Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

MƯU QUYỀN KHỐNG CHẾ THIÊN HẠ - 2

Cập nhật lúc: 2025-07-13 06:21:41
Lượt xem: 130

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giờ đây nắm giữ quyền lực một phương, phụ mỗi gặp đều hừ lạnh, sắc mặt khó coi nhưng dám tùy tiện tay nữa.

 

Trước ông yêu chiều , nhưng vẫn thể tùy tiện thao túng; còn bây giờ, ông lạnh lùng với nhưng chẳng thể gì.

 

Thấy , cái gọi là “thương yêu” mà phụ quyền ban cho chẳng qua cũng chỉ là trò đùa khi đụng chạm đến uy quyền của họ mà thôi.

 

Ta chỉnh áo mũ, ung dung xuống.

 

Phụ vui:

 

“Ngươi dọn ngoài sống riêng còn về gì? Nếu kẻ tâm thấy, cả nhà đều tiêu đời!”

 

Ta khẽ :

 

“Cả triều đều là môn sinh của Hạ gia, lui tới vài thì hợp lẽ?”

 

Hạ Đoan lạnh:

 

“Ngươi đừng tưởng ngươi đang giở trò gì trong triều, đến chuyện tranh ngôi vị cũng dám nhúng tay, c.h.ế.t thì đừng lôi cả Hạ gia xuống nước!”

 

“Tiếc là… muộn .”

 

Ta rút một tờ giấy trong tay áo, đẩy đến mặt Hạ Đoan:

 

“Hôm nay Tống mỗ đến đây, chính là vì chuyện .”

 

Hạ Đoan cảnh giác mở xem, sắc mặt lập tức đổi:

 

“Ngươi ý gì?!”

 

Ta nghiêm mặt thẳng, thản nhiên :

 

“Không ý gì cả.”

 

“Vừa , hôm nay Tống mỗ lấy phận ngự sử đến là vì công vụ giám sát triều chính.”

 

Hạ Đoan trừng mắt một lúc lâu, cuối cùng vẫn hạ giọng:

 

“Ta ngươi ưa Quả gia nhưng bọn họ với thích, nếu họ ngã Hạ gia chúng cũng sẽ liên lụy.”

 

Quyền lực đúng là thứ thật.

 

Chỉ một áp lực giám sát nho nhỏ mà phụ từng đuổi khỏi nhà nay cũng dịu giọng, với “Hạ gia chúng ”.

 

Sau khi mẫu qua đời, cơ hội lớn nâng lên chính thất vì giở trò trong tang lễ nên cắt lưỡi, đuổi về quê mặc kệ sống c.h.ế.t.

 

Chẳng lâu , phụ cưới một họ Quả tuy thanh thế bằng nhà ngoại về nhưng cũng thế lực trong triều.

 

Chẳng bao lâu , bà sinh đích tử, nắm giữ Hạ gia.

 

Năm đó quyết tâm ngoài tranh đấu cũng là vì ở trong phủ ngày ngày chịu đựng những nhát d.a.o mềm từ bà .

 

Giờ thì thế nào?

 

Đệ tham ô công quỹ, phụ cố ý bao che, của nắm bằng chứng, bộ lời khai đều ghi tờ giấy .

 

“Phụ nhắc đến Hạ gia, hôm nay coi như vẫn xem là nữ nhi Hạ gia .”

 

Chưa đợi Hạ Đoan dịu sắc mặt, nhướng mày tiếp:

 

“Đã thì, phụ nên cùng đồng lòng.”

 

“Hoặc là , Hạ gia, Tề gia và Quả gia tất cả đều nên cùng đồng lòng.”

O mai Dao Muoi

Đ.a.o giấu trong tranh lộ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/muu-quyen-khong-che-thien-ha/2.html.]

 

Hạ Đoan bật dậy:

 

“Ý ngươi là Quả gia về phe Tam hoàng tử?!”

 

Sắc mặt ông đại biến:

 

“Đây mới chính là mục đích thực sự của ngươi hôm nay, ?”

 

3

 

Sau khi triều quan, dã tâm của vẫn thỏa mãn. Một triều vua đổi, một lượt quan

 

Muốn leo cao, giữ cho gia tộc hưng thịnh lâu dài thì nhất định chọn đúng phe.

 

Thế nhưng giữa đại hoàng tử thanh danh cao trong triều và Lục hoàng tử xuất cao quý, cố tình chọn một gần như vô danh, Tam hoàng tử.

 

là nhen bếp nguội.

 

Hạ gia và Tề gia đều nhúng tay cuộc tranh đoạt ngôi vị nhưng theo như , của Quả thị, Quả Doanh từng âm thầm tiếp xúc với của đại hoàng tử vài .

 

“Phụ , hôm nay đến đây, chính là vì nể tình huyết thống Hạ gia, giữ một con đường sống cho Quả thị.”

 

“Hoặc là bọn họ về phía hoặc là chỉ thể đúng chức trách của Tống Kiến Tân, giám sát quan trừng trị kẻ phạm pháp, loại trừ dị kỷ.”

 

Từ Hạ phủ bước , lập tức đến phủ Tam hoàng tử.

 

Sáng nay còn lên triều sai chạy tới báo tin, bảo tối nay nhất định tới một chuyến. 

 

Nếu tới thì ngày mai thế nào cũng bám lấy mà cằn nhằn cho xem.

 

Quả nhiên, Tạ Trường Yến bên một bàn thức ăn đầy ắp, bằng ánh mắt u oán như khuê nữ phụ bạc:

 

“Tống đại nhân bận trăm công nghìn việc, giờ mới nhớ tới ?”

 

Ta nghiêm chỉnh hành lễ, bàn thức ăn mà vẻ kinh ngạc:

 

“Ô! Mấy món đều là ngài cho ?”

 

Tạ Trường Yến hừ lạnh một tiếng:

 

“Cho chó ăn đấy.”

 

Nói xong thật sự bưng một đĩa đồ ăn, đổ xuống cho con ch.ó con đang vẫy đuôi đất.

 

Con chó tên Nhuyễn Đản, đúng như tên gọi háu ăn nhát gan, bình thường tranh ăn chẳng ai thắng , giờ ăn ngon thì sung sướng vô cùng.

 

Xong , đại tiểu thư giận nữa .

 

Ta đành cúi vẻ ngoan ngoãn, ôm bụng vẻ đáng thương:

 

đói lắm, vội vàng tới gặp ngài mà kịp ăn gì cả…”

 

Vừa dứt lời, sắc mặt Tạ Trường Yến cuối cùng cũng dịu xuống, kéo tay thẳng bếp.

 

Hơi nóng bốc lên lãng đãng, bếp vẫn còn món đang hâm nóng.

 

“Nếm thử xem, cải biên công thức, chắc là tệ .”

 

Miệng thì cao ngạo là thế, nhưng vẫn bưng món ăn như đang khoe bảo vật, bưng bỏng tay kêu “á” một tiếng.

 

Ta lập tức nắm lấy tay , thổi nhẹ một cái, vội vàng bỏ một miếng lớn miệng.

 

Quả thật đói bụng quá .

 

Loading...