yêu Tần Mộc, đúng hơn, thế giới của chỉ Tần Mộc.
Từ khi ý thức, chúng luôn bên , từng xa cách.
Chúng là trẻ mồ côi, lớn lên ở cô nhi viện.
Bỉ Ngạn
Viện trưởng là to giọng, kiên nhẫn với chúng , nhưng trẻ con nhiều, bà thể chăm hết.
Như một đêm mưa sấm, nắm chặt góc chăn, co ro trong góc, cố run, nhưng sấm càng lớn, như xé toạc hồn .
Đột nhiên, ai đó lật góc chăn, nhét con thỏ bông lông xù !
thò tay sờ, ngay giây , một cô bé chui thế giới của .
Lý Diệc, em ở đây với .
Cô bé thế.
Tay cô bé lạnh ngắt, nhưng che tai thì ấm nóng, trong bóng tối chẳng thấy rõ mặt, chỉ thấy đôi mắt sáng lấp lánh, khiến an lòng.
Rồi mỗi đêm mưa, đều cô bé : Em ở đây với .
Chớp mắt cô bé lớn lên, mặt mũm mĩm như bánh bao, mắt vẫn to, mùa đông mặc áo đỏ, trông trắng trẻo bụ bẫm.
Cô bé lớn, thể ngủ chung chăn đêm mưa, ý nghĩ trong đầu cũng kỳ lạ.
Trong lớp bắt đầu gửi thư tình cho , cô nhận hết, đường về cô nhi viện oang oang.
chẳng nghĩ gì, nhưng cô … coi như cô cho , cũng vui, để cô tung hoành.
Sau cô chán, nữa, cũng kệ.
Mùa đông lạnh, cô sợ lạnh, bảo ở trong nhà cô , đành quấn cô thật kín, để trong tầm mắt .
Nhìn mũi cô đỏ vì lạnh, dễ thương đến mức chỉ xoa một cái.
Chớp mắt lên cấp ba, cô học hành cực tệ, còn rảnh rỗi hỏi yêu đương !
lười đáp, càng nghĩ càng tức, lén bỏ muối cơm của cô . Thấy cô ăn nổi, hả giận… nhưng cơm cũng chẳng còn.
Không thể để cô đói!
Thôi, chấp cô .
Cô ngốc nghếch, tưởng thấy cô lén xem bài thi . Cô ngại nhờ dạy, lén học, kệ cô .
thấy cô ngốc thật, nhờ khó đến thế ?
Thôi, để dạy.
Cô học khá, hài lòng, thi cũng , ích kỷ chọn trường gần cho cô , lén xem phản ứng, cô chẳng ý kiến, vui thầm mãi.
Đại học khó khăn, để nhẹ gánh, chúng bận rộn.
vẫn lo, bận mấy cũng ở bên cô ca đêm. Cô vui thì hát, lúc vắng , cô khẽ hát cho , cô lạc điệu, cũng vạch trần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nam-thu-10-sau-khi-toi-chet/chuong-6-goc-nhin-ly-diec.html.]
Một hôm quán vắng, cô cạnh , gần, khẽ hát.
Dù cả thế giới chống , siêu thích , siêu thích , chẳng thể xa …
Mặt cô đỏ, chẳng , nhưng hỏi: Anh yêu đương ?
lớp khẩu trang, cô thấy.
Ngốc!
cô tập hát mấy , cô chẳng .
Thôi, độ lượng, cũng thích em, chúng xa .
Mãi mãi rời xa!
Với em thì .
chỉ em, chỉ thể là em.
Chúng cuối cùng nhà riêng, nhỏ thôi, nhưng , chúng còn nhiều thời gian.
Thời gian trôi nhanh, nếu ở bên Mộc Mộc, mai già tám mươi cũng … mà , hỏi cô , cô hai đứa con, một trai một gái, đủ nếp đủ tẻ.
chẳng ý kiến gì, chỉ cùng cô sống đến tám mươi, nhưng nếu cô , miễn cưỡng chiều cũng .
Sắp nghiệp, cô bảo lấy cả bằng nghiệp lẫn giấy kết hôn. chẳng hiểu cùng lúc, nếu , cho cô một mái nhà mới cưới, nhưng cũng chẳng .
Kết hôn, cưới cô , .
chẳng , yêu cô nhiều.
Chúng định mời viện trưởng chứng hôn, hôm đó cô bảo gặp viện trưởng, cùng, cô cọ , bảo bất ngờ cho , bảo ở nhà đợi.
mải nghĩ chuyện khác, chỉ khẽ chạm môi cô , để cô . lẽ nên cùng, để giờ cô đơn thế .
cô khỏi nhà, ngoảnh , mắt cong cong, bảo đợi bất ngờ, đảm bảo giật !
, lòng phục, bất ngờ của mới khiến cô giật !
Thôi, nhường cô nữa, dù vẫn luôn nhường cô .
Cô , cũng ngoài, tiệm hoa trong ngõ, đặt sẵn hoa cô thích, cùng ông chủ mang về, bày đầy nửa phòng khách.
Hướng dương vàng rực, mất nửa ngày treo dây đèn vàng ấm lên tường. Xong xuôi, phòng, nhanh chóng bộ vest đắt tiền nhất.
soi gương, cố vuốt nếp nhăn, cẩn thận thắt cà vạt.
Cũng , khá bảnh.
lẩm nhẩm lời chuẩn , sợ lát hồi hộp quên mất.
Mộc Mộc, chúng cùng lớn lên, em cần … cần em, yêu em! Rất… ở bên em.
Em … cùng sống trọn đời? Muốn… mỗi ngày thức dậy bên ? Mỗi ngày ăn cơm nấu, mỗi ngày ngủ bên ?
Anh yêu em!