Mượn Quỷ Giết Người - Chương 5 - Hết

Cập nhật lúc: 2025-09-01 07:58:41
Lượt xem: 74

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cũng cảnh họ đánh đập đó.

 

Cảnh sát bảo:

 

0 giờ 30, cả ba như những con rối, bước thẳng ban công nhảy xuống.

 

Cuối cùng, kết luận là: trầm cảm, mộng du tự sát.

 

Giống hệt cái c.h.ế.t của .

 

rùng , vội sờ túi tìm bùa trấn hồn, nhưng thấy cả.

 

Cả bình luận cũng biến mất.

 

Bình tĩnh , hỏi một cảnh sát:

 

“Cháu nhà cháu là nhà ma, thật ạ?”

 

Cảnh sát bật : “Giờ là xã hội duy vật, bé còn tin ma quỷ ?”

 

Một nữ cảnh sát hiền: “Yên tâm, nhà cháu nhà ma, mà là ‘nhà trạng nguyên’ đấy.”

 

“Cháu ? Trước khi nhà cháu dọn , mười bạn thi đỗ đại học top đầu ở căn hộ .”

 

Chị bảo: “Nhà vốn cho học sinh và phụ thuê để ôn thi. Sau chủ nhà định xuất ngoại, mới bán cho gia đình cháu.”

 

Chị : “Không hổ là nhà trạng nguyên, cháu mới dọn mà điểm thi thử cao vọt.”

 

Thấy đờ , chị đưa điện thoại cho : “Hôm nay điểm thi thử , cháu 698 điểm đấy.”

 

Chị nháy mắt: “Cháu nghĩ sẽ học ngành gì? Muốn cảnh sát ?”

 

Nghĩ đến khuôn mặt còn nguyên vẹn.

 

lắc đầu: “Cháu trang điểm xác chết.”

 

Nữ cảnh sát thoáng sững .

 

nhạt: “Mẹ cháu lúc sống thích , nhưng khi mất chẳng chỉn chu. Cháu nghĩ chắc buồn lắm.”

 

 

 

22

 

Sau đó, sống một trong căn nhà ma.

 

Cho đến một đêm, ở bàn, lẩm nhẩm chú ngữ của bùa trấn hồn.

 

Tim đập thình thịch.

 

Ngay đó, bên giường xuất hiện một xoáy đen khổng lồ.

 

Từng bóng ma chui .

 

Chúng cúi đầu chào , cằn nhằn: “Sau chị cho bọn em ngoài chơi thường xuyên nhé? Trước khi chị đến, bọn em ngoài lắm, nhưng yên tâm, bọn em hại vô tội .”

 

Một tiểu quỷ gật đầu lia lịa: “ thế! Chỉ tay với kẻ thôi. Bọn em còn đưa các bé gái đường tối nữa cơ.”

 

Cậu bé ngập ngừng, giọng buồn: “Không mấy hôm nay cô bé đường …”

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

 

Mấy đêm liền, đều thả họ , nhưng mãi vẫn thấy .

 

Cho đến khi nhờ một tiểu quỷ với rằng sốt.

 

Mẹ mới vội vàng xuất hiện, che mạng, vẻ mặt lo lắng.

 

Nhìn thấy vẫn khỏe mạnh, dừng , định .

 

Không để kịp rút lui, nhào tới, ôm chầm lấy .

 

Khi nín , : “Mẹ ơi, con nhớ lắm, gặp con vui lắm.”

 

kéo mạng che , hôn lên mặt .

 

“Dù thế nào, vẫn là xinh nhất của con, đừng tránh con nữa nhé.”

 

, luôn sợ thấy gương mặt biến dạng của cú ngã.

 

Mẹ sợ sợ hãi.

 

, vai run lên từng hồi.

 

Cuối cùng cũng ôm chầm lấy , bật : “Mẹ nhớ con lắm… nhiều về thăm, nhưng sợ con , sợ con đau lòng… nên dám…”

 

 

 

23

 

Tối hôm đó, dùng kỹ năng hóa trang vụng về mới học, cẩn thận vẽ ngũ quan cho .

 

lúc , lưng xuất hiện một mỹ nhân dáng chuẩn, mặt mũi xinh sắc sảo, hồi lâu buông một câu:

 

“Con vẽ tệ thế , nhờ giúp?”

 

chỉ chỉ khuôn mặt :

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/muon-quy-giet-nguoi/chuong-5-het.html.]

