Lo khỏi hoạ! Dù cũng chẳng thể phát thức ăn tiếp theo sẽ là khi nào…
Sau khi nhận bánh mì, liền đặt nó ở bên cạnh gối đầu.
Lúc , tốc độ của xe lửa cũng đang giảm dần, ngoài cửa sổ xuất hiện một sân ga. loa phát thanh thông báo là đến trạm?
thấy sân ga đang hàng dài xếp hàng chờ đợi để lên xe. bất chợt lướt qua màn hình di động, để ý thấy tin nhắn của nặc danh thế mà thu hồi .
Tại bây giờ thu hồi?
Không đó là lời nhắc nhở ?
Rất nhanh đó, nặc danh gửi một tin tức khác: "Xin các vị bằng hữu quý khách chú ý! Có sói lẫn bầy cừu! Có sói lẫn bầy cừu!"
……
còn kịp hết thì một luồng sáng trắng loá mắt chiếu khiến mở mắt nổi. Một đàn ông trung niên bật đèn pin điện thoại, gõ lớp nệm ở giường : "Này em, ở bên A15. Có cùng hút điếu thuốc chung ?"
ánh sáng rọi quáng mắt. Đợi vài giây tới khi quen dần mới phát hiện ánh mắt của chút ngập ngừng, rõ ràng là đang lo lắng hãi hùng… lẽ là doạ sợ.
Ông chắc cũng một , nếu thì chẳng lựa chọn đến tìm một cũng lẻ loi như để cùng đồng hành với ông .
vẫn còn chút sợ hãi, nơi hành lang tối tăm càng thiếu vắng cảm giác an , đành lắc đầu từ chối: "Hay là rủ ai chung , hút thuốc lá."
"Ừ. Ngại quá, phiền ."
Hai chúng đều cùng áy náy gật đầu, ngầm hiểu lẫn mà tự giác đề cập đến bầu khí quỷ dị xe.
Cuối cùng đàn ông vẫn lựa chọn một về phía nhà vệ sinh. Bóng lưng gầy gò dần dần bóng tối nuốt chửng, ánh sáng nơi chiếc đèn pin điện thoại cũng chỉ còn sót một đốm sáng…
bỗng nhiên nhớ tới lời nhắc nhở nhóm chat.
Không nên hút thuốc lá!
Không nên hút thuốc lá!
hiện tại qua 03 giờ sáng, chắc là sẽ ?
Lúc , trong toa xe đột ngột truyền đến cảm giác ngừng chuyển động. Đoàn tàu dừng …
về phía sân ga, chỉ thấy vô bóng hình đang vội vàng di chuyển bận rộn ở đó. Người thì gọi điện thoại, sắp xếp hành lý,... Giữa những tiếng ồn ào náo động thấm đẫm khói lửa nhân gian, phảng phất như những gì phát sinh đó đều chỉ là mộng cảnh như thực.
một âm thanh luôn nhắc nhở rằng đây tuyệt đối là mộng!
"Con của ! Có ai thấy con của ?"
"Cục cưng ơi, con đừng sợ. Mẹ đến đây!"
Trạng thái của phụ nữ lạc con gần như trở nên điên cuồng, liên tục di chuyển ở trong toa xe.
Quỷ quái chính là những hành khách mới lên giống như thấy cô , nhắm mắt ngơ với phụ nữ đang những lời điên điên khùng khùng … Bọn họ chỉ đang nghiêm túc tìm chỗ của .
Trong xe bật đèn nhưng bọn họ cũng cần ánh sáng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/muon-xuong-tau-hay-giu-mang-truoc-da-phan-1/chuong-5.html.]
Không là do ảo giác của mà trong lúc bất chợt, bắt gặp ánh sáng màu đỏ sậm thấp thoáng nơi tròng mắt của bọn họ.
Đôi mắt như … gặp ở nhỉ?
"Bịch!"
Có ai đó quăng hành lý lên chiếc giường ở đối diện , là một đàn ông mặc chiếc áo khoác thật dày.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Hả?
Tuy rằng ở giường đối diện biến mất trong nhà vệ sinh nhưng hành lý của thì vẫn còn. Chỉ là trong lúc chú ý, cái túi hành lý biến mất tăm. Giường đệm cũng sửa sang ngăn nắp chỉnh tề.
Người đàn ông mặc áo khoác thật dày, chôn nửa vùi chăn. chẳng hiểu , gã cứ gây cho một cảm giác lạ… Tựa như trong tự nhiên, loài ngựa vằn luôn thiên tính cảnh giác với lũ sư tử hoặc linh cẩu.
“Crắc! Crắc! Crắc!”
Gã đang cầm thứ gì đó gặm cắn, tiếng nhai nuốt vang lên giòn rụm. Thấy cứ chằm chằm, thế là gã liền đột nhiên vén chăn về phía .
Trái tim của căng thẳng nhảy lên thình thịch, hô hấp cũng trì trệ xuống... Sợ hãi tựa như cỏ dại mọc lan tràn xâm chiếm khắp cả lồng ngực.
Gã gì?
…………………
Cộp!
Cộp!
4.
“Cậu cũng đói bụng ?”
Chiếc bọc nhựa nhét tay , xúc cảm lạnh buốt tựa như khi bác sĩ lấy tăm bông khử trùng cho bạn !
“ mời ăn chân gà , cần cứ chằm chằm hoài !”
Tuy gã phát tiếng nhưng nét mặt lạnh lùng đến đơ cứng. Vừa dứt câu, gã liền trở về giường để tiếp tục ăn, trông vô cùng ngon miệng…
"Phù…” nhẹ thở phào, hóa chỉ là do bản tự nghĩ vớ va vớ vẩn. Xem ý nghĩa của lên tàu …
chiếc bọc nhựa đóng gói trong tay… Ngay lập tức, cơ thể của lạnh tới mức đóng băng, hoảng hốt đến nỗi suýt quăng nó nhưng nhớ nhóm chat nhắc một câu: Nếu như hành khách lên xe tặng bạn đồ ăn thì cho dù ăn cũng nhận lấy!
cố nén sợ hãi, cầm lấy cái chân gà năm móng vuốt to bằng cỡ bàn tay của nhét xuống gối đầu.
“Hửm? Sao ăn?” Gã đàn ông khó hiểu xoay qua hỏi . Ngay lúc đó, cũng bắt gặp một tia sáng đỏ đang nhấp nháy trong đôi mắt gã: “Khục! Khục! À… … bây giờ đói, định đợi lát nữa đói mới ăn.”
“A, !” Gã xoa tay, vùi chăn ngủ.
âm thầm nín thở. Sau khi xác nhận gã thật sự ngủ thì mới dám lau mồ hôi tay…
Có thể kẻ đang đối diện giường đây chắc chắn là ! Thứ mà gã ăn căn bản chân gà mà chính là… Tay !!!