Không gian
Gấp đôi!
Giá trị cao nhất!
Không gian của Khương Thăng Nguyệt hiện tại diện tích bằng hai sân bóng rổ, so với gian ban đầu mở rộng gấp đôi!
Ngay cả chiều cao cũng từ 15 mét tăng lên 30 mét!
Ngay cả khi cô đặt bộ vật tư hiện trong kho tầng hai của thành phố lòng đất thì cũng đủ!
Khương Thăng Nguyệt thầm tán thưởng hệ thống trong lòng.
Thật là một giúp việc nhỏ bé cho ngày tận thế, giờ cô thấy cả cái giọng điệu kỳ lạ của hệ thống cũng trở nên đáng yêu !
Tuyền Lê
Trước khi ngủ, Khương Thăng Nguyệt kích hoạt chế độ phòng thủ của biệt thự, một trăm máy đồng loạt hoạt động.
Từ cổng khu biệt thự Bán Nguyệt chân núi lên con đường nhỏ lên núi, bao gồm cả ngóc ngách của biệt thự sườn núi đều bao phủ.
Trong đó một vị trí còn là máy gián điệp.
Cửa chính biệt thự khóa ba lớp đồng thời, tiếng động nặng nề mang cảm giác an .
Tấm kim loại ngoài cùng của tất cả các cửa sổ kính đều hạ xuống, bộ biệt thự giống như một thùng sắt kín mít một kẽ hở.
Hệ thống thông gió bí mật của biệt thự bắt đầu hoạt động một cách im lặng.
Khương Thăng Nguyệt xác định thứ gì bất thường an tâm chìm giấc ngủ.
Một giờ mười bảy phút sáng
"Tít! Tít!"
Khương Thăng Nguyệt lập tức giật tỉnh giấc khỏi giấc ngủ say.
Đây là tiếng nhắc nhở của thiết báo động giám sát mà cô cài đặt!
Có !
Cô đến phòng giám sát ở tầng hai, một bức tường là những màn hình hiển thị dày đặc.
Lúc , màn hình giám sát hiển thị, cửa chính màu đen của biệt thự sườn núi, vài bóng lén lút di chuyển.
Khương Thăng Nguyệt chiếc ghế bọc da màn hình giám sát, ngón trỏ tay nhấp chuột vài cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-30.html.]
Âm thanh ồn ào truyền từ loa.
Rầm rầm rầm
Tiếng đập cửa nặng nề hòa cùng tiếng sấm lớn, trong đêm mưa tối tăm khiến lòng khỏi sinh những tia sợ hãi.
Ngô Tuyết giận dữ mắng: "C.h.ế.t tiệt! Sao cái cửa chắc chắn !"
Khương Thăng Nguyệt thấy giọng quen thuộc, đôi mắt híp .
Trong màn hình mờ ảo tổng cộng bốn .
Hai nam hai nữ đều mặc sơ mi, quần tây đồng phục, là nhân viên của công ty môi giới chân núi.
Trong đó một là quen thuộc, đó là quản lý mắt lồi Ngô Tuyết khi cô thuê nhà.
"Tự đưa tới cửa ."
Cô còn nhớ rõ chuyện mắng.
"Quản lý, là thôi , gọi mãi thấy ai trả lời, lẽ chủ nhà ở nhà." Dương Oánh bên cạnh Ngô Tuyết do dự lên tiếng.
"Không thể nào! Bên trong chắc chắn .
Nhà chỉ một cô gái trẻ, những nhà khác đều trống, cho dù thì cô nghĩ những giàu đó để ý đến chúng !"
"Dưới chân núi là xác sống! Ngoài chúng may mắn chạy thoát, những còn đều xác sống c.ắ.n c.h.ế.t.
Nhà chỉ một cô gái trẻ, chúng đó còn thể dỗ dành cô cho chút đồ ăn thức uống.
Chẳng hơn là trốn ở bên ngoài ?"
Nỗi sợ hãi trong lòng Ngô Tuyết biến thành cơn giận, cô hét mặt Dương Oánh để trút giận.
Lúc bọn họ chạy trốn quá gấp, bất kỳ trang chống mưa nào, giờ ướt sũng, mái tóc đen rối bời dán khuôn mặt trắng bệch như ma nước.
Dương Oánh dọa đến nỗi co rúm cổ , nước mắt lưng tròng.
Khương Thăng Nguyệt trong phòng giám sát mấy màn hình với vẻ thích thú như xem tivi.
Thỉnh thoảng uống một ngụm sữa nóng tay.
Cô lo lắng về mấy , nếu bọn họ thể biệt thự thì một ngàn vạn của cô lãng phí ?
Phòng thủ của biệt thự , đừng thường, ngay cả hàng trăm hàng ngàn xác sống nàng cũng sợ.
Khương Thăng Nguyệt uống hết ngụm sữa cuối cùng dậy, chuẩn xử lý mấy .