Nam Chính Đọc Thấu Được Tôi - Chương 33

Cập nhật lúc: 2025-05-21 07:25:29
Lượt xem: 106

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh mắt Thái tử sắc bén: “Ngươi chỉ gặp Thải Cúc một thể giấc mơ nàng . như hôm nay ngày ngày hầu hạ ở điện Thừa Quang, chẳng lẽ cũng thể giấc mơ của cô?”

Vân Quỳ căng thẳng nắm chặt ngón tay.

「Chuyện thể ? Ta còn mơ thấy ngài b.óp ch.ết nữa kìa.」

Song nàng tuyệt đối thể nhắc với Thái tử chuyện , nếu sẽ thể sẽ g.i.ế.c nàng diệt khẩu.

Thái tử: ……

Giấc mơ mờ ảo hỗn loạn, thường chỉ cần trở là quên mất.

Hắn mơ thấy b.óp ch.ết nàng ?

đêm nàng dùng ruột dê cho uống thuốc, quả thật động sát niệm, hận thể nghiền nát xương nàng thành tro.

Vân Quỳ suy nghĩ, vẫn dám thật, “Kỹ xảo nhỏ của nô tỳ đáng nhắc đến, điện hạ là tôn quý bậc nhất thiên hạ, nô tỳ dám mạo phạm ngài…”

Thái tử đương nhiên tin, “Đêm nay ngươi cứ ở trong điện, cô xem thử, ngươi thể giấc mơ của cô . Nếu như ngươi ngươi hồ ngôn loạn ngữ, yêu ngôn hoặc chúng, cô nhất định sẽ bỏ qua.”

Vân Quỳ biện giải: “…… Nô tỳ từng chuyện với ai, hề yêu ngôn loạn ngữ.”

Thái tử: “Hoặc là cô.”

Vân Quỳ: ……

「Có hiểu tiếng hả? Ta ! Vốn dĩ giấc mơ của ai thì , khó lắm hả?」

Thái tử như thấy, rũ mắt nhắc nhở: “Tiếp tục băng bó.”

Vân Quỳ nước mắt, âm thầm nghiến răng giúp lau rửa. Trong lòng giận dữ, tay chân nặng nhẹ, khi dùng khăn lau vết thương khống chế lực đạo, lập tức thấy tiếng thở nặng nề của đàn ông.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nam-chinh-doc-thau-duoc-toi/chuong-33.html.]

Ngẩng mắt đối diện với đôi mắt đen lạnh lùng , tay chán nàng luống cuống. Thấy tiếp tục nổi giận, chỉ lạnh lùng chằm chằm nàng, nàng mới ấm ức “Điện hạ thứ tội”, tiếp tục lau chùi.

Vết thương cánh tay chằng chịt ngang dọc, mỗi vết đều m.á.u thịt ghê rợn. Vân Quỳ chỉ cảm thấy lông tơ dựng hết cả lên, ngón tay run rẩy ngừng.

Bất kỳ vết thương nào mắt xuất hiện nàng, lẽ đều sẽ khiến nàng đau đớn chết.

Nàng cũng từng đánh, khi cung họ đánh, khi cung cũng cô cô chưởng sự đánh bằng ván.

Tuy nhiên vì mợ thương tiếc khuôn mặt của nàng nên họ trút giận lên nàng thì , nhưng tuyệt đối thể đánh hỏng nàng, ảnh hưởng đến chuyện hôn sự .

Về phần trong cung, đánh bằng ván đều chừng mực, chỉ cần phạm lớn, hiếm khi đánh mặt, cũng để sẹo xí, sợ ô uế mắt của các chủ tử.

Cả đời nàng từng thấy ai thể tự thương đến mức , còn là Thái tử một nước, đáng lẽ sống trong nhung lụa.

Thật nàng cũng may mắn thấy vài vị hoàng tử từ xa.

Nhị hoàng tử, tức Thần vương điện hạ, phong thái ung dung cao quý. Tứ hoàng tử do quý phi sinh phong lưu phóng khoáng. Cửu hoàng tử mới năm tuổi, trắng trẻo khỏe mạnh, thích nhất là cưỡi cung nhân ngựa.

Rồng sinh chín con tuy khác , nhưng ai sáng sủa lộng lẫy cao quý vô cùng. Duy chỉ Đông Cung của Thái tử điện hạ ngày ngày gió tanh mưa máu, giống cung điện của trữ quân, mà giống như điện Diêm Vương…

Những đóa hướng dương nhỏ của bọn nàng hướng về mặt trới mới thể phát triển, thể sống ở điện Diêm Vương âm u .

Vân Quỳ băng bó vết thương, lẩm bẩm trong lòng, chú ý đến sắc mặt âm trầm đến cực điểm của Thái tử.

Đợi xử lý xong vết thương, ngẩng đầu đáp lời thì sắc mặt đàn ông trở bình thường, vẫn lạnh nhạt như .

Thái tử ngưng mắt nàng một lát, đột nhiên hỏi: “Phải thế nào mới thể giấc mơ?”

Vừa thấy chuyển biến , Vân Quỳ vội vàng : “Phải là nô tỳ gặp mặt, nhưng ban ngày nô tỳ gặp nhiều đếm xuể, giấc mơ của ai cũng xem duyên phận. Ngoài , còn khiến nô tỳ ngày nhớ đêm mong, trằn trọc yên…”

Nàng thêm mắm thêm muối một tràng, cố gắng chuyện khó khăn vạn phần, nhất là để Thái tử từ bỏ việc dò xét nàng.

Có điều Thái tử vẫn hề nao núng, trầm ngâm một lát : “Đêm nay ngươi ngủ cùng giường với cô, ngày mai tỉnh trả lời.”

Loading...