NĂM THỨ 10 SAU KHI TÔI CHẾT - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-08-10 13:05:09
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

như thấy tim đập theo, thình thịch, thình thịch.

sợ quá…

Lúc đó mới tám tuổi, quỳ bên , chỉ .

Anh còn tỉnh, khóe miệng nhếch , giơ tay lành lặn như lau nước mắt .

nắm c.h.ặ.t t.a.y , nấc, chỉ lẩm bẩm: Đừng chết, đừng chết, em nữa…

Anh khẽ thở dài, như mệt mỏi, nhắm mắt. dữ hơn, đến bệnh viện mới bình tĩnh .

hiểu viện trưởng để bếp, vì chẳng sống.

Chẳng gì níu kéo .

hiểu chuyện sống chết, chỉ sợ thôi, ngủ cũng nhất quyết ở bên .

Tiểu Mộc Đầu cũng sợ, nhưng vẫn ở bên .

Viện trưởng cản nổi, thế là cả đám ở bệnh viện.

Khi tỉnh, đang gục bên giường, tay nắm chặt góc áo , mắt còn đọng lệ, ngủ chẳng yên, thở xen tiếng nấc.

Tiểu Mộc Đầu gục bên , tay đặt cánh tay , mày nhíu chặt, như mơ thấy bài toán khó.

Mưa ngoài cửa sổ ngừng rơi, nắng vàng rực rỡ, bó hướng dương đầu giường nở rộ.

Viện trưởng đẩy cửa , tiếng lớn, chúng tỉnh ngay.

Ba đôi mắt , bỗng , ánh mắt dừng tay đang nắm áo , .

ngây thơ dùng sức kéo về nhân gian, loạng choạng, sống thêm mười năm.

, , giờ là Lý Luyến, cả nhận nuôi , cả Tiểu Mộc Đầu nữa.

Ngày đủ tuổi, xoa đầu : Các em lớn , quá.

cố kìm nước mắt.

Anh cả, kẻ lừa đảo, đóng vai cha hiền mười năm, nhưng vẫn thể sống vui vẻ với chúng , chỉ đến thế giới khác, gặp cũ!

Tiểu Mộc Đầu, , giờ là Lý Niệm, đúng là chẳng đặt tên, chúng cũng chịu.

Giờ… Lý Niệm lặng lẽ lau nước mắt cho , chẳng , căn phòng chìm trong tĩnh lặng.

Anh cả , mười năm qua, vẫn chịu nổi , bảo giống Mộc Mộc quá, , như thấy Mộc Mộc .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nam-thu-10-sau-khi-toi-chet/chuong-5.html.]

Anh : Không , đừng sợ, ở bên các em.

chẳng tin, cả là tên lừa đảo, luôn thế!

Lý Niệm kéo ngoài, đợi gần xong mới : Anh cô đơn quá, để .

Anh chúng ! Sống cùng cô đơn ? bướng bỉnh như mười năm , ngẩng cổ đòi câu trả lời.

Lý Niệm đôi mắt đầy thắc mắc của , chẳng .

Lâu , che mắt , nhẹ nhàng ôm eo để ngã, thì thầm bên tai, dịu dàng: Nếu đột nhiên rời , cũng theo. Đừng bỏ một !

Giọng nhẹ, như lời yêu của tình nhân.

Ngốc! Giữa họ chẳng ai thế , như với .

Ngày nhận thư báo đại học, luật sư đến di chúc của cả.

Ngắn thôi, một là để bộ tài sản cho chúng .

Tất nhiên, nhiều hơn, luôn thiên vị , vì giống chị , yêu mất sớm của .

Hai là mong hợp táng với Mộc Mộc.

Sống chung giường, c.h.ế.t chung huyệt, kiếp cũng gặp chị .

Ba là nhờ chúng đốt những lá thư cho vợ mười năm qua, sợ gặp chị giải thích muộn… hai mươi năm, hết, đến lúc .

Bốn là lời để cho chúng , cũng ngắn.

Đừng buồn, đây là điều mong . Mười năm bên , cảm ơn nhiều. Chúc các em ngày tung cánh bay xa, mãi bên ! Ngày dài phía , sẽ gặp .

Anh cả keo kiệt, mắng oan!

Cuối cùng, thứ để liên quan đến Mộc Mộc.

Trước mộ , mắng, nhưng ảnh vẫn , như chẳng bao giờ giận.

Ảnh cố định ở tuổi hai mươi, trẻ trung lạ lùng, cạnh bên là ảnh chị cả hai mươi tuổi, rực rỡ kém!

Cả hai rạng ngời.

Gió nhẹ thổi, lá xào xạc.

Bỉ Ngạn

Chớp mắt, như thể họ từng bỏ lỡ hai mươi năm.

Họ tay trong tay, qua con đường rợp bóng cây, ôm bó hướng dương.

Phía … là nhà của họ.

Loading...