Thái tử lập tức thấy , đánh giá mấy lượt, bước tới nắm lấy tay , : “Muội bao nhiêu tuổi ? Thường ngày uống thuốc gì ?”
Chính mới uống thuốc !
Ta thì bệnh gì , ăn mấy thứ thuốc vớ vẩn đó gì?
Nương chẳng sai, thái tử đúng là một cái móng heo to tướng.
Khi hoàng đế bước đến, ánh mắt gần như dính chặt nương.
Hậu cung ba ngàn giai lệ, e là ai giống như nương cả.
Hoàng đế tất nhiên cảm thấy mới mẻ.
Hơn nữa, đó nương từng chăm sóc cả ngày lẫn đêm, rời áo giải y.
Nên trong lòng hoàng đế, đương nhiên nảy sinh cảm tình khác thường với nương.
Sau khi yến tiệc trong cung bắt đầu lâu, liền chiến báo khẩn cấp từ biên cương truyền về.
Biên quan nguy cấp, đại chiến sắp nổ .
phe bảo thủ lập tức phản đối, rằng chiến tranh chỉ khiến dân chúng lầm than, quốc khố đang cạn kiệt, mắt nên phát động chiến sự, đề xuất cắt đất cầu hòa.
Hoàng đế là hiếu thắng, ghét nhất là cái kiểu hèn yếu cầu hòa .
Phe bảo thủ và phe chủ chiến tranh cãi ngớt.
thời điểm then chốt, nương .
Hôm nay nương cung với phận là ân nhân cứu mạng của hoàng đế, mà phần lớn đại thần trong triều đều nhận nương.
Nương nhẹ nhàng hành lễ, dáng quỳ đoan trang mỹ lệ, vạt váy xòe như đóa sen nở rộ.
Vẻ luôn khiến chấn động thị giác một cách dễ dàng.
Lúc đây, nương chính là tâm điểm của ánh .
Mà những lời nương tiếp theo, càng khiến xúc động thôi.
“Hoàng thượng, vinh nhục của quốc gia, nữ tử cũng trách nhiệm. Dân nữ tuy chỉ là kẻ ăn buôn bán, nhưng khi thanh toán sổ sách tài sản tên, cũng đến hàng triệu lượng bạc. Dân nữ nguyện quyên góp bộ gia sản, bảo đảm tướng sĩ nơi biên cương vượt qua khó khăn!”
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
16
Giọng của nương vang dội đầy khí thế, hoàng đế cảm động thôi.
Mà khi nương sai đưa bộ tài vật cung, hoàng đế còn thấy cả sổ hồi môn của nương, càng thêm hài lòng.
Nương hiệu cho bằng ánh mắt, liền tháo vòng cổ bằng vàng nạm ngọc đông châu cổ xuống, rụt rè :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/my-nhan-tam-ke-mau-than-cap-tien/12.html.]
“Dân nữ cũng nguyện hiến tặng tài vật của . Mẫu vẫn dạy con rằng: nước thì nhà, hưng vong của quốc gia, ngay cả trẻ nhỏ cũng trách nhiệm.”
Hoàng đế vui mừng khôn xiết, lập tức sắc phong nương Vinh An phu nhân, còn phong Minh Châu quận chúa.
Nhờ nương gương, ít quan quyền quý bắt đầu quyên góp.
Có đủ ngân lượng, cuộc chiến bùng nổ ngay đó.
Trận chiến kéo dài suốt hai năm.
Trong thời gian đó, nương liên tục gửi vật tư đến biên cương.
Giờ đây, danh tiếng “Thẩm lão bản” vang khắp thiên hạ, binh sĩ nơi biên cương ai kính trọng.
Có điều, nương với rằng, một mặt nàng thực sự vì bảo gia vệ quốc, mặt khác là để… câu rể quý.
Nương từ lâu Hoắc tướng quân là một quả phu tuấn tú, gối hai trai một gái.
Nương còn , ba đứa trẻ đó đều sẽ là nhân vật xuất chúng, kết giao với cả nhà họ tuyệt đối thiệt.
Nương cho lan truyền những chuyện tích của , trong suốt hai năm ngừng “tẩy não” Hoắc tướng quân.
Vì , lâu khi Hoắc tướng quân khải hồi kinh, ông đến tận cửa tìm gặp nương.
Nương giả bộ thẹn thùng, làn da chăm sóc cẩn thận, dung mạo diễm lệ, tựa mẫu đơn hé nở, ánh mắt như điện:
“Hoắc tướng quân, ngài trở về là . , bộ y phục gửi tặng, ngài mặc ? Cả lớp áo trong cũng là tự tay may đấy, bên trong còn khâu cả bùa hộ nữa đó.”
Nghe thế nào cũng thấy mờ ám.
Hoắc tướng quân là chịu nổi khi trêu chọc, đơ cả tại chỗ, ngượng ngùng gãi gãi đầu: “Đa, đa tạ Thẩm lão bản…”
Ba đứa trẻ phía Hoắc tướng quân đồng loạt hô lên một tiếng: “Thẩm di ơi!”
Trong hai năm qua, nương chỉ gửi lương thảo vật tư, mà còn cả sách vở, thuốc men, đồ ăn vặt.
Ngay cả băng vệ sinh mà nữ nhi Hoắc tướng quân dùng, cũng là do nương gửi sang.
Vì , dù từng gặp mặt, ba đứa con của Hoắc tướng quân cũng ấn tượng cực với nương.
Ngay cả thuộc hạ cận của Hoắc tướng quân cũng âm thầm “tẩy não” ông.
Chẳng bao lâu , trong dân gian bắt đầu râm ran lời đồn: năm xưa nương từng si mê Hoắc tướng quân, ngay từ đầu gặp nhất kiến chung tình. Chỉ tiếc khi đó Thẩm lão bản còn nghèo khó, với tới cửa Hoắc gia.
Có tiền là thể sai khiến cả ma quỷ, chỉ cần bạc đưa đủ, kể chuyện cũng thể biến kẻ c.h.ế.t thành sống.
Truyền một thành mười, mười thành trăm, bách tính từ bàn đến mâm cơm đều bàn tán về “duyên phận” giữa nương và Hoắc tướng quân.
rõ, hai vốn chẳng duyên gì cả, tất cả đều nhờ nương vung tiền như nước mà .