnh mà tỉnh giấc.

 

Mở mắt , trong tẩm điện nến vẫn cháy, Thái tử điện hạ Bùi Túc sớm giường, ngủ say như c.h.ế.t .

 

Sượt… Ổ heo của rõ ràng dễ chịu, lạnh mà tỉnh giấc chứ?

 

Ta nghi hoặc cúi đầu xem.

 

Giây tiếp theo, đồng tử giãn vì kinh ngạc, suýt chút nữa thét lên.

 

Sao hóa hình thành ?! Không còn một tháng nữa ?!

 

Ta run rẩy bần bật dậy, đến gương đồng trong điện ngắm bản trong gương.

 

Ta khi hóa hình thành , mặt tròn tròn, mắt cũng tròn tròn, đôi mắt ướt át tràn đầy vẻ trí tuệ và nhanh nhạy.

 

Bờ vai tròn trịa nhỏ nhắn, xuống nữa… hai ngọn núi cao ngất trời, che khuất tầm của , thấy sàn nhà cả.

 

Đồng tử co .

 

Đây chính là cái gọi là hình đầy đặn mập, dáng chữ S trong truyền thuyết ?

 

Sao thể như ?! Ta từng thấy dáng vẻ của nữ tử, bọn họ ai nấy đều hình mảnh khảnh thon thả, cân đối xinh , một ai giống cả.

 

Nếu các cô nương khác là quả táo, thì chính là quả bưởi nhỏ.

 

Ta suýt chút nữa bật , biến thành mà vẫn mập như chứ?!

 

Ta sụp đổ , lóc nước mắt nước mũi tèm lem, phát tiếng kêu như heo.

 

Ta gương lóc gào thét như điên, chú ý phía thêm một đôi giày.

 

Cho đến khi một mảng bóng tối bao trùm lấy , giọng lạnh lùng mang theo sát khí của Bùi Túc từ phía truyền đến.

 

“Kẻ điên rồ nào đây?”

 

Ta dọa run b.ắ.n , tiếng heo kêu nuốt bụng, run rẩy bần bật đầu .

 

Bùi Túc vận áo ngủ trắng , đôi mắt phượng sắc bén nheo , cảnh giác chằm chằm .

 

Theo ánh mắt về phía , vặn thể thấy hai ngọn núi cao vút n.g.ự.c .

 

Tim chợt lạnh, tuyệt vọng nhắm mắt , ngay đó phát tiếng kêu/thét chói tai kinh hoàng như heo chọc tiết: “Á á á á á!!!”

 

Sao thể như ?! Tại như ?! Ta mập như thế thì thôi , tại còn để thấy chứ?! Tại ?!

 

Ta sụp đổ ngừng kêu thét, tiếng động chói tai khiến Bùi Túc đau đầu, khó chịu xoa xoa vầng trán, giận dữ : “Câm miệng!”

 

Vừa , Bùi Túc hướng ngoài điện hô: “Người , bắt lấy kẻ điên rồ !”

 

Lời dứt, tiếng kêu thét của liền ngừng .

 

Ta lấy tay che ngực, ngây ngốc Bùi Túc, hỏi: “Kẻ điên rồ? Là ?”

 

Đôi mắt đen của Bùi Túc nheo , từ cổ họng tràn một tiếng lạnh: “Giả ngây giả ngốc? Chỉ là ai phái ngươi đến. Không , địa lao , sợ tra .”

 

Nói xong, khóe môi Bùi Túc khẽ cong lên, tiếp lời: “Trong địa lao Đông Cung, ngươi nghĩ thể chịu đựng mấy ngày?”

 

Loading...