05
Sau khi trong ngoài phủ Quốc Công tin công tử Ngụy Thụ tỉnh , nhất thời, phòng tân hôn của chúng chật kín .
Từng câu từng lời đều là quan tâm ân cần, khiến cho khí trở nên náo nhiệt vô cùng.
Thế nhưng, dường như Ngụy Thụ hề ưa thích cảnh ồn ào như , sắc mặt nhàn nhạt, biểu lộ gì nhiều.
Giữa lúc ai chú ý, một cái đầu nhỏ ló ngoài cửa, khẽ kéo áo một cái.
Ta ngoảnh thì thấy đó là Phần ca nhi – tiểu lang quân trưởng bái đường cùng hôm qua.
Ta nghiêng đầu mỉm với nó:
“Phần ca nhi, ?”
Phần ca nhi liếc mắt cẩn trọng về phía Ngụy Thụ, thấy để ý bên , liền len lén ngoắc tay gọi .
Hiểu ý, khom xuống, nó kiễng chân ghé sát tai thì thầm điều gì đó.
Song tiếng nhỏ quá, rõ.
Thấy lộ vẻ ngơ ngác, nó đành lớn hơn một chút:
“A Khảm, cho tỷ , ca ca tính khí chẳng gì . Nếu dám bắt nạt tỷ, tỷ cứ đá , gả cho nương tử! Ta nhất định sẽ đối với tỷ, cả bánh đào của cũng cho tỷ ăn hết!”
Ta mở to miệng ngạc nhiên.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Sau khi hiểu lời nó , nhịn , bật khẽ, dùng tay che miệng.
Phần ca nhi nghiêm mặt, đầy khí khái:
“Ta nghiêm túc đấy!”
Ta tò mò hỏi :
“Sao nương tử của thế?”
Tiểu lang quân đỏ mặt, lúng túng đáp:
“Ta thích tỷ.”
Đứa trẻ mới bảy tám tuổi, hiểu thế nào là thích cơ chứ?
Nghe xong lời , nhịn mà bật thành tiếng.
“Vì thích ?”
“Bởi vì bái đường với tỷ mà! Mẫu từng dặn, bái đường thì là phu thê, phu thê thì là tướng công và nương tử, tướng công thì thích nương tử chứ!”
Nói đến đây, nó cụp mắt, ỉu xìu bảo:
“Rõ ràng là cùng tỷ bái đường, mà mẫu bảo tỷ là nương tử của , mà là nương tử của ca ca .”
Ta chỉ khẽ lắc đầu, nên .
Phần ca nhi đang định thêm gì đó, thì Ngụy Thụ cất tiếng gọi:
“Phần nhi.”
Phần ca nhi giật nảy , lập tức .
Ngụy Thụ ngoắc ngoắc tay:
“Lại đây.”
Phần ca nhi chậm chạp bước tới, mặt .
Ngụy Thụ đưa tay, véo lấy má nó – đôi má phúng phính như bánh bao nhân thịt.
“Ngụy Phần, ngươi tranh vợ với ca ca ?”
Phần ca nhi thấy sự việc bại lộ, lập tức trốn lưng Yến di, phụng phịu chu môi lẩm bẩm:
“Rõ ràng hôm qua là cùng A Khảm bái đường, là đoạt nương tử của cơ mà!”
Một câu khiến cả phòng rộ cả lên.
Phần ca nhi ấm ức kéo tay , mắt long lanh như sắp .
Ta đành xoa đầu nó, nhẹ giọng dỗ dành:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nai-kien-thap-van-xuan/4.html.]
“Ngoan, đừng . Làm tẩu tử của cũng mà, vẫn thể đến chơi với mỗi ngày.”
“Vậy… nếu ca ca bắt nạt , hung dữ với , tỷ sẽ bênh chứ?”
Ta gật đầu:
“Tất nhiên .”
Lúc nó mới miễn cưỡng gật đầu:
“Được , tẩu tử cũng .”
Lúc rời , nó còn hừ một tiếng đầy bất mãn với Ngụy Thụ.
Chờ đến khi tản hết, trong phòng chỉ còn và Ngụy Thụ, bỗng chốc phần ngượng ngùng.
Do dự một hồi, cuối cùng vẫn điều cất giữ trong lòng.
Dù gì, mới tỉnh dậy, phát hiện bên cạnh một nữ nhân xa lạ tự xưng là thê tử, hẳn cũng khó chấp nhận.
“Chuyện đó… nếu như và…”
Lời kịp dứt thì ngắt lời:
“Đã kết hôn , giờ hòa ly cưới , chẳng phiền toái ?”
“A…?” – ngớ .
Hắn thản nhiên tiếp lời:
“Không hòa ly.”
“Chẳng Mẫu nàng là phúc tinh của ? Phúc tinh tay, giữ thì chẳng quá uổng ?”
“Hơn nữa, lang sói vô lương tâm. Nhờ nàng mà tỉnh , trở mặt hòa ly, bỏ mặc nàng một một , thế thì còn là nữa chắc?”
Ta mím môi, hồi lâu mới nghèn nghẹn một câu:
“Yên tâm, … sẽ đối xử với .”
Ngụy Thụ , khẽ mỉm :
“Được, chờ nàng đối xử với .”
06
Ngụy Thụ mỉm , nụ thật mắt.
Chỉ một câu thôi, cũng đủ khiến tấm lòng đang chập chờn lo lắng của an trở .
Dẫu rằng tỉnh , thể vẫn còn yếu, cần tĩnh dưỡng thêm một thời gian.
Những ngày , vẫn luôn ở trong phòng bầu bạn cùng .
Phần ca nhi sợ buồn, mỗi ngày tan học đều tới tìm chơi.
Ngụy Thụ vốn ngủ sớm, nên đến giờ đuổi .
Phần ca nhi khi còn chơi đời, cứ nằng nặc đòi ngủ cùng hai , nhưng Ngụy Thụ mắng đuổi bao .
Mỗi đuổi đều mắng là tiểu khí quỷ.
Hai , quả thực là yêu thương mà vẫn trêu chọc , chẳng khác nào oan gia.
Tuy miệng ghét, nhưng hễ Phần ca nhi mang đồ ngon về đều chia phần cho Ngụy Thụ.
Còn Ngụy Thụ, dù ngoài miệng chê bai, thích ăn, cuối cùng vẫn nể mặt mà nếm một ít.
Tối , Phần ca nhi hiếm khi đến tìm .
Thành cũng lên giường nghỉ sớm.
Nửa đêm, đang mơ màng, thì bên khẽ rên rỉ, tiếng nghèn nghẹn như khó chịu.
Ta giật , vội nhóm lửa thắp nến.
Thấy nhíu chặt mày, đôi mắt nhắm nghiền.
E rằng là đau đầu. Thái y từng , đầu còn đọng huyết khi ngã ngựa, tan hết, tuy đến nỗi nguy kịch, nhưng cũng lúc nhức đầu như búa bổ.
Thấy lộ vẻ khó chịu, liền đưa tay xoa bóp lên mấy huyệt vị đầu , nhẹ nhàng xoa nắn từng chút một.