Muốn Xuống Tàu? Hãy Giữ Mạng Trước Đã - Phần 4 - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-08-16 12:22:36
Lượt xem: 646
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Trương Tiểu Hoa! Trương Tiểu Hoa! Mở cửa, cục trưởng Lương kêu đến đưa đồ cho cô!"
Trong lòng bối rối, định mở miệng cần thì lập tức liền phản ứng, vội la lên với bên ngoài: "Anh cứ để đồ ở ngay cửa đó cũng !"
Bên ngoài yên tĩnh vài giây, đó âm thanh lo lắng vang lên nữa: "Không kịp chờ … ngay… Được ! để ở cửa đó, cô nhớ mở cửa nhanh lấy nhé!"
"Được! Được!" vội vàng đồng ý.
dán sát lỗ tai lên cửa âm thanh đó xuống lầu mới yên tâm.
đương nhiên là sẽ mở cửa lấy đồ.
Đầu tiên là và bà nội thiếu đồ dùng. Thứ hai là [Chỉ cùng bà nội sử dụng đồ ăn thức uống nhận trong ngày hôm nay. Trong vòng 21 ngày nữa, dùng bất kỳ thứ gì do khác cung cấp!]...
Không hiểu vì nhưng lựa chọn tin tưởng tin nhắn nặc danh .
Chẳng mấy chốc đến 20 giờ, tiếp tục dán lên cửa lắng động tĩnh ở bên ngoài. Bỗng nhiên, tiếng : "Cửa nhà 406 cái gì ?"
, đây là ông chủ nhà ở lầu một.
Bịch! Bịch! Bịch! Ông đến cửa nhà .
"Có gạo với rau củ, cũng khá nhiều đấy! Còn cả trái cây nữa! Đệch nó, đây là mua mạng ? Sao nhà của tụi mua ?"
"Lấy CMN của mày lun! Đều là của ông!"
"Ày…"
8 điều nhắc nhở lặp lặp bao nhiêu tivi rốt cuộc ngừng .
[...Hiện giờ là 20 giờ! Các đồng… loại ái, chúc các bạn may mắn, hy vọng thể gặp !]
Tín hiệu đến đây là kết thúc, màn hình tivi chỉ còn một khung cảnh bông tuyết.
lấy điện thoại , tín hiệu điện thoại cũng triệt để còn nữa.
đầu , thấy bà nội vẫn đang bận rộn ở trong bếp.
là già thì bình tĩnh thật nha!
04.
Là loại virus gì mà đột nhiên bùng nổ lây lan với quy mô lớn như thế, khiến cả thế giới đều ngừng ? Đồng thời chỉ cho thời gian một giờ đồng hồ để ứng đối chứ?
là thật sự nghĩ .
05.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
"Ăn cơm , Tiểu Hoa."
Bà nội nấu cháo ăn kèm với một dĩa dưa muối, còn xắt thêm trứng hột vịt bắc thảo.
Đây đều là những thứ mua hồi đầu tuần.
liên tục gật đầu: "Bà nội, chúng ăn uống tiết kiệm thôi, tivi tới 21 ngày lận!"
Bà nội : "Đừng sợ, con tin tưởng chính phủ chứ."
"Dạ! Dạ!..."
cúi đầu định húp cháo thì đột nhiên phát giác.
"Bà nội, đừng ăn!"
vội vàng che chén cháo của bà nội nhưng bà cũng uống một ngụm.
"Mau! Mau phun !"
hốt hoảng tột độ: "Đồ ăn trong nhà đều là mua từ , chắc đảm bảo an !"
Bà nội sững sờ, bất mãn : " mà cũng thể bỏ …"
lời nào liền đổ tất cả xuống bồn cầu, xả hết.
"Lãng phí quá!" Vẻ mặt bà nội tiếc nuối.
Cuối cùng, bữa tối của chúng là bánh mì, đồ hộp và nước khoáng lấy từ trong đống vật tư .
Vừa dùng bữa, trong lòng thở dài. lúc , một tiếng hét thê lương chói tai tới cực độ đột nhiên ập đến bên tai , xuyên qua tòa nhà tái định cư cũ kỹ độ cách âm cực kém .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/muon-xuong-tau-hay-giu-mang-truoc-da-phan-4/chuong-2.html.]
Là từ lầu truyền đến!
"Á!!! Cứu! Cứu mạng!!! Ông Triệu! Ông Triệu! Ông ?!!!"
Là bà chủ nhà ở lầu , còn ông Triệu là chồng của bà .
