MUỐN TÔI NUÔI THẰNG CHÁU ĐÍCH TÔN, TÔI ĐÒI LẠI TIỀN, ĐUỔI LUÔN LŨ ĂN BÁM - 5

Cập nhật lúc: 2025-11-24 13:11:42
Lượt xem: 102

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Loại hôn nhân giữ gì? Để trò cho thiên hạ ?”

 

Bà già vẫn chịu thôi, miệng ngừng phun từng câu chì chiết như máy băm gỗ:

 

“Cô thôi cái trò phát rồ đó ! còn gì, bao lì xì, sữa, đồ ăn vặt, là bảo thằng Cả lo cho em dâu!

 

Sao cứ bám riết ba cái chuyện vặt đó?

 

Cô nghĩ dọa ly hôn là chúng sợ chắc?

 

Mau xin với thằng Cả , t.ử tế , ngoan ngoãn , nếu chờ đến lúc nó thực sự ly hôn thì đừng mà hối kịp!”

 

chẳng buồn phí tranh cãi với mụ già đó. Vương Mai thì cam lòng, mở miệng móc mỉa với giọng ngọt như t.h.u.ố.c độc:

 

“Ối giời chị dâu ơi, hôm nay chị hung dữ quá ha?

 

Vì mấy cái bao lì xì thôi mà cũng nổi đoá lên thế cơ ?

 

Cùng lắm cũng chỉ vài bộ quần áo, mấy đơn đồ ăn thôi chứ .

 

Chị keo kiệt thôi, đàn bà với , chẳng lẽ thấy em nghèo hơn chị nên chị ghét em ?

 

Anh Hai thấy em vất vả, nỡ em thiếu thốn, bảo dù cũng là con dâu nhà họ Ngô, em thiệt so với chị.

 

chị đừng hiểu lầm nhé, em với Hai chỉ dính dáng tiền nong thôi, ngoài gì mờ ám cả!”

 

Cái giọng ngọt sớt mà đầy khiêu khích khiến bật .

 

tưởng dễ xỏ mũi?

 

khoanh tay, bằng ánh mắt sắc như dao, từng chữ thốt rõ ràng, bén ngót:

 

quan tâm giữa cô và Ngô Chí là dạng ‘chỉ tiền bạc’ ‘tiền trao cháo múc’, nhưng một điều cô nhớ:

 

Mỗi đồng chuyển cho cô, mỗi món đồ đặt cho cô – đều là tiền tài sản chung của với .

 

Cũng giống như cái khoản gọi là ‘quỹ tiết kiệm cho Ngô Hằng’ – quyền đòi từng xu.

 

mỉm cực kỳ t.ử tế nhưng mắt thì tóe lửa:

 

“Cho nên, Vương Mai , khuyên cô chuẩn tinh thần gom tiền mà trả, thì đến lúc tòa gọi, chỉ nước ôm đầu trại giam mà .”

 

Vương Mai xanh mét mặt:

 

“Cô… Cô mơ ?! Đấy là tiền Hai tự nguyện cho , dựa cái gì bắt trả ?”

 

phụt :

 

“Cô ngu thật giả ngu ? Anh tự nguyện, nhưng đồng ý! ký, , thì tư cách tự tiện xài đồng nào!”

 

Bị vả mặt tới tấp, Vương Mai mồm đọ , bèn sang chĩa thẳng Ngô Chí:

 

“Anh Hai, , mấy khoản đó là do chủ động cho em đúng ?

 

Em trả đúng ?”

 

Ngô Chí hấp tấp gật đầu lia lịa, giọng dỗ dành như ru trẻ con:

 

“Không, trả! Anh bao giờ bảo em trả. Là cho mà!”

 

Bà già cũng túm tay cô , gật như gà mổ thóc:

 

“Con yên tâm! Đó là tiền của A Chí, nó kiếm thì nó tự quyết định! Không ai quyền cấm cản!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/muon-toi-nuoi-thang-chau-dich-ton-toi-doi-lai-tien-duoi-luon-lu-an-bam/5.html.]

 

“Phải, quyền.”

 

lạnh, mắt Ngô Chí như xuyên thấu cả ruột gan.

 

“Được thôi. Anh thích cho ai tiêu xài thì cứ cho. khi tòa chia tài sản, sẽ trừ sạch bộ khoản ‘ban phát’ cho Vương Mai từ phần của .

 

Anh thương cô đến mức đó, thì mang của hồi môn mà đền bù, rảnh nuôi ong tay áo nữa.”

 

Ngô Chí vẫn còn ảo tưởng, tưởng chơi:

 

“Chúng cưới hai chục năm , chẳng lẽ ly hôn vì chuyện nhỏ nhặt ?

 

Em đừng bắt chước Vương Mai trò trẻ con.”

 

bật :

 

“Anh tưởng học theo trò của con hồ ly ?”

 

Giờ mới rõ mồn một:

 

Vương Mai mỗi hết tiền tiêu là giở trò đòi ly hôn với Ngô Triệt.

 

Lần nào cũng thế, y như lập trình.

 

Bà già xong liền phát hoảng — vì sợ mất đứa cháu đích tôn yêu quý, nên lập tức bắt Ngô Chí chi tiền ‘bịt miệng’ con dâu.

 

tra giao dịch – ít nhất mười , mỗi chuyển hẳn mười ngàn tệ.

 

Tuyệt vời!

 

Tất cả đều là bằng chứng vàng mười cho đơn ly hôn của .

 

Không cần nhiều lời nữa, cầm điện thoại, bấm luật sư ngay mặt bọn họ:

 

“Chào , ơn giúp soạn đơn ly hôn. Gấp.”

 

Lúc thì Ngô Chí mới c.h.ế.t điếng , mặt tái nhợt như thấy ma.

 

Anh quỳ rạp xuống, giọng rối rít van nài:

 

“Vợ ơi, sai … Anh quá đáng… Em đừng lớn chuyện ?

 

Con gái mới mười tám, nếu nó bố ly hôn… Nó sẽ suy sụp mất…

 

Anh thề, từ giờ sẽ chuyển xu nào cho Vương Mai nữa. Cũng sữa, quần áo gì hết!

 

Em tin, đây, xóa cô ngay, ngay lập tức cho em xem!”

 

còn kịp mở miệng thì Vương Mai rú lên như ai bóp cổ:

 

“Không xóa! Anh Hai, nếu dám xóa em, em ly hôn với Ngô Triệt ngay dắt Ngô Hằng biệt xứ!

 

Cả nhà họ Ngô các đừng mơ gặp đại tôn t.ử nữa!

 

Anh Hai, chẳng lẽ c.h.ế.t ai đập bát cho hả? Muốn cô hồn dã quỷ gì? Anh suy nghĩ cho kỹ !”

 

rõ ràng nắm thóp Ngô Chí, giở bài “chơi bẩn” quen thuộc.

 

Ngô Chí lập tức cụp mắt, rút tay , nhỏ giọng:

 

“Vợ … Em hiểu cho … Tất cả là vì tương lai của… Ngô Hằng thôi…”

 

 

Loading...