“Vẽ thế , con chắc con sẽ vui ?”

 

Nói xong, cô cầm tuýp tẩy trang, xoa sạch lớp trang điểm của , lạnh lùng lệnh:

 

“Lấy ảnh con hồi còn sống cho .”

 

Hai tiếng

 

Người giống hệt trong ảnh, đẽ và rạng ngời, xuất hiện mặt .

 

Thấy xúc động ngỡ ngàng, cô chỉ nhún vai:

 

“Hồi chuyên gia hóa trang hiệu ứng đặc biệt, chuyện chỉ là chuyện nhỏ.”

 

ngập ngừng, thấp giọng :

 

… cô bé , thể giúp chị thăm một ?”

 

 

 

24

 

Thời gian trôi , phát hiện đám hồn ma trong nhà thực sự ngây thơ.

 

Giống như âm phủ chẳng KPI chỉ tiêu gì.

 

Ai cũng c.h.ế.t thoải mái, sống “tự tại” như thể vẫn còn đang sống.

 

Hai tháng cuối cấp ba, đêm nào về nhà cũng cơm nấu sẵn, hồn ma “mọt sách” kèm học.

 

Tất cả bọn họ đều đối xử với cực kỳ .

 

Thậm chí nghiệp, công việc của cũng bọn họ tính toán sẵn.

 

Đến năm 28 tuổi.

 

Một bà lão hiền hậu chống gậy, với

 

“Cháu trai giờ đủ tuổi kết hôn , thể để nó gặp con gái cô ?”

 

Từ ngày dọn nhà , bà cụ suốt ngày mặt đám ma: 

 

“Đây là cháu dâu nhé. Đợi cháu trai lớn là cưới luôn.”

 

Mẹ , tít mắt: “Còn xem con bé nó đồng ý , chuyện cưới xin can thiệp.”

 

Bà cụ hí hửng dúi tấm ảnh cho .

 

c.h.ế.t .

 

Đây chẳng sếp tổng lạnh như băng mới về công ty

 

Bà cụ tự hào khoe: “Cháu trai bà trai ? Cao tận 1m86,7 đấy! Nó cùng công ty với con, chắc hợp lắm.”

 

Rồi bà cụ còn lôi thêm tấm ảnh khoe cơ bụng:

 

“Thấy bụng nó ? Sờ lên chắc mát tay lắm, tâm trạng cũng vui lên .”

 

cứng đờ như tượng.

 

Bà cụ kéo gần, thì thầm: “Nhà bà điểm mạnh nhất là… nhiều tiền. Từ đời bà giàu, đến đời cháu trai là đời thứ tư . Con lấy nó, khỏi lo tiền bạc. Nghĩ con, bà năn nỉ đấy.”

 

Nghĩ đến sếp tổng mặt lạnh như Diêm Vương , gượng:

 

“Cháu… cháu dám trèo cao ạ.”

 

Ánh mắt bà cụ sáng rực: “Sao dám? Mười năm , gặp con đầu, bà báo mộng cho nó, con là vợ tương lai. Con đoán xem tại nó bỏ nước ngoài về? Là để theo đuổi con đấy!”

 

lúc đó, điện thoại đổ chuông.

 

Giọng trầm thấp, từ tính vang lên: “Là cô Vũ Du ? là cháu trai của bà Triệu Tân Cách.”

 

mở to mắt: “Chào… chào tổng giám đốc.”

 

Dưới ánh mắt mong chờ của bà cụ, khẽ :

 

“Bà bảo cô thầm thích , nhưng dạo , mỗi ngang phòng , cô chẳng buồn liếc lấy một cái. Cô thầm thích kiểu gì thế?”

 

Bà cụ lập tức nổi giận: “Đồ nhãi ranh, con dám thêm câu nào nữa thử xem!” 

 

25

 

Trước khi sinh con, hỏi và bà cụ: 

 

“Hai con của con ?”

 

Bà cụ hoảng sợ: “Thôi thôi, ma tự do hơn nhiều.”

 

Mẹ cũng lắc đầu.

 

thoáng thất vọng, thì dịu dàng : “Mẹ chỉ một con mèo nhỏ.”

 

Thế là, một buổi chiều hoàng hôn đỏ rực, khi và Triệu Tân Cách đang đường về nhà, một bé mèo mướp con, lông vàng ấm áp, chạy đến kêu “meo \~”

 

[Con gái , đến đây.]

 

(Hết)

Loading...