Tiếp đến là tiếng mở cửa ở lầu cùng tiếng kêu cứu của bà .
Bà chỉ kêu cứu ở bên ngoài mười giây thì tiếng bước chân liên tục… hoặc nên là cực nhanh chạy lên lầu.
Lỗ tai bẩm sinh nhạy cho nên rõ ràng đang lên lầu chỉ một. bởi vì tốc độ chạy lên quá nhanh, tần suất đạp chân lên thang lầu quá dày nên cứ như nhiều đang ùa lên. thật thì …
Người phụ nữ lầu kêu : "Bác Vương! Mau, mau xem ông Triệu nhà …"
Bác Vương là gác cổng của khu nhà chúng , sắp bảy mươi, nhà cũng ở ngay trong khu . Giờ ban đêm là đúng ca trực của bác .
vấn đề là bác Vương sắp bảy mươi tuổi, thể leo cầu thang nhanh như ?
Cho nên đây thể là bác Vương, hoặc là… bác Vương đổi thành khác?
tiếng của phụ nữ ở lầu bỗng im bặt, tiếp đến là tiếng kêu ngừng của đứa trẻ nhà bà .
Hàm răng của đánh bọ cạp, bà nội thì thào hỏi: "Bà nội! Họ… Nhà bọn họ… Chắc là…"
"Đừng nữa!" Bà nhỏ giọng đáp .
vội nín thở, tiếng bác Vương xuống lầu với tốc độ chậm. Đây mới giống với dáng vẻ bình thường nên của ông nha!
Âm thanh xuống lầu của ông bỗng dừng , giống như là… dừng ở ngay cửa nhà !
lập tức dám lên tiếng, ngay đến hô hấp cũng dừng .
Nhịn chừng một phút, tiếng bước chân xuống lầu của bác Vương rốt cuộc vang lên.
Càng ngày càng cách xa tầng của chúng …
06.
20 giờ 37 phút, đèn đột nhiên tắt.
Cắt điện !
khắp khu nhà vang dậy tiếng kêu la hốt hoảng. …
RỐT CUỘC TOÀN BỘ THẾ GIỚI NÀY ĐÃ NGƯNG HOẠT ĐỘNG RỒI!
07.
dựa ánh đèn pin của điện thoại, tìm nến bên trong đống vật tư .
Vừa đốt nến lên thì và bà nội cũng ăn xong cơm tối.
Lúc hơn 21 giờ, bà nội trở về phòng ngủ. bọc chiếc chăn, dựa ghế sopha bên ngoài phòng khách suy nghĩ lung tung.
Một đêm , đủ các loại động tĩnh kinh dị vang lên ở bên ngoài. Có tiếng la hét ầm ĩ, tiếng thét chói tai bên trong tòa nhà của chúng . Cũng tiếng kêu thảm thiết thỉnh thoảng truyền đến từ bên ngoài, tiếng nổ ầm đùng, tiếng thắng xe chát chúa… v.v…
cũng bản mà ngủ .
Trong lúc mơ mơ màng màng, mặt một đốm sáng yếu ớt. cho dù nó yếu ớt đến thế nào thì giữa bóng tối mịt mù cũng trở nên vô cùng chói mắt như phỏng rát đôi mắt .
từ từ tỉnh …
Giữa phòng khách đen kịt, chỉ một ánh nến lập lòe giữ tay bà nội.
Tâm cảnh giác dâng cao của giờ phút mới thoáng thả lỏng. cầm điện thoại lên lướt qua, mới 5 giờ rưỡi sáng.
Người già nên thức dậy sớm cũng là chuyện bình thường. Bà nội tươi hiền lành: "Ngủ ngon ? Hay là con về phòng ngủ tiếp , chừng nào tới ăn sáng thì bà gọi con."
quả thật buồn ngủ đến chịu nổi liền về phòng cắm đầu ngủ tiếp.
Một giấc ngủ mãi đến khi tỉnh dậy, thì là giữa trưa. Đầu óc của đột nhiên thanh tỉnh: Tại bà nội gọi ??? Bà nội …
giật vội nhảy xuống giường, ngay đến quần áo, giày dép cũng kịp mang cuống cuồng nhào khỏi phòng.
Trong phòng khách một màu đen kịt, giơ tay thấy năm ngón. chiếu đèn pin thấy bà nội đang ngẩn ghế sopha.
Bà nội đầu, chằm chằm bằng đôi mắt đục ngầu: "Cô gái , cô là ai ?"
Tiêu ! Bà nội tái phát bệnh Alzheimer !