“Hết gì chứ?” – Tú Anh hừ lạnh.
 
“Không  vẫn chừa  mấy vạn cho bà dùng hằng ngày ?”
 
“Bà lớn tuổi , ăn uống tiêu xài đều do bọn  lo, giữ nhiều tiền như  để  gì?”
 
Lời  khiến  bốc hỏa thật sự.
 
  phắt dậy,  thẳng  mắt Tú Anh.
 
“Lý Tú Anh! Những đồng tiền đó là công sức cả đời của  và ba con! Dùng thế nào là quyền của chúng ,  tới lượt cô đụng !”
 
“Thì ?”
 
“Bà  kiện  ?”
 
Tú Anh  khẩy đầy khiêu khích.
 
“Đi kiện ! Để thiên hạ  con trai con dâu bà khốn nạn thế nào! Để Quốc Cường  bại danh liệt!  xem bà  nỡ ?”
 
  bộ mặt ngạo mạn đó, lòng chỉ thấy bi thương.
 
Một   mất hết liêm sỉ mới  thể coi lừa đảo là chuyện đương nhiên.
 
“Tú Anh,  cho con một cơ hội cuối cùng.”
 
“Trong ba ngày, trả  hết  tiền   mất.”
 
“Nếu ,  sẽ xem như  từng quen  con.”
 
Cô  sững ,  phá lên .
 
“Trả ? Dựa  gì mà trả? Tiền tiêu sạch từ lâu !”
 
“Công ty Quốc Cường lỗ, em  nợ nần, chi tiêu trong nhà, tiêu hết từ lâu !”
 
 gật đầu,   gì thêm, xoay  bước về phòng.
 
Trước khi đóng cửa,   con trai –  đang  c.h.ế.t trân.
 
“Quốc Cường, con cũng   đấy.”
 
“Không    cho các con cơ hội.”
 
  phòng, khóa cửa, lấy điện thoại  gọi cho luật sư Trần.
 
“Luật sư Trần,  quyết định .  sẽ khởi kiện.”
 
 cúp máy,  xuống mép giường, lắng  tiếng cãi vã lờ mờ vang lên ngoài cửa.
 
Giọng của Quốc Cường và Tú Anh lúc trầm lúc bổng, như một cuộc giằng co  hồi kết.
 
 khẽ hé cửa,  đủ để  rõ nội dung cuộc đối thoại.
 
"Em điên  ? Đó là tiền dưỡng già của ! Sao em dám  ?!" – Giọng Quốc Cường đầy phẫn nộ và khó tin.
 
Tú Anh hét lên, sắc bén và kích động: "Sao   dám? Nếu    vô dụng, công ty  ăn tệ hại,   cần   ?   tất cả… là vì cái nhà !"
 
"Vì cái nhà? Em chuyển hết tiền của   mà gọi là vì nhà? Em  rõ đó là cả đời tích góp của ba !"
 
"Thì ? Bà già , tiêu  bao nhiêu? Người cần tiền là tụi ! Nếu   xoay xở, công ty của  sập từ lâu !"
 
 khẽ khép cửa ,    thêm nữa.
 
Một cảm giác lạnh buốt lan từ n.g.ự.c    – thì  trong mắt Tú Anh, tuổi già của  chẳng đáng giá gì.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/muoi-nam-luong-huu-deu-chay-vao-tai-khoan-ngan-hang-cua-con-dau/5.html.]
Toàn bộ tâm huyết cuộc đời  và ông nhà chỉ là… tiền rảnh rỗi cho họ tiêu xài.
 
  thể ở  căn nhà đó  nữa.
 
 thuê một phòng khách sạn tạm ở.
 
Đến chiều, luật sư Trần đến phòng ,  cùng là một trợ lý trẻ tuổi mang theo chiếc cặp da đầy tài liệu.
 
Anh  lấy  một xấp hồ sơ dày, bảng  kê tài khoản chi chít chữ khiến  thấy nhức mắt.
 
Gần như tháng nào cũng  nhiều khoản chuyển khoản đến tài khoản của Tú Anh – ít thì vài nghìn, nhiều thì cả vạn.
 
Và khoản 200.000 đó đúng  lúc  đang  viện vì viêm phổi nhẹ.
 
"  từng ủy quyền bất kỳ khoản chuyển khoản nào."
 
Giọng  khản đặc: "Lúc chuyển khoản đó,  đang  viện,  thể nào tự  ngân hàng."
 
Luật sư Trần gật đầu: "Đây chính là điểm đột phá của chúng ."
 
 lúc đó, điện thoại  reo – là Quốc Cường gọi đến.
 
  luật sư Trần, cô  gật đầu nhẹ: "Cứ  . Nói theo những gì   bàn, đừng quên ghi âm."
 
 hít sâu một , nhấn nút  và bật ghi âm.
 
"Mẹ! Mẹ   ? Con và Tú Anh tìm  khắp khu !" – Giọng nó gấp gáp và hoảng loạn.
 
"Mẹ đang ở nơi an ." –  cố gắng giữ bình tĩnh. "Mẹ cần thời gian suy nghĩ."
 
"Mẹ, con xin … thật lòng xin …"
 
Quốc Cường nức nở. "Con  Tú Anh  quá đáng, nhưng xin  cho tụi con cơ hội sửa sai. Tụi con sẽ cố gắng trả  tiền!"
 
 nhắm mắt , trong lòng trăm mối ngổn ngang.
 
Nó là con , là đứa  một tay nuôi lớn.  bây giờ,   thể phân biệt nổi, lời xin  của nó là chân thành…  chỉ là một màn diễn nữa.
 
"Cường, con còn nhớ năm 10 tuổi, con lấy tiền trong nhà mua máy chơi game ?"
 
Đầu dây bên  im lặng  lâu. Rồi nó khẽ : "Nhớ… ba giận lắm, nhưng   con  sai là  ."
 
"Khi đó, con tự nhận , đem máy chơi game  trả, còn dùng tiền tiêu vặt đền  cho ba ." –  chậm rãi . – "Bây giờ thì ? Con định sửa sai kiểu gì?"
 
Quốc Cường  im lặng, lâu hơn  .
 
Cuối cùng, nó  gần như thì thầm: "Mẹ…  những sai lầm…  thể sửa  nữa…"
 
Trái tim  chùng xuống.
 
Linh cảm mách bảo  – sự thật phía  còn tệ hơn  nhiều.
 
"Ý con là ?" –  gặng hỏi.
 
"Tiền…  lẽ…  thể trả  ngay…" – Nó ấp úng. – "Tú Anh… em trai cô   ăn thất bại, nợ nần chồng chất… Một phần tiền dùng để trả nợ cho nó…"
 
Một câu  nhẹ tênh, tóm gọn cả đời tiết kiệm của .
 
"Vậy là… ngoài việc lấy tiền cứu công ty con… các  còn dùng tiền đó để giúp em trai cô ?"
 
 cố giữ giọng  run.
 
"Mẹ,  đừng kích động…   cho sức khỏe… Mình gặp   chuyện  ? Con hứa sẽ tìm cách giải quyết…" – Quốc Cường vội vàng .
 
  luật sư Trần – cô  lắc đầu nhẹ.
 
"Không thích hợp bây giờ, Cường. Đợi khi nào   bình tĩnh , hãy  tiếp."