Hình như nàng…… gì cả?
Cùng lắm chỉ đắp chăn thôi mà……
Muốn đắp chăn? Đôi mày lạnh lùng của Thái tử giãn , thu hồi ánh mắt, nhạt nhẽo : “Lạnh thì tự kéo chăn đắp.”
Vân Quỳ nhanh chóng , vội vàng đưa tay lấy chăn.
Vừa dậy, tấm lưng trắng trẻo gầy gò hiện mắt đàn ông.
Thái tử dời mắt, thở khẽ nặng hơn chút.
Khép mắt , thị giác che khuất, các giác quan khác lập tức trở nên nhạy bén hơn.
Tiếng sột soạt nhỏ xíu khi chăn nệm cọ xát cơ thể vờn quanh bên tai, mùi hương hoa hướng dương nhàn nhạt hòa lẫn với mùi chăn nệm khi phơi nắng xộc mũi. Hơi thở ấm áp tươi mát lấp đầy đầu óc, những cơn đau buốt khiến phát điên cũng dần tan biến như kéo tơ lột kén.
Nàng càng đến gần, trong đầu càng thoải mái.
Đến khi Thái tử phản ứng , trong lòng thêm một .
Khuôn mặt tươi tắn xinh của thiếu nữ ở ngay mắt, đôi mắt đen tròn xoe mở to, vẻ mặt đầy kinh hoàng.
Thái tử cũng kinh ngạc hành động của chính .
…… thôi thì cứ thế, dứt khoát buông .
Đây là tẩm điện của , giường của , bên gối cũng là cung nữ thị tẩm của , chẳng lẽ còn chạm ?
Vân Quỳ căng thẳng chớp mắt, rõ ràng giây Thái tử còn lạnh mặt bảo nàng tự kéo chăn đắp, nhưng xuống ôm trọn vòng tay ấm áp rắn chắc của đàn ông.
Chiêu trò lạt mềm buộc chặt ?
Thật ôm nàng từ sớm , chỉ khổ nỗi hạ mặt, bề ngoài lạnh lùng cau , thực chất trong lòng sớm rục rịch. Cuối cùng nhịn nữa, dứt khoát nhân lúc nàng chú ý, kéo lòng.
Suy nghĩ bay bổng lung tung, một bàn tay đột nhiên vươn tới, nắm lấy gáy nàng.
Vân Quỳ như con rắn nắm trúng yếu điểm, khí thế choáng chốc tắt ngấm.
“Điện hạ, gì từ từ ……”
Thái tử trầm giọng cảnh cáo nàng: “Cô như , chỉ là tiện cho ngươi giấc mộng, dẹp bỏ những ý nghĩ nên của ngươi , nếu cô nhất định tha.”
Thì là .
Trước đây nàng còn hiểu vì Thái tử nhất định ngủ cùng giường, còn tự cho thông minh c.ởi quần áo. Giờ phút mới hiểu, đây chẳng qua là một thẩm vấn của Thái tử đối với nàng, chỉ là địa điểm thẩm vấn đổi từ hình phòng sang giường của Thái tử.
Nàng nên bất kỳ tạp niệm nào, cố gắng giấc mơ của là .
Vân Quỳ vùi thấp đầu xuống n.g.ự.c , ngửi thấy mùi thuốc đắng thanh khiết , trong lòng lặp lặp bốn chữ “Thái tử điện hạ”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nam-chinh-doc-thau-duoc-toi/chuong-35.html.]
「Thái tử điện hạ, Thái tử điện hạ, Thái tử điện hạ……」
「Hazz, thật giấc mơ cũng nhất thiết ôm , như nóng quá, khó thở……」
「Nếu thử đẩy ngài , thể nhân cơ hội sờ thử cơ n.g.ự.c ?」
Thái tử từ từ đen mặt, cảm giác như ôm một củ khoai lang nóng bỏng, ném , nhưng cơ thể như bản năng luyến tiếc ấm nàng, động tác đẩy .
Ngón tay giơ lên, cuối cùng vẫn ném , mà “cộp” một tiếng, gõ trán nàng.
“Ây da.”
Đột nhiên gõ một cái đầu, Vân Quỳ nhịn kêu lên kinh ngạc. Sau khi phản ứng , giọng biến thành mềm mại ngoan ngoãn: “Điện hạ… vì đột nhiên đánh nô tỳ?”
Thái tử đương nhiên sẽ cho ngoài thể tiếng lòng. Để nàng dứt bỏ những ý nghĩ bậy bạ , nghiêm giọng: “Còn ngủ, cô trực tiếp gõ ngất ngươi.”
Vân Quỳ: “……”
Nào ai ép khác ngủ.
Huống chi rõ ràng nàng con ngoan ngoãn nhắm mắt, dám gây bất kì động tĩnh, như cũng ?
là khó hầu hạ.
Nàng sợ đánh, trong lòng khẽ thở dài, xua đuổi những ý nghĩ lung tung khỏi đầu, ngoan ngoãn nhắm mắt .
Tiếng thở bên tai đều dần, Thái tử nàng một lúc, rũ mắt xuống, vạt áo mở của .
Thật ít khi để ý đến chỗ . Trước đây chỉ n.g.ự.c của nữ tử lẽ sức hấp dẫn nhất định đối với đàn ông, chẳng lẽ nữ tử đối với đàn ông cũng ?
Thái tử nhíu chặt mày, ánh mắt trầm xuống.
Tóm thể giữ nha đầu . Về phần thở nàng, vẫn cần nghĩ cách khác.
Thái tử nhắm mắt , trong hương thơm ấm áp trong trẻo của trong ngực, hiếm khi an giấc ngủ say.
mà tình cảnh trong mơ hề an .
Thậm chí còn khiến bực bội.
Thế mà mơ thấy nha đầu , hơn nữa nàng mềm yếu nhút nhát giống như ngoài đời, ngược còn dám giở trò với ! Ch.ảy nước miếng, hai tay xoa n.g.ự.c ngừng.
Thái tử tức giận tỉnh giấc.
Cùng lúc đó, Vân Quỳ cũng tỉnh.
Nàng dọa tỉnh.
Sau khi tỉnh , ánh mắt đầu tiên đối diện chính là đôi mắt phượng âm trầm lạnh lẽo giận dữ của Thái tử.
Nàng thấy gì trong mơ , cứu mạng……