Câu đó khiến Tạ Trường Yến im lặng. Hắn thu tay , ngoan ngoãn rời .
Tạ Trường Cảnh từ trong tủ bước , nụ phức tạp.
Ta thấy trong nụ phần giễu cợt, chắc đang Tạ Trường Yến chẳng qua chỉ là tên phế vật dã tâm, lấy gì so với ?
Ta lạnh trong lòng, thấy đưa tay cầm một cái bánh điểm tâm, ngắm :
“Ta đúng là hiểu khẩu vị của ngươi nhưng thể cho ngươi thứ thể giải quyết vấn đề.”
Hắn nghiêng gần, khẽ vuốt má :
“Nghỉ ngơi sớm , chuyện cứ giao cho .”
Nói xong, cũng nán nữa, xoay rời .
Ta lập tức thu sắc mặt, gọi tới đưa đống chứng cứ cho :
“ như đoán.”
“Được , để nghỉ ngơi . Diễn cả mấy đêm đèn đuốc sáng trưng thế , tiền nến sớm muộn gì cũng tính đầu .”
7
Nhờ chứng cứ Tạ Trường Cảnh đưa, việc dâng tấu luận tội nhanh chóng sáng tỏ.
Không chỉ rửa sạch hiềm nghi cho , Hoàng thượng còn ban thưởng nhiều xem như để trấn an.
Thế nhưng một tháng , hậu cung nổi lên sóng gió.
Đức phi lâm bệnh, việc trong cung do Hiền phi tạm quyền xử lý.
Khi Tạ Trường Cảnh chặn ở Ngự sử đài, sắc mặt như nhuốm sương lạnh:
“Đại nhân đây là định đấu với đến cùng ?”
Ta nghiêng đầu , hề e sợ mà ghé sát gần :
“Thái tử điện hạ chẳng , với ngươi là kẻ địch ngang tầm ?”
“Đã là kỳ phùng địch thủ đương nhiên đối mặt mà đánh mới thú vị chứ.”
Ánh mắt Tạ Trường Cảnh sâu thẳm, đột nhiên bật :
“Được, , cô đây xin theo đến cùng.”
Hôm , khi lên triều, Tạ Trường Cảnh đột nhiên tấu lên:
“Phụ hoàng, nhi thần một việc, cầu xin chút ân điển.”
“Nhi thần nay cũng đến tuổi thành , vị trí Thái tử phi vẫn còn trống. Nghe Hạ đại nhân một ái nữ, tài mạo song , phẩm hạnh vô song. Nhi thần mượn dịp xin phụ hoàng ban hôn, cũng để thêm niềm vui cho mẫu phi đang bệnh.”
!!!
Ta lập tức giật kinh hãi, cùng phụ đồng thời ngẩng đầu lên.
Ta ngờ Tạ Trường Cảnh một chiêu rút củi đáy nồi như thế.
Chiêu hiểm ngoan, đến mức khiến nhất thời giữ cảm xúc.
Phụ vội vã bước tấu:
“Khởi bẩm Hoàng thượng, tiểu nữ nhà thần thể yếu đuối, mấy năm nay vẫn luôn dưỡng bệnh, thật sự gánh nổi trọng trách .”
Để che giấu phận của , từ khi cải trang thành “Tống Kiến Tân”, “tiểu thư Hạ gia” bên ngoài luôn tuyên bố là mắc trọng bệnh, ẩn cư tiếp khách, nhờ đó mà đẩy hết cuộc xã giao.
Còn kịp để Hoàng thượng lên tiếng, Tạ Trường Cảnh tiếp tục tấn công:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/muu-quyen-khong-che-thien-ha/6.html.]
“Vài ngày , tình cờ gặp xe của Hạ tiểu thư trong thành, tuy phủ rèm, nhưng dáng vẻ phong thái quả thật khiến say đắm thần hồn.”
“Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu. Nhi thần lòng ngưỡng mộ, trời trăng chứng.”
Tim chấn động.
Những lời , chỉ với Hoàng thượng, mà còn là với .
là một mũi tên hai đích, mượn cớ cầu để gây áp lực mượn lời tình cảm để thổ lộ thiện ý.
Hắn dối mà thể phản bác.
O Mai d.a.o Muoi
Thời nay chuộng văn phong lãng mạn, những lời như của Tạ Trường Cảnh đương nhiên là hợp lòng .
Quần thần trong triều ai nấy đều nở nụ , ngay cả Hoàng thượng cũng vui vẻ :
“Hiếm thấy con động lòng đến .”
Cuối cùng, tuy Hoàng thượng lập tức ban hôn nhưng chuẩn cho Tạ Trường Cảnh thường xuyên qua Hạ phủ.
Điều chẳng khác nào phụng chỉ cầu .
Như , ngoài việc gả cho Tạ Trường Cảnh, còn lối nào để lui.
Tạ Trường Cảnh quả là đòn hiểm độc.
Chỉ là mấy ngày, trong kinh thành bắt đầu rộ lên tin đồn, Hạ tiểu thư cam tâm gả cho Thái tử.
Có từng thấy Hạ tiểu thư thầm trong chùa, dáng vẻ yếu đuối đáng thương, khiến cảm thấy xót xa.
Tạ Trường Cảnh đưa tay xoắn một lọn tóc , :
“Ngươi sẽ cho rằng, chỉ dựa vài tin đồn vớ vẩn đó là thể hủy bỏ hôn sự giữa và ngươi chứ?”
Ta giật tóc khỏi tay , khó chịu :
“Ngươi lo gì? Không ngựa sống thì ngựa c.h.ế.t, ?”
Tạ Trường Cảnh bật sảng khoái, đưa tay cắm một cây trâm lên tóc , cúi nhỏ:
“Ta vẫn cảm thấy, khi ngươi nữ nhi càng hơn.”
“Làm Thái tử phi của , ngươi sẽ hạnh phúc.”
Nhìn bóng lưng đắc ý của rời , biểu cảm mặt dần khôi phục sự bình tĩnh.
Cơn giận mặt chỉ là diễn trò.
Ta càng tức giận, càng rối loạn thì Tạ Trường Cảnh càng cảm thấy nắm chắc phần thắng.
Mà như , nước cờ tiếp theo của mới thể thuận lợi tiến hành.
8
Cuộc giằng co kéo dài gần nửa tháng, Tạ Trường Cảnh cuối cùng cũng mời Hạ tiểu thư cùng du ngoạn.
Hạ tiểu thư đeo mạng che mặt chậm rãi bước lên kiệu.
“Đa tạ điện hạ.”
Hạ tiểu thư nhận lấy điểm tâm do Tạ Trường Cảnh đưa, nụ như hoa nở đầu xuân.
Tạ Trường Cảnh cũng dịu dàng đưa tay nắm lấy tay nàng, thế nhưng ngay giây đột ngột siết chặt:
“Ngươi nàng! Ngươi là ai